Ngự Nữ Thiên Hạ (Dịch)
Chương 22 : Lâm Tỷ
Ngày đăng: 23:44 19/02/21
Sau khi hai người tách môi nhau ra, Tô Lệ Lệ xấu hổ khó dằn nổi, khuôn mặt ửng hồng, mị nhãn như tơ xấu hổ mà liếc nhìn Lâm Thiên Vũ , nàng chạy vội vào trong phòng của mình.
Nhìn thấy sự biến hoá trên khuôn mặt của Tô Lệ Lệ, Lâm Thiên Vũ cũng chỉ sờ mũi mà cười khổ, trong nội tâm âm thầm nói thầm một câu: "sự mạnh bạo của nàng đã đi nơi nào?"
Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác liền trông thấy bóng lưng quyến rũ của Lâm di đang rửa rau, tròng mắt của hắn đảo như bi, khóe miệng khẽ nhếch lên, hiện lên một nụ cười tà , hắn lấy một tách trà trên bàn, một tay bưng chén trà, một tay mở hai chiếc cúc áo trên cùng khoe bộ ngực săn chắc , Lâm Thiên Vũ đi đến cửa phòng bếp, tựa lưng vào bên thành cửa nhàn nhã mà quan sát dáng người quyến rũ của Lâm đi.
"Lâm di, để Tiểu vũ làm giúp cho người! Đôi bàn tay người đẹp như vậy thì nên bảo quản tốt ak." Lời nói này của Lâm Thiên Vũ cũng là thật lòng, bàn tay của Lâm Tuyết Nhu rất đẹp, ngón tay thon dài, làn da mịn màng và trắng như tuyết, Lâm Thiên Vũ nhớ rõ trước kia Lâm di giúp mình mặc quần áo ,mặc dù rất nhanh nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự mềm mại và mát lạnh của đôi bàn tay nàng.
Bàn tay đẹp như vậy,mềm mại như vậy mà dùng để rửa rau, nấu ăn và giặt quần áo thì không phải là quá phá hư hay sao! Dùng để vuốt trụ là tuyệt vời nhất, đương nhiên là vuốt trụ giúp mình rồi. Lâm Thiên Vũ trong đầu đang tự sướng.
Lâm Tuyết Nhu di chuyển thân mình, váy nàng có chút bay lên, đem thân hình đẫy đà mà quyến rũ thể hiện trước mặt Lâm Thiên vũ, còn không có tiếp xúc mà đã thấy co dãn đàn hồi kinh người rồi.nếu được đặt tay trên đó mà xoa bóp thì thật là mĩ diệu.
"Lâm di cũng không phải tiểu thư lá ngọc cành vàng không phải động tay vào bất kì việc gì, tay ngoài nhìn đẹp mắt ra thì cũng có tác dụng gì đâu?"
"Lâm di tại trong lòng của Tiểu Vũ so với cái gọi là thiên kim đại tiểu thư thì quý giá hơn nhiều , trên mỗi bộ phận trên người của Lâm di đều đáng được bảo vệ." Lâm Thiên Vũ uống một hớp trà, nhìn khuôn mặt tinh xảo và bờ mông co dãn của nàng rồi nói.
Lâm Tuyết Nhu nghe hắn nói vậy, trong nội tâm lập tức cảm giác ấm áp, trên mặt tràn đầy vui vẻ và cười, nói ra: " đừng miệng lưỡi trơn tru như vậy, ngươi nếu là thật quan tâm Lâm di như vậy, thì cứ tới đây hỗ trợ, đem rau củ đều rửa sạch đi!" Nói xong nàng liền di chuyển bước chân dịch thân mình sang một bên.
"Hắc hắc. . . Lâm di sao lại nói thế ,miệng ta lại không có dầu, ở đâu tới miệng lưỡi trơn tru nha!" Lâm Thiên Vũ xoay người, cúi đầu xuống, vừa vặn đem đôi chân thon dài của Lâm Tuyết Nhu đều thu vào trong mắt, hắn chưa từng chăm chú ngắm nghía đùi ngọc của Lâm di, nhưng hắn bị thu hút mạnh liệt bởi đôi chân của nàng, đôi chân nàng bị đôi tất da mỏng bao bọc nhìn thật hấp dẫn ,càng xem, Lâm Thiên Vũ lại càng có một loại cảm giác dùng bàn tay của mình vuốt ve đôi chân ấy, để cảm nhận sự đàn hồi, mịn màng mà mát lạnh của nó.
Con mắt Lâm Thiên Vũ vụng trộm nhìn từ bàn chân Lâm Tuyết Nhu đi lên tới đùi của nàng nơi bắt đầu mép váy của nàng, rồi mới lại nhìn xuống dưới, một lần một lần đi tới đi lui, đem từng tấc từng tấc đôi chân ngọc của nàng được bao bọc một cách dụ hoặc bởi tất da , đều ghi tạc trong đầu.
"Thời điểm Tiểu Vũ ngươi nói những lời đó thì trong miệng đã toàn dầu rồi, so với dầu mè còn trơn tuột hơn" Lâm Tuyết Nhu một bên nấu ăn một bên cười nói.
Trong lúc Lâm Thiên Vũ đang dùng đôi tặc nhãn để quan sát đôi chân đẹp của Lâm di, cũng không quên nghe những lời nàng nói, hắn mỉm cười nói ra: "Sao trong miệng Tiểu Vũ lại có dầu được, Lâm di ngươi đây chính là nói xấu ta, ta đều đánh răng hai ngày một lần đó, làm sao có thể sẽ dầu chứ? Chẳng lẽ Lâm di từng nếm thử rồi sao."
Lâm Tuyết Nhu nghe những lời này của hắn, khuôn mặt đỏ lên, liếc nhìn Lâm Thiên Vũ với doạ nạt, gắt giọng: "Tiểu Vũ ngươi lại nói bậy cái gì thế? Rửa sạch rau củ nhanh đi!"
"Hắc hắc. . . Lâm di ngươi còn trẻ trung xinh đẹp như vậy, làm a di của Tiêu Vũ sao được, ngươi làm tỷ tỷ của ta được không." Lâm Thiên Vũ cười hắc hắc nói.
Từ từ rồi sẽ đến, không vội, không vội, trước làm tỷ tỷ, sau đó lại làm.... ; tỷ tỷ, cạc cạc, ta tà ác quá rồi.
Lâm Tuyết quay khuôn mặt lại, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Vũ, đôi lông mi chớp chớp, bĩu môi rồi nói ra: " tiểu tử thối, ngươi lại có chủ ý xấu gì phải không!"
"Nào có, Lâm di xinh đẹp như vậy, nếu gọi là A di thì không phải làm người già đi hay sao? Gọi tỷ tỷ còn không sai biệt lắm!" Trên khuôn mặt của Lâm Thiên Vũ phủ đầy vẻ nịnh nọt và cười nói ra.
Nữ nhân nào mà không thích người khác tán thưởng và khen ngợi mình chứ? Đối với lý do này, Lâm Tuyết Nhu ngược lại cũng không có hoài nghi, liếc nhìn Lâm Thiên Vũ với ánh mắt hờn rỗi rồi nói ra: "Ngươi chính là Lâm di từ nhỏ nuôi lớn,như thời xưa mà nói cái này gọi là vú em,vú em coi như là người mẹ thứ hai, mẹ thì làm sao có thể cùng con trai làm tỷ đệ chứ? Hơn nữa, nếu như Lâm di làm tỷ tỷ của ngươi, thì chẳng phải Lệ Lệ có bối phận thấp hơn ngươi hay sao!"
Tuy nàng chưa nói ra toàn bộ ý cuối cùng, nhưng Lâm Thiên Vũ biết rõ đó là có ý gì, thời điểm vừa rồi mình và Lệ Lệ thân mật , Lâm di nhất định là đã nhìn thấy hết.
"Lâm di chúng ta mỗi người một ý ? Nói sao ta gọi người là Lâm di cũng thấy không hợp lý, còn không bằng gọi là tỷ tỷ. Lâm di, người nên đáp ứng ta đi!" Lâm Thiên Vũ đưa đôi tay lên phía trước rồi kéo lấy cánh tay của Lâm Tuyết Nhu rồi làm nũng nói ra.
"Không được, sao có thể như vậy chứ? Kiên quyết không được." Lâm Tuyết Nhu lập trường rất kiên định, kiên quyết phản đối.
Gặp Lâm Tuyết Nhu kiên quyết như vậy,đôi mắt Lâm Thiên Vũ khẽ đảo qua vài vòng như đang suy tính rồi đôi mắt hắn sáng lên như tìm đc một chủ ý hay. Hắn bỏ tay phải đang nắm lấy cổ tay của Lâm Tuyết Nhu chuyển qua ôm lấy chiếc vòng eo mảnh khảnh mà co dãn của nàng rồi xấu lắm nói: "Lâm di, người nếu không đáp ứng, ta liền không cho người nấu ăn nữa."
Lâm Tuyết Nhu cùng Lâm Thiên Vũ tiếp xúc thân mật như vậy, thân thể liền cứng đờ, nàng tới nay ngoại trừ chồng nàng thì chưa từng tiếp xúc thân mật với một người đàn ông nào khác như vậy, cái này làm nàng có chút không quen, nàng quay đầu lại nhìn khuôn mặt điển trai đầy nam tính của Lâm Thiên Vũ, trái tim của nàng bỗng dưng tăng tốc đột ngột, rồi nàng nhớ tới ước định hoang đường trong điện thoại khi nãy với con gái làm khuôn mặt nàng liền ửng hồng, nói ra: "Tiểu Vũ, ngươi thả Lâm di ra."
"Không được, trừ phi Lâm di phải đồng ý với ta!" Lâm Thiên Vũ như thế nào cam lòng nhanh như vậy mà thả ra,hắn chờ đợi đã lâu, đâu phải lúc nào cũng có cơ hội để được tiếp xúc thân mật như thế này với nàng chứ!
"Ngươi. . . Tốt. . Tốt, Lâm di đáp ứng ngươi . . Bất quá chỉ khi nào chỉ có hai người chúng ta thì mới được xưng hô như vậy, bằng không Lâm di liền không đáp ứng." Lâm Tuyết Nhu ngửi thấy hơi thở đầy nam tính của Lâm Thiên Vũ , nàng sắc mặt ửng đỏ, hô hấp có chút dồn dập, động đào tiên ở giữa hai chân của nàng , cũng bắt đầu dần dần mở ra và bắt đầu sinh ra mật dịch.
"Cái này đương nhiên rồi!" Lâm Thiên Vũ nhanh nhẩu đáp ứng,sau khi đã đạt được mục đích, đành phải luyến tiếc mà thả tay khỏi chiếc eo thon của Lâm Tuyết Nhu, bất quá trước lúc thu tay lai, hắn chuyển tay xuống phía dưới và bóp một cái vào chiếc mông nẩy nở của nàng.
"Nha!" Lâm Tuyết Nhu kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt trải rộng rặng mây đỏ, khẽ cắn hàm răng gắt giọng: "Ngươi ,tên tiểu tử thúi này, lại chiếm tiện nghi của Lâm di rồi."
"Hắc hắc, Nhu tỷ tỷ lại nói sai rồi, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, người hẳn nên gọi ta là đệ đệ à." Lâm Thiên Vũ cười nói.
"Ngươi . . Hừ!" Lâm Tuyết Nhu không có cách nào đối sự vô lại của Lâm Thiên Vũ.
"Ta từ nay về sau có thể liền có thêm một người tỷ tỷ !" Trên khoé miệng của Lâm Thiên Vũ hiện lên một nụ cười xấu xa.chữ tỷ tỷ đặc biệt được hắn nhấn mạnh khi nói.
Lâm Tuyết Nhu nghe thấy những lời này, làm nàng suýt chút nữa cắt vào ngón tay, mị nhãn như tơ liếc xéo Lâm Thiên Vũ.
Nhìn thấy sự biến hoá trên khuôn mặt của Tô Lệ Lệ, Lâm Thiên Vũ cũng chỉ sờ mũi mà cười khổ, trong nội tâm âm thầm nói thầm một câu: "sự mạnh bạo của nàng đã đi nơi nào?"
Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác liền trông thấy bóng lưng quyến rũ của Lâm di đang rửa rau, tròng mắt của hắn đảo như bi, khóe miệng khẽ nhếch lên, hiện lên một nụ cười tà , hắn lấy một tách trà trên bàn, một tay bưng chén trà, một tay mở hai chiếc cúc áo trên cùng khoe bộ ngực săn chắc , Lâm Thiên Vũ đi đến cửa phòng bếp, tựa lưng vào bên thành cửa nhàn nhã mà quan sát dáng người quyến rũ của Lâm đi.
"Lâm di, để Tiểu vũ làm giúp cho người! Đôi bàn tay người đẹp như vậy thì nên bảo quản tốt ak." Lời nói này của Lâm Thiên Vũ cũng là thật lòng, bàn tay của Lâm Tuyết Nhu rất đẹp, ngón tay thon dài, làn da mịn màng và trắng như tuyết, Lâm Thiên Vũ nhớ rõ trước kia Lâm di giúp mình mặc quần áo ,mặc dù rất nhanh nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự mềm mại và mát lạnh của đôi bàn tay nàng.
Bàn tay đẹp như vậy,mềm mại như vậy mà dùng để rửa rau, nấu ăn và giặt quần áo thì không phải là quá phá hư hay sao! Dùng để vuốt trụ là tuyệt vời nhất, đương nhiên là vuốt trụ giúp mình rồi. Lâm Thiên Vũ trong đầu đang tự sướng.
Lâm Tuyết Nhu di chuyển thân mình, váy nàng có chút bay lên, đem thân hình đẫy đà mà quyến rũ thể hiện trước mặt Lâm Thiên vũ, còn không có tiếp xúc mà đã thấy co dãn đàn hồi kinh người rồi.nếu được đặt tay trên đó mà xoa bóp thì thật là mĩ diệu.
"Lâm di cũng không phải tiểu thư lá ngọc cành vàng không phải động tay vào bất kì việc gì, tay ngoài nhìn đẹp mắt ra thì cũng có tác dụng gì đâu?"
"Lâm di tại trong lòng của Tiểu Vũ so với cái gọi là thiên kim đại tiểu thư thì quý giá hơn nhiều , trên mỗi bộ phận trên người của Lâm di đều đáng được bảo vệ." Lâm Thiên Vũ uống một hớp trà, nhìn khuôn mặt tinh xảo và bờ mông co dãn của nàng rồi nói.
Lâm Tuyết Nhu nghe hắn nói vậy, trong nội tâm lập tức cảm giác ấm áp, trên mặt tràn đầy vui vẻ và cười, nói ra: " đừng miệng lưỡi trơn tru như vậy, ngươi nếu là thật quan tâm Lâm di như vậy, thì cứ tới đây hỗ trợ, đem rau củ đều rửa sạch đi!" Nói xong nàng liền di chuyển bước chân dịch thân mình sang một bên.
"Hắc hắc. . . Lâm di sao lại nói thế ,miệng ta lại không có dầu, ở đâu tới miệng lưỡi trơn tru nha!" Lâm Thiên Vũ xoay người, cúi đầu xuống, vừa vặn đem đôi chân thon dài của Lâm Tuyết Nhu đều thu vào trong mắt, hắn chưa từng chăm chú ngắm nghía đùi ngọc của Lâm di, nhưng hắn bị thu hút mạnh liệt bởi đôi chân của nàng, đôi chân nàng bị đôi tất da mỏng bao bọc nhìn thật hấp dẫn ,càng xem, Lâm Thiên Vũ lại càng có một loại cảm giác dùng bàn tay của mình vuốt ve đôi chân ấy, để cảm nhận sự đàn hồi, mịn màng mà mát lạnh của nó.
Con mắt Lâm Thiên Vũ vụng trộm nhìn từ bàn chân Lâm Tuyết Nhu đi lên tới đùi của nàng nơi bắt đầu mép váy của nàng, rồi mới lại nhìn xuống dưới, một lần một lần đi tới đi lui, đem từng tấc từng tấc đôi chân ngọc của nàng được bao bọc một cách dụ hoặc bởi tất da , đều ghi tạc trong đầu.
"Thời điểm Tiểu Vũ ngươi nói những lời đó thì trong miệng đã toàn dầu rồi, so với dầu mè còn trơn tuột hơn" Lâm Tuyết Nhu một bên nấu ăn một bên cười nói.
Trong lúc Lâm Thiên Vũ đang dùng đôi tặc nhãn để quan sát đôi chân đẹp của Lâm di, cũng không quên nghe những lời nàng nói, hắn mỉm cười nói ra: "Sao trong miệng Tiểu Vũ lại có dầu được, Lâm di ngươi đây chính là nói xấu ta, ta đều đánh răng hai ngày một lần đó, làm sao có thể sẽ dầu chứ? Chẳng lẽ Lâm di từng nếm thử rồi sao."
Lâm Tuyết Nhu nghe những lời này của hắn, khuôn mặt đỏ lên, liếc nhìn Lâm Thiên Vũ với doạ nạt, gắt giọng: "Tiểu Vũ ngươi lại nói bậy cái gì thế? Rửa sạch rau củ nhanh đi!"
"Hắc hắc. . . Lâm di ngươi còn trẻ trung xinh đẹp như vậy, làm a di của Tiêu Vũ sao được, ngươi làm tỷ tỷ của ta được không." Lâm Thiên Vũ cười hắc hắc nói.
Từ từ rồi sẽ đến, không vội, không vội, trước làm tỷ tỷ, sau đó lại làm.... ; tỷ tỷ, cạc cạc, ta tà ác quá rồi.
Lâm Tuyết quay khuôn mặt lại, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Vũ, đôi lông mi chớp chớp, bĩu môi rồi nói ra: " tiểu tử thối, ngươi lại có chủ ý xấu gì phải không!"
"Nào có, Lâm di xinh đẹp như vậy, nếu gọi là A di thì không phải làm người già đi hay sao? Gọi tỷ tỷ còn không sai biệt lắm!" Trên khuôn mặt của Lâm Thiên Vũ phủ đầy vẻ nịnh nọt và cười nói ra.
Nữ nhân nào mà không thích người khác tán thưởng và khen ngợi mình chứ? Đối với lý do này, Lâm Tuyết Nhu ngược lại cũng không có hoài nghi, liếc nhìn Lâm Thiên Vũ với ánh mắt hờn rỗi rồi nói ra: "Ngươi chính là Lâm di từ nhỏ nuôi lớn,như thời xưa mà nói cái này gọi là vú em,vú em coi như là người mẹ thứ hai, mẹ thì làm sao có thể cùng con trai làm tỷ đệ chứ? Hơn nữa, nếu như Lâm di làm tỷ tỷ của ngươi, thì chẳng phải Lệ Lệ có bối phận thấp hơn ngươi hay sao!"
Tuy nàng chưa nói ra toàn bộ ý cuối cùng, nhưng Lâm Thiên Vũ biết rõ đó là có ý gì, thời điểm vừa rồi mình và Lệ Lệ thân mật , Lâm di nhất định là đã nhìn thấy hết.
"Lâm di chúng ta mỗi người một ý ? Nói sao ta gọi người là Lâm di cũng thấy không hợp lý, còn không bằng gọi là tỷ tỷ. Lâm di, người nên đáp ứng ta đi!" Lâm Thiên Vũ đưa đôi tay lên phía trước rồi kéo lấy cánh tay của Lâm Tuyết Nhu rồi làm nũng nói ra.
"Không được, sao có thể như vậy chứ? Kiên quyết không được." Lâm Tuyết Nhu lập trường rất kiên định, kiên quyết phản đối.
Gặp Lâm Tuyết Nhu kiên quyết như vậy,đôi mắt Lâm Thiên Vũ khẽ đảo qua vài vòng như đang suy tính rồi đôi mắt hắn sáng lên như tìm đc một chủ ý hay. Hắn bỏ tay phải đang nắm lấy cổ tay của Lâm Tuyết Nhu chuyển qua ôm lấy chiếc vòng eo mảnh khảnh mà co dãn của nàng rồi xấu lắm nói: "Lâm di, người nếu không đáp ứng, ta liền không cho người nấu ăn nữa."
Lâm Tuyết Nhu cùng Lâm Thiên Vũ tiếp xúc thân mật như vậy, thân thể liền cứng đờ, nàng tới nay ngoại trừ chồng nàng thì chưa từng tiếp xúc thân mật với một người đàn ông nào khác như vậy, cái này làm nàng có chút không quen, nàng quay đầu lại nhìn khuôn mặt điển trai đầy nam tính của Lâm Thiên Vũ, trái tim của nàng bỗng dưng tăng tốc đột ngột, rồi nàng nhớ tới ước định hoang đường trong điện thoại khi nãy với con gái làm khuôn mặt nàng liền ửng hồng, nói ra: "Tiểu Vũ, ngươi thả Lâm di ra."
"Không được, trừ phi Lâm di phải đồng ý với ta!" Lâm Thiên Vũ như thế nào cam lòng nhanh như vậy mà thả ra,hắn chờ đợi đã lâu, đâu phải lúc nào cũng có cơ hội để được tiếp xúc thân mật như thế này với nàng chứ!
"Ngươi. . . Tốt. . Tốt, Lâm di đáp ứng ngươi . . Bất quá chỉ khi nào chỉ có hai người chúng ta thì mới được xưng hô như vậy, bằng không Lâm di liền không đáp ứng." Lâm Tuyết Nhu ngửi thấy hơi thở đầy nam tính của Lâm Thiên Vũ , nàng sắc mặt ửng đỏ, hô hấp có chút dồn dập, động đào tiên ở giữa hai chân của nàng , cũng bắt đầu dần dần mở ra và bắt đầu sinh ra mật dịch.
"Cái này đương nhiên rồi!" Lâm Thiên Vũ nhanh nhẩu đáp ứng,sau khi đã đạt được mục đích, đành phải luyến tiếc mà thả tay khỏi chiếc eo thon của Lâm Tuyết Nhu, bất quá trước lúc thu tay lai, hắn chuyển tay xuống phía dưới và bóp một cái vào chiếc mông nẩy nở của nàng.
"Nha!" Lâm Tuyết Nhu kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt trải rộng rặng mây đỏ, khẽ cắn hàm răng gắt giọng: "Ngươi ,tên tiểu tử thúi này, lại chiếm tiện nghi của Lâm di rồi."
"Hắc hắc, Nhu tỷ tỷ lại nói sai rồi, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, người hẳn nên gọi ta là đệ đệ à." Lâm Thiên Vũ cười nói.
"Ngươi . . Hừ!" Lâm Tuyết Nhu không có cách nào đối sự vô lại của Lâm Thiên Vũ.
"Ta từ nay về sau có thể liền có thêm một người tỷ tỷ !" Trên khoé miệng của Lâm Thiên Vũ hiện lên một nụ cười xấu xa.chữ tỷ tỷ đặc biệt được hắn nhấn mạnh khi nói.
Lâm Tuyết Nhu nghe thấy những lời này, làm nàng suýt chút nữa cắt vào ngón tay, mị nhãn như tơ liếc xéo Lâm Thiên Vũ.