Người Thay Thế - Trang Buby
Chương 8 :
Ngày đăng: 10:04 18/04/20
Tôi và bà cùng ngồi xuống giường, bà bất ngờ nắm lấy tay tôi..
- muốn đi học chữ không?
- dạ.. sao ạ?
- cháu có muốn biết viết chữ không? Viết tên mình chẳng hạn..
- dạ.. cháu có chứ ạ, nhưng cháu không dám nghĩ tới..
- công việc bây giờ cháu làm cũng khá ổn, ngày mai cháu có thể đến trường học.. sẽ có ô tô đưa đón cháu đi..
Tôi mắt sáng rực lên nhìn bà, quả thực rất bất ngờ..
- bà nói cháu được đến trường ấy ạ?
Bà gật đầu mỉm cười ( đây là lần đầu tiên tôi thấy bà cười)
- ừ.. cháu được đến trường..
- liệu thiếu gia có đồng ý không ạ?
- cậu ấy cho phép mà..
Tôi ôm chầm lấy bà, không gì diễn tả hết niềm vui sướng của tôi lúc này..
- cháu cảm ơn bà nhiều lắm ạ..
- có cảm ơn thì cảm ơn cả thiếu gia nữa..
- mà phải rồi bà, thiếu gia dạo này không về nhà sao ạ?
- cậu ấy về Việt Nam rồi..
Tại Việt Nam..
Hôm nay là ngày gặp mặt giữa hai bên tập đoàn để ký kết dự án quan trọng được ví như dự án lớn nhất từ trước đến nay... sự việc đại tiểu thư nhà họ Vương ra đi khiến hoang mang dư luận, người ta nghĩ rằng sẽ chấm dứt hôn nhân đồng nghĩa với việc dự án sẽ bị ảnh hưởng.. rồi 3 ngày nay báo chí lại rấy lên tin tức hôn nhân giữa hai nhà vẫn được dự kiến như ban đầu..
Ông Lâm Tân Đồ cùng Con trai cả Vũ Hàn ngồi ký kết hợp đồng với ông Vương Nhất Trung..( bố của Thanh Mai)
Ông vương nhất Trung:
- chúc mừng về sự hợp tác giữa hai bên gia đình..Advertisement / Quảng cáo
Vũ Hàn cúi đầu.
- cảm ơn chủ tịch Vương..
- cậu đừng khách sáo như vậy, việc con gái lớn của tôi là Thanh Mai ra đi là nỗi mất mát lớn nhất với hai bên gia đình.. nhưng chắc cậu Vũ Hàn đây vẫn nhớ đến nguyện ước của con bé trước lúc ra đi chứ?.. thực ra cũng có rất nhiều tập đoàn cũng đang ngỏ ý đến việc đầu tư và kết thân với gia đình..
Ông Lâm Tân Đồ:
- chủ tịch Vương.. nhất định hôn ước vẫn diễn ra như đúng dự kiến.. phải không con trai ( liếc mắt nhìn Vũ Hàn)
Vũ Hàn nhếch môi cười nhạt.
- phải..
Nói rồi anh xỏ tay túi quần đứng dậy.
- cháu xin phép cháu có việc đi trước..
Vũ Hàn đi ra tới cổng công ty thì gặp Thanh Xuân.. cô vui mừng khi thấy anh..
- anh Vũ Hàn.. anh về khi nào vậy?
- ừ..mới thôi..
- anh có biết nghe tin anh chuyển sang Singarbo sinh sống, em buồn lắm không..
- thì sao? Mày ý kiến gì?
Tử Hạ mới đặt chân xuống sân bay tại Sing, nghe được Huyền đi học nên lập tức tới trường và tiện thể thăm anh Nhất Nam luôn thì vô tình chứng kiến cảnh ma cũ bắt nạt ma mới..anh bước xuống xe, hai tay xỏ túi quần đi tới..
- các cô có giỏi thì đi bày tỏ với thầy giáo của mình, cớ sao lại bắt nạt một cô bé vô tội thế kia..
Nhóm nữ sinh quay lại nhìn anh, ai nấy đều đứng bất động vài phút..
- anh là..?
- tôi là ai không quan trọng, nhưng nếu các cô động đến cô gái này là không xong với tôi đâu..
Nói rồi anh ta nắm chặt tay tôi kéo đi..
- bỏ tay tôi ra.. anh là ai?
- cô thật sự k nhớ giọng nói này sao?
Tôi nhíu màu nhìn anh ta..
- khoan đã.. anh.. anh là.. Tử.. Hạ!Advertisement / Quảng cáo
Tử hạ mỉm cười..
- trí nhớ không tồi..
- sao anh lại ở đây vậy?
- tôi sang có công việc, khả năng tôi sẽ ở lại đây khá lâu..
- thật tốt quá..
Tử Hạ nhìn tôi chăm chú..
- sao lại tốt?
- vì tôi đã có thêm một người bạn nữa..
- chỉ là bạn thôi sao?
- chứ còn gì nữa.. khùng quá à..
- vào trong xe đi, tôi dẫn cô đi vài vòng..
- không được đâu..tôi phải trở về không ác ma giết chết tôi mất..
- ác ma sao?
- phải.. đại ác ma đấy..
Tử hạ phì cười, từ nay lẽ nào Vũ Hàn có thêm biệt danh mới..
Ở bên kia đường, Vũ Hàn liếc mắt nhìn hai người..sở dĩ anh tiện đường công việc đi qua đây lên cũng muốn đón cô luôn và hỏi thăm tình hình học tập của cô thế nào.. k ngờ chứng kiến cảnh tượng này..
Anh nói với thư ký:
- Tử Hạ sang đây lúc nào?
- sáng sớm nay đáp chuyến bay thưa thiếu gia..
- nó sang đây làm gì?
- cái này tôi không rõ..
- điều tra luôn cho tôi..
- dạ...tôi hiểu rồi..