Người Thay Thế - Trang Buby
Chương 9 :
Ngày đăng: 10:04 18/04/20
Tôi được Tử Hạ đưa đến nhiều khu vui chơi nổi tiếng, nhưng để lại ấn tượng sâu sắc nhất với tôi chính là phố Trung Hoa. Ở đây đồ ăn vừa ngon mà lại rẻ nữa..có món cơm gà Hải Nam, thịt xiên nướng và nhiều món ăn hải sản được chế biến đa dạng mà phong phú.. Đi bên Tử Hạ, anh ấy tại cho tôi cảm giác rất thân thiết và gần gũi.. con người anh hoà đồng, hay nói và hay cười..tôi như được sống thật với chính mình, không phải kiêng dè hay sợ sệt bất kỳ một ai...
Tử Hạ cười tươi.
- món ăn có hợp với khẩu vị của cô không?
- ngon lắm luôn ấy, khác hẳn với mấy món sang trọng ở nhà ác ma kia..
- ác ma sao? Người đó như thế nào mà thỉnh thoảng cô lại nhắc tới..
- anh ta là chủ nhân của tôi, tính tình hay cáu gắt cực kỳ.. nên tôi gọi anh ta là ác ma..
- vậy là cô k thích hắn ta? ( ánh mắt thăm dò)
- không hẳn vì tuy nhiên anh ta cũng rất tốt
mà..cho tôi chỗ ăn chỗ ngủ tử tế.. với lại anh ta rất đẹp trai nữa nhé ( tôi cười cười kiểu nói nửa đùa nửa thật)
- vậy sao? Đẹp trai hơn tôi không? ( Tử Hạ cười)
- nói anh đừng buồn nhé, anh rất đẹp trai nhưng vẫn thua anh ta...
- cô làm tôi tò mò quá rồi đấy nhé..
- ấy mà mấy giờ rồi anh?
Tử Hạ cúi xuống nhìn đồng hồ trên tay mình..
- 11g30p.. trưa rồi..
- thôi chết rồi..mải đi chơi với anh mà tôi quên mất nhiệm vụ của mình rồi.. làm ơn đưa tôi về được không?
- cô nhớ đường không đấy?
- chết mất.. tôi không nhớ đường mà cũng chẳng biết ngôi nhà đó nằm trên đường nào nốt..
Tôi đứng dậy vỗ đầu mình vài cái.. Tử Hạ nắm lấy tay tôi kéo lại.. anh đưa tay mình sờ nhẹ lên khoé môi của tôi, mắt chạm mắt, mặt đối mặt khiến con tim tôi như bóp chặt lại..
- anh.. anh định làm gì?
- khoé môi cô vẫn dính tương ớt này..
Tôi thở phào nhẹ nhõm..
- hú hồn..
Tử Hạ phì cười..
- trí tưởng tượng của cô cũng k tồi..
Nói rồi anh ta xỏ tay túi quần bước đi, tôi lẽo đẽo theo sau..Advertisement / Quảng cáo
- này.. không như anh nghĩ đâu nhé..
- cô biết tôi nghĩ gì à..
- không!!
Anh ta mở cửa xe..
- lên xe đi, tôi đưa cô về..
- anh biết nhà tôi ở sao?
- biết.. vì tôi là thiên tài đấy..
Tôi trở về nhà trong tâm lý có chút sợ hãi giống như là mình vừa phạm trọng tội nào đó, nhịp tim cũng đập nhanh hơn bình thường.. lạy trời, lạy đất, lạy thiên, lạy địa mong sao ác ma kia không có nhà, nếu hắn ta mà ở nhà thì tôi xác định chết chắc, hắn sẽ tức giận la mắng tôi không thương tiếc..
Bà quản gia:
- về rồi à?
Tôi giật mình quay lại đằng sau, chắp hai tay lại..
- cháu.. cháu xin lỗi..
- cháu lên phòng đại thiếu gia đi..
- sao ạ? Đại thiếu gia ở nhà ạ?
- lên đi rồi biết.. ta khuyên cháu nên chân thành xin lỗi..vì dù sao là do cháu sai..
Tôi bước chân bên trái thì họ cũng nghiêng người bên trái, bước chân sang bên phải thì họ nghiêng người sang bên phải... mấy người này có vẻ cố tình làm khó tôi..
- các người muốn gì?
Một con trong đó lên cười phá lên..
- kìa chúng mày.. nó đang hỏi chúng mày muốn giề?
- bọn chị muốn chơi với em có được không?( một con nhếch mép cười đểu)
Một con khác lên tiếng..
- con ngu này.. bọn tao mà phải chơi với loại không cùng đẳng cấp như nó á.. nói gọn một câu cho vuông, mày thích chết không?
Tôi dần hiểu ra sự việc, bọn người này đang cố tình gây chiến, hay nói đúng hơn là vẫn chưa hết ấm ức vụ việc lần trước Tử Hạ đứng ra bảo vệ tôi..tôi nở ra nụ cười nhạt nhẽo..
- cuộc sống chỉ mới bắt đầu tươi đẹp, sao phải thích chết..
- mới bắt đầu tươi đẹp thì bây giờ tao cho mày biết thế nào là sống dưới địa ngục ( con đứng đầu nghiến răng dẫm mạnh vào chân tôi)
Tôi bị mũi giày cao gót của ả làm đau điếng người..
- này mấy con khỉ kia.. đừng tưởng muốn làm gì cũng được nhá..bụng dạ các cô được làm bằng gì mà xấu xa quá vậy.. xấu từ xương chậu xấu ra..
- mày nói ai xấu hả con ranh, người xấu ở đây phải là mày mới đúng, chắc hẳn con mẹ mày cũng xấu nên mới tạo ra đứa con không ra gì như mày(nó hất mặt lên nhìn tôi)
Lúc này quả thật đã quá giới hạn chịu đựng của bản thân, tôi lao tới tóm cổ áo cô ta và hét lên..Advertisement / Quảng cáo
- mày nói ai thì nói chứ tuyệt đối không được động đến mẹ tao nghe chưa?
3 con còn lại thấy bạn mình bị túm cổ áo, chúng lập tức xông vào cào xé tôi.. nhưng không, tôi nhất quyết không chịu khuất phục và chống trả cho tới cùng..
Học sinh trong trường xúm lại nhìn một đấu với bốn.. tôi nghe được tiếng bọn họ xì xào to nhỏ..
- con học sinh mới này to gan thật, dám động vào nhóm nữ tứ..
Từ đằng xa thầy Nhất Nam đi tới..
- các em làm gì vậy? Dừng tay lại cho tôi..
Nghe được tiếng thầy, bọn họ dần dần buồn ra khỏi người tôi.. đồng phục tôi mặc đã lộn xộn cả rồi, tôi rơi nước mắt nhìn về hướng thầy...
Mấy con ả kia giả vờ tội nghiệp khóc lóc..
- thầy..bọn em vô tội.. mọi người ở đây làm chứng cho tụi em..là nó gây sự trước phải không mọi người..
Mọi người cùng đồng thanh..
- phải đấy..phải đấy thầy..
Thầy tiến tới đứng cạnh tôi..
- chuyện này là sao hả Huyền..
- em k có gì để giải thích vì có bao giờ tiểu số thắng được đa số không thầy?..
- em...lên phòng gặp tôi..
Trước khi đi thầy không quên liếc nhìn bọn họ..
- tôi tin học sinh của tôi..các em còn làm trò này một lần nữa chỉ làm xấu mặt mình mà thôi..
Bước vào phòng học, tôi gục mặt xuống bàn khóc như một đứa trẻ..
- sao em lại dám cả gan đánh nhau với bọn chúng?
- chứ thầy muốn em im lặng để chúng nó bắt nạt.. bắt nạt được một lần sẽ có lần 2 đấy thầy..
- tốt lắm.. quả nhiên là người của Vũ Hàn..nhưng em nên nhớ, em là con gái đấy Huyền.. em có biết nhóm bộ tứ đấy là ai không?
- em k biết nhưng em nghĩ mình không hề sai..
- em...? Thôi được rồi, tôi sẽ gọi Vũ Hàn đến để nói chuyện với em..
- không cần thầy gọi, em sẽ tự gọi..
Nói rồi tôi rút chiếc điện thoại trong balo ra bấm máy gọi cho anh ta..
- thiếu gia.. tôi muốn cùng anh uống rượu...!