Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 399 : Một âm mưu

Ngày đăng: 18:43 19/04/20


Chuyến đi bị chậm lại mấy ngày vì phải làm thủ tục ra nước ngoài cho Đâu Đâu. Đã sắp tới cuối năm, đã từ lâu anh đã rất sốt ruột, chỉ muốn bay đến Hawai ngay để đoàn tụ với Hoan Nhan, còn cô thì ngày ngày gọi điện thoại tới mấy lần. Anh cũng biết cơ thể của cô hiện tại do mang thai nên rất yếu ớt, cho nên anh cũng rất áy náy vì mình không thể giúp đỡ gì cho cô được.



Vào một ngày, vừa mới dỗ cho Đâu Đâu ngủ trưa, Thân Tống Hạo vốn dự định đi công ty xem xét lại công việc lần cuối thì người quản gia đi vào.



"Ông làm sao vậy? Sao lại có cái vẻ mặt này?" Thân Tống Hạo nhìn vẻ mặt không bằng lòng lại vừa có vẻ tức giận của quản gia, không khỏi buồn cười hỏi.



"Thiếu gia. . . Tôi thật sự không muốn nói với ngài, nhưng mà, nhưng mà. . . cái cô em gái của phu nhân đó, lại đến tìm!" Quản gia vừa thở phì phò vừa nói, dường như ngay cả phép tắc cũng đã quên hết .



"Em gái Nhan Nhan sao?" Thân Tống Hạo cau mày, suy nghĩ hồi lâu mới chợt nhớ ra, nói: "Vậy à, người ấy có phải tên gọi là Hứa Mễ Dương không?"



"Vâng, đúng là cô ta. chưa từng thấy ai đến nhà người khác mà có da mặt dày như cô ta."



"Tôi nhớ là đã gửi cô ta vào học ở một trường quân sự, hình như là học bảy năm liên tục, hay là cô ta đã tốt nghiệp rồi.



Thân Tống Hạo nhướng đối lông mày, cũng không nói rõ ra ý có để cho cô ta vào nhà hay không.



"Thực tình, tôi thấy cô ta tính nết vẫn như trước kia. . . Thiếu gia, nếu không thì để tôi đuổi cô ta đi nhé. . ."



"Ấy đừng! Để tôi đi xem một chút, rốt cuộc cô ta muốn làm cái gì đây, nói cho cùng, cô ta cũng được coi là em gái của Nhan Nhan đấy."



"Nhưng mà cô ta và phu nhân không có một chút liên hệ máu mủ nào hết, chúng ta làm đến như vậy, cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi." Quản gia vẫn như cũ, hầm hừ nói.



"Cứ đi xem một chút đã rồi hãy nói sau!" Thân Tống Hạo cũng cười lạnh, quả thật nếu cô ta vẫn không thay đổi chút nào, thì dĩ nhiên anh cũng sẽ không mảy may quan tâm tới cô ta nữa.



Còn nếu cô ta thật sự cải tà quy chính, ngược lại anh sẽ vui lòng được làm người tốt.



Xuyên qua vườn hoa, lại đi thêm mười mấy thước mới đến nơi cổng chính của biệt thự, Thân Tống Hạo cũng không bảo người mở cửa, chỉ hỏi cách qua hàng rào: "Cô tới đây làm cái gì?"




"Anh rể, hai người có việc phải ra khỏi nhà sao?" Hứa Mễ Dương nhìn người giúp việc đang mang hành lý, liền đến gần cười hỏi.



"Đúng vậy!" Thân Tống Hạo cũng không buồn nhìn cô ta, liền bế Đâu Đâu đưa vào trong xe, Hứa Mễ Dương lại làm mặt dày, tiến sát đến bên cạnh: "Anh rể, anh có thể cho em đi nhờ một đoạn đường không, em cũng muốn đi sân bay đón bạn em."



Thân Tống Hạo nửa cười nửa không nhìn cô ta: "Dĩ nhiên là được thôi."



Nhìn thấy ánh mắt của cô ta thoáng cái liền nổi lên vẻ vui sướng vì được như ý, lộ rõ sự hả hê. Thân Tống Hạo thản nhiên nhếch môi: "Cô muốn ngồi cùng với chúng tôi trên xe này hay là muốn ngồi trên xe khác?"



"Đương nhiên em muốn ngồi cùng xe với anh rể rồi." Hứa Mễ Dương không chút do dự đáp thật nhanh.



Thân Tống Hạo cũng không từ chối, cười nói: "Cũng được, ta đi thôi!"



Hứa Mễ Dương chủ động ngồi lên ghế phụ, thuận tay liền đặt chiếc túi nhỏ đang cầm trong tay lên nơi để đồ vật ở phía sau xe.



Suốt dọc đường đi cô ta chỉ yên lặng, cũng không nói câu gì. Dĩ nhiên Thân Tống Hạo cũng không để ý đến cô ta, chỉ thỉnh thoảng nói chuyện với Đâu Đâu vài câu.



Đi được một nửa đường, chợt chuông điện thoại di động của Mễ Dương vang lên, cô ta bắt máy "A lô, vâng tôi là Mễ Dương."



"Sao cơ? Cậu đổi vé sang chuyến bay ngày mai à? Sao không nói cho tôi biết sớm một chút, tôi cũng đã đi được nửa đường.... được rồi được rồi..."



Nói mấy câu, Mễ Dương liền cúp điện thoại, cô ta quay sang nhìn Thân Tống Hạo vẻ mặt áy náy: "Anh rể, có thể cho em xuống trước được không? Hôm nay bạn em không đến được..."



Thân Tống Hạo cười một tiếng đầy giễu cợt, nói: "Không được."



Vẻ mặt của Hứa Mễ Dương liền biến sắc, càng thêm cẩn thận cười làm lành nói: "Anh rể, thật sự em không thể đi tiếp...Từ sân bay thuê xe trở về, cũng tốn khá nhiều tiền đấy."