Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 55 :

Ngày đăng: 14:43 19/04/20


Cuộc chiến vô nghĩa rất nhanh dừng lại, bởi một trong hai người là gái sắp ba mươi, hơn nữa còn là vị giáo sư trẻ tuổi có học thức. Tiểu Ngọc hất mạnh cánh tay của Tịnh Nhi, vừa thở vừa lui về một góc.



Mẹ nó, bà dì thật sự nguy hiểm mà, làm khả năng kiềm chế của cô giảm sút hẳn. Trước đến giờ có khi nào Tiểu Ngọc mất bình tĩnh đến độ đích thân ra tay với người khác đâu chứ? Cô đều bình tĩnh chờ đợi, đứng sau tính kế cho đến khi kẻ đó rơi vào sự đau đớn tuyệt vọng cuối cùng mới thôi.



Lần này là ngoại lệ duy nhất..



Cũng tại con nhỏ ngu ngốc đó ra tay trước, nếu không cô cũng không vùng lên chống trả như vậy! Hừ, đã hám tiền hám của bán nước cầu vinh còn dám ở đó lên mặt với cô như vậy? Được lắm, không nên phí thời gian với loại này, tốt nhất cứ gạt nó ra khỏi cuộc sống của Thần trước đã rồi tính!



“Cô muốn gì?”



“Muốn gì là muốn gì?” Tịnh Nhi nhíu mày quay sang, mặt cả hai người đều có những vết cào rướm máu, những vết đỏ bầm tím rất ghê người.



Tịnh Nhi tự dưng có chút hốt hoảng không rõ.. Cô lại đi đánh người? Còn đánh cho người ta đến mức thảm thế kia nữa?.. Mặc dù cô ta ra tay với cô cũng chẳng nhẹ nhàng gì nhưng nhìn những vết thương do chính mình gây ra, cảm giác áy náy vẫn không thể tránh khỏi.



“Cô muốn thế nào mới rời khỏi Thần?” Tiểu Ngọc bị xước rất nhiều trên mặt, khuôn mặt xinh đẹp này vốn là niềm tự hào của cô, giờ này bỗng dưng bị vẽ hoa làm cô có chút không nhịn nổi. Hừ, biết vậy khi nãy vả gãy mũi nó cho rồi! Cô còn nương tay với nó nữa chứ, đúng là ngu ngốc mà! “Tiền? Bao nhiêu? Tôi có thể cho cô!”



“Tôi cần tiền của chị làm gì?” Tịnh Nhi vẫn giữ thái độ áy náy nên nói chuyện có chút dịu giọng. Cô đứng dậy thu dọn bãi chiến trường, chần chừ đáp “Đợi đến lúc được xuất bản truyện xong lấy nhuận bút tôi sẽ mua nhà riêng, việc gì phải xin ở nhờ anh ta chứ?”



“Xuất bản truyện?” Tiểu Ngọc có chút mờ mịt, nheo mắt hỏi lại “Cô là nhà văn?”



“Đúng vậy!” Tịnh Nhi có chút tiếc nuối “Đáng lẽ lần trước nhà xuất bản SM đã liên hệ với tôi rồi, nhưng buổi hẹn tôi không đến được nên bị trễ..”




“...” Có sao trời? Đừng đùa, máy cô cũng chỉ duy nhất cuộc gọi từ số máy của bà biên tập viên SM.. Bà biên tập viên.. Bà..



“Tôi đã chờ cô 2 tiếng, gọi cho cô tổng cộng 108 cuộc điện thoại!” Anh ta nở nụ cười vặn vẹo vô cùng biến thái, Tịnh Nhi vừa nhìn thấy đã không nhịn được toàn thân lạnh toát “Cô không đến, cũng không hề nhấc máy!”



“Rõ ràng hôm đó là một chị gái gọi cho tôi..” Tịnh Nhi vừa phun ra câu này, lập tức không khí trong phòng trùng xuống thật sâuuuu.. Sau đó Tiểu Ngọc phì một tiếng, lập tức phá ra cười ha hả.



“Giọng cậu qua điện thoại vẫn thế sao Lý tổng??” Tiểu Ngọc cười đến độ nước mắt giàn giụa “Bảo sao mãi cũng không cua được gái, thôi tiểu thụ chuyển qua cua trai đi cho rồi!”



“Câm miệng!” Lần này đến Lý tổng nộ hỏa công tâm, song cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sự vui vẻ vừa bùng nổ của bạn Ngọc.



Tịnh Nhi ngồi một bên, dần dần nhận ra sự sơ hở trong câu chuyện vừa rồi. Thì ra.. Thì ra Lý tổng kia lại có giọng nói êm dịu đến vậy, làm người ta nhẫm lẫn đến mức tưởng đó là một bà chị gái..



“Tịnh Nhi, thì ra cô cũng có tài..” Tiểu Ngọc sau khi cười đã mới quay sang vỗ vai cô an ủi, đôi mắt đã đỡ đi mấy phần coi thường “Lý tổng được mệnh danh là thiên tài đó, cậu ta để mắt đến tiểu thuyết của cô chứng tỏ..”



“Chứng tỏ nó hay?” Mắt Tịnh Nhi sáng rỡ, đùa chứ làm gì có ai là không thích được khen?



“Chứng tỏ nó biến thái! Dễ tạo thành scandal câu khách!” Tiểu Ngọc tiếp tục phá ra cười “Cậu ta là thiên tài kinh doanh, không phải thiên tài cảm thụ văn chương đâu má!”



“...”