Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 353 : Bị ép đến sắp điên

Ngày đăng: 18:42 19/04/20


“Tại sao Nhan Nhan lại hỏi con, đứa bé trong bụng Thái Minh Tranh là con của ai?” Thân Tống Hạo nhịn không được cắt ngang lời bà. Nghĩ đến câu hỏi cuối cùng của Nhan Nhan, trong lòng thật buồn bực.

“Có lẽ, có lẽ là do Nhan Nhan thấy mẹ đi cùng với Minh Tranh đến chổ khám thai nên hiểu lầm thôi… Bởi vì lúc ấy mẹ cũng đang tức giận, nên không giải thích rõ…” Thích Dung Dung lúng túng cười, trong đầu mau chóng xoay chuyển lấp liếm.

“Mẹ!” Thân Tống Hạo tức giận đến phát điên, hai quả đấm nắm chặt lại, vung tay lên hướng trên mặt Thích Dung Dung đập tới….

“A…. A Hạo, mẹ là mẹ của con!” Thích Dung Dung hoãng hồn ôm đầu thét chói tai, sắc mặt trắng bệch nhìn Thân Tống Hạo giận dữ, cả người gần như xụi lơ trên mặt đất.

Quả đấm cứng rắn xượt qua đầu bà, Thân Tống Hạo đập thật mạnh một quyền xuống bàn trà, âm thanh loảng xoảng vỡ vụn vang lên trong phòng khách. Ly tách, ấm trà đều rớt xuống đất, quay mòng mòng mấy vòng bể vụn ra.

Thoáng chốc, không khí trong phòng cơ hồ ngưng đọng lại, chỉ nghe thấy hơi thở nặng nề của anh vang vọng trong phòng khách.

Thích Dung Dung hoảng sợ mặt không còn chút máu, chỉ trợn mắt sững sờ ở một bên. Bà nhìn những mảnh vở thủy tinh mơ hồ còn thấy được hoa văn, nằm rải rác xung quanh, không khỏi xanh mặt. Nếu một quyền ấy nện vào trên mặt bà…. Trời ạ! Vậy chẳng phải là muốn hủy dung nhan của bà sao, mười ngày nửa tháng thật xấu hổ không dám gặp ai, cả đời này khỏi đi giao tiếp luôn sao?

“Nếu như để con biết còn có lần nữa, người nói với Nhan Nhan một câu tương tự như vậy, con tuyệt đối sẽ không nương tay giống như hôm nay. Đó là vợ con, với mẹ không có quan hệ gì. Nếu như người còn châm ngòi ly gián, khiến cho con và Nhan Nhan phát sinh ra mâu thuẫn gì, đừng trách con quyết không tha thứ!”

Giọng nói khàn khàn, giận dữ quăng ra mấy câu, anh xoay người đi ra khỏi phòng khách. Tiếng bước chân nhanh dồn dập giồng như nện vào ngực Thích Dung Dung. Không nhớ rõ đây là lần thứ mấy, con trai vì người phụ nữ kia trở mặt với bà. Tốt xấu gì bà cũng là phu nhân nhà họ Thân, tốt xấu gì bà cũng là mẹ Thân Tống Hạo, nháo đến không chừa cho bà một chút tôn nghiêm, đến mặt mũi cũng không còn!

Hứa Hoan Nhan, cô đừng tưởng rằng Thân Tống Hạo yêu cô thì cô muốn làm gì thì làm. Cô lựa chọn xui hắn tới tìm ta tính sổ, để cho mẹ con ta bất hòa nhau, cô thật ác độc! Ta sẽ không để cho cô đạt được như ý, làm cho cô vĩnh viễn không vào được cửa nhà họ Thân, đến khi Minh Tranh sinh đứa bé ra, Hứa Hoan Nhan cô e là lúc đó khóc không ra nước mắt!

Thân Tống Hạo trên đường lài xe về lòng dạ rối bời, khi lái xe vào biệt thự, anh hỏi quàn gia biết Hoan Nhan không có bỏ đi, mới hơi yên tâm.
“Mẹ, mẹ thích cha.... Chú sao?” Noãn Noãn lại hiếu kỳ bắt đầu hỏi thăm. thật ra cô bé rất thích cái chú đó, nếu có người cha như vậy cũng không tồi nha.

“Thích, nếu như không thích làm sao lại sinh Noãn Noãn chứ?” cô vuốt ve khuôn mặt con gái, trênmặt nở nụ cười buồn. Quả thật lúc trước quyếtmột lòng yêu anh, chưa từng có ý nghĩ rồi bỏ hoặc buông tay.

“Mẹ, nếu như sau này ba chọctức giận, mẹ có còn thíchba nữa không?”

“sẽ không...” Hoan Nhan nhẹ nhàng lắc đầu, chờ con trưởng thành rồi sẽ hiểu. yêu một người, một lòng một dạ yêu một người thì mệt mõi dường nào, khổ sở dường nào. Noãn Noãn, mẹ hy vọng con được gả cho người yêu con nhiều hơn con yêu người. Phụ nữ nếu có được tình yêu duy nhất từ người đàn ông,đó mới là cuộc tình đẹp vĩnh viễn.

“Tại sao vậy chứ? Nếu mẹ không thích ba, vậy có nghĩa là phải ly hôn?” Noãn Noãn hơi lo lắng nhìn mẹ, nếu như ba mẹ ly hôn thì cô bé lại trở thành đứa nhỏ không cha rồi.

Hoan Nhan không biết trả lời sao với con, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy cô bé, chần chờ hồi lâu, cô mới yếu ớt nói: “Noãn Noãn, nếu sau này không được gặp ba nữa, con có buồn không?”

Noãn Noãn tức thì căn đôi môi, cô bé mở to mắt nhìn mẹ, sợ hãi nói: “Mẹ có thể hay không, không cần mang con đi chạy trốn...”

“Hứa Hoan Nhan, sao em lại ích kỷ như vậy. Em lại muốn mang theo con gái bỏ anh đi, em muốn dẫn con đi nơi đâu? Hay là em nghĩ muốn nhà chúng ta ba người chia cắt ra, trong lòng em mới thỏa mãn đúng không?”

Cửa phòng ngủ bỗng nhiên bật tung. Hình như cả đêm anh không có ngủ, cả người đầy mùi rượu. Cứ như vậy xông tới nhào vào bên cạnh cô, níu lấy cổ áo cô dùng sức lắc lắc.