Ngược Về Thời Minh

Chương 243 : Thiên tử môn sinh (p1)

Ngày đăng: 13:24 30/04/20


Đường Nhất Tiên nghĩ đến đây, bên môi đột nhiên lộ ra nụ cười như không, nhẹ nhàng dùng tay viết xuống gối từng chữ: - Hoàng Giáo Úy, Tiểu Hoàng, tiểu công tử, ngươi chính là... Chính Đức!



------------------



Chính Đức Hoàng Đế và Dương Lăng tới nhạc tĩnh quán, thấy Giải Ngữ và Tu Hoa đều ở dưới bóng cây, duy chỉ không thấy Đường Nhất Tiên, Chính Đức bước lên phía trước nói: - Đường cô nương đâu?



Tiểu thái giám vội vàng khom lưng cười nói: - Hoàng....



Chính Đức Hoàng Đế vừa trừng mắt, tiểu thái giám vội vàng sửa lời nói: - Hoàng Giáo Úy, Đường cô nương có chút không khoẻ, đang nghỉ ngơi trong phòng.



- Cái gì? Sao lại không khoẻ? Mới vừa rồi còn tốt mà? Chính Đức và Dương Lăng cùng vội hỏi.



Giải Ngữ tỏ vẻ sợ hãi: - Đều là lỗi của thiếp, thấy Đường cô nương phiền muộn nhàm chán, cùng nàng chơi trò chơi khiến Đường cô nương choáng váng đầu óc, thiếp đã cho nàng uống trà, đang ở trong phòng nghỉ tạm.



Chính Đức vừa nghe choáng váng đầu, còn tưởng nàng khoe khoang mấy loại công phu giang hồ cho Đường Nhất Tiên luyện thoe, không khỏi giận dữ nói:



- Cũng không phải ai cũng giống như ngươi, từ nhỏ luyện qua công phu, Đường cô nương lúc từ đại đồng về đã mắc bệnh, thân mình suy yếu, thật sự là càn quấy.



Dương Lăng liếc mắt một cái, cười nói: - Thôi đi, cũng không phải nhân nhi, ta luôn theo ngũ thị vệ luyện công phu, tự thấy có chút thành tựu, sau khi trở về chỉ điểm một chút cho các nàng, cả ngày buồn ở trong nhà, để các nàng rèn luyện cũng tốt.



Chính Đức nghe xong đẩy cửa vào nói: - Đường cô nương khá hơn chút nào chưa? Dương đại nhân tới đón nàng hồi phủ, khúc "Sát biên nhạc" càng lúc càng khó, có cơ hội sẽ tìm cô nương chỉ điểm.



Đường Nhất Tiên cằm chống trên gối, một đôi mắt đen hồi lâu mới chớp một lần, bất động không nhúc nhích.



Chính Đức luống cuống, vội đoạt trước một bước, hỏi: - Làm sao vậy, nàng không thoải mái sao?




- Có biện pháp?



Cao đại nhân đương nhiên là Cao Văn Tâm, nàng là có phẩm bậc nữ y quan. Dương phủ đều gọi nàng là Cao tiểu thư. Trong triều cũng không dám rối loạn quy củ, lợi dụng chức quan tương xứng. Nàng giúp Đường Nhất Tiên trị liệu một thời gian ngắn, không thấy hiệu quả liền tạm thời ngừng lại, đi nghiên cứu bí mật Vương Long tự động choáng mê, không thể tưởng được nàng đã tìm ra biện pháp.



Phiên tử nói: - Vâng, Vương Long chịu hình đã khai, Cao đại nhân bảo tiểu nhân đến báo cho đại nhân biết.



Dương Lăng mừng rỡ, vội nói:



- Mau, lập tức quay về.



Đoàn người vội vàng trở lại Cao lão trang, Dương Lăng nhìn Đường Nhất Tiên bước xuống kiệu nhỏ nói: - Tiên nhi, nói với biểu tẩu ta đi xử lý công vụ.



Đường Nhất Tiên nghe chứ "Biểu tẩu" thì có cảm giác lẫn lộn, nàng do dự một chút, cảm thấy tỷ muội Giải Ngữ Tu Hoa khả nghi, vẫn luôn truy vấn thân phận mình, tám chín phần mười là cừu gia của Dương đại nhân muốn nắm nhược điểm của hắn, việc này phải nói cho hắn biết, liền tiến lên một bước hạ giọng nói: - Biểu... Ca, ta có chuyện muốn nói cho huynh nghe.



Dương Lăng nghi ngờ nhìn nàng, Đường Nhất Tiên kéo hắn qua kể chuyện Giải Ngữ, Tu Hoa dùng tà thuật ép hỏi thân phận nàng, sau đó nói:



- Tuy rằng cảm giác mờ mịt nhưng vẫn nhớ được các nàng hỏi chuyện gì, lúc này mới thấy buồn nôn, Tiên nhi nghĩ... Hai vị cô nương kia tám phần không có hảo ý với biểu ca, huynh phải cẩn thận chút.



Dương Lăng nghe nàng kể nàng kia dùng ngọc phật thi thuật đã biết đó là thuật thôi miên, đầu Đường Nhất Tiên bị thương cho nên mới không bị mê hoặc.



Dương Lăng nhẹ nhàng thở ra cùng âm thầm đề cao cảnh giác: - Xem ra có người muốn làm lớn chuyện về thân thế của Đường Nhất Tiên, việc này bắt đầu vốn không đủ cơ mật, rốt cuộc không thể gạt được người có tâm.



Dương Lăng âm thầm suy nghĩ đối sách, một bên trấn an Đường Nhất Tiên nói: - Không cần phải lo lắng, trong triều có nhiều người muốn hại biểu ca, chút âm mưu quỷ kế này không làm gì được ta, muội đi về nghỉ ngơi trước, chờ ta xuống núi, dẫn theo Văn Tâm tới thăm muội.