Người Tìm Xác
Chương 1027 :
Ngày đăng: 05:48 30/04/20
Chiếc hộp giày cũ nát này xuất hiện không hề hợp với hoàn cảnh nơi này, so với những món đồ đắt tiền bên cạnh, chiếc hộp này chỉ là đồ bỏ đi. Tôi cầm chiếc hộp cũ nát đó lên, thấy nó là một2món đồ đã có từ rất lâu rồi, bốn góc hộp đểu đã bạc phếch.
Mặc dù chiếc hộp cách một trời một vực với những món đồ hàng hiệu bên cạnh, nhưng hiển nhiên số lần sử dụng của nó phải nhiều hơn so với5bất kỳ một món đồ nào trong phòng này... Thẩm Vạn Tuyền ở bên cạnh khi nhìn thấy chiếc hộp này cũng biển sắc, xem ra ông ta cũng biết nó...
Một chiếc hộp giày cũ được Thẩm Văn Văn giấu dưới gầm giường, đồng thời6còn làm cho ông chủ lớn như Thẩm Vạn Tuyền biển sắc? Trong nháy mắt tôi nảy sinh hứng thú vô cùng lớn với đồ vật trong hộp. Không chờ Thẩm Vạn Tuyền giới thiệu, tôi đã đưa tay ra mở hộp. Những đồ vật5xếp bên trong lại làm tôi hơi bất ngờ, chúng không phải vật quý giá gì, mà là vài tấm ảnh đã ố vàng.
Nhưng khi tôi đưa tay cầm những tấm ảnh này, trong nháy mắt, ký ức tàn hồn của Thẩm Văn Vãn tràn3vào đâu tối... Tôi thương tiếc nhìn về phía Thẩm Vạn Tuyền, sự tình vẫn phát triển theo hướng xấu nhất. Những bức ảnh đã cũ này đều là ảnh chụp chung của một gia đình ba người. Khi đó Thẩm Vạn Tuyền còn rất trẻ, mặt ngây ngô, người phụ nữ xinh đẹp trong ảnh là vợ Thẩm Vạn Tuyển lúc đó, mẹ của Thẩm Văn Văn-Lý Như.
Điều này đã giải tỏa sự nghi ngờ lúc trước trong lòng tôi, vì sao vẫn luôn không nhìn thấy mẹ của Thẩm Văn Văn. Theo lý thuyết mà nói, con gái xảy ra chuyện, sốt ruột nhất phải là người mẹ, thế nhưng trong nhà họ Thẩm này dường như chỉ có mỗi mình cha của Thẩm Văn Văn lo liệu mọi việc.
Hóa ra mẹ ruột Thẩm Văn Văn là Lý Như đã mất vì bệnh khi cô mới sáu tuổi. Lúc đó nhà Thẩm Vạn Tuyền rất nghèo... Nghèo đến mức vợ bị bệnh, trong nhà không bỏ ra nổi năm vạn tệ tiền phẫu thuật. Mẹ của Thẩm Vãn Văn do bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để chữa trị, nên đã qua đời từ sớm. Bởi vậy mà sau khi trở nên giàu có, Thẩm Vạn Tuyền vô cùng yêu chiều con gái của mình, vì ông ta muốn đền bù cho cô những thiệt thòi do thiếu thốn tình thương của mẹ từ nhỏ.
Những lời Thẩm Vạn Tuyền nói làm tôi phải thay đổi cái nhìn đối với ông ta, không nghĩ tới sau khi Thẩm Vạn Tuyền biết con gái mình đã chết lại có thể nghĩ đến con gái của người khác có khả năng còn sống... Có lẽ trong thương trường ông ta là một thương nhân tham lợi, nhưng bây giờ trong lòng tôi, ông ta lại là một người tốt.
Thẩm Vạn Tuyền đưa chúng tôi tới nhà Ngô Thiến Thiến, vì nhận được điện thoại của con gái trong bảy ngày đầu, nên nhà họ Ngô bắt đầu chuẩn bị hậu sự. Khi chúng tôi tới nhà họ, bà Ngô kéo tay chú Lê nhờ chú giúp đỡ gọi hồn Ngô Thiến Thiến lên, làm tất cả chúng tôi đều cảm thấy lúng túng.
Mất một lúc lâu, cuối cùng chủ Lê cũng bảo được mẹ của Ngô Thiến Thiến kể lại chuyện lúc nhận điện thoại của con gái, chủ còn hỏi đi hỏi lại để xác nhận giọng nói trong điện thoại có đúng là của cô bé hay không? Mẹ Ngô Thiến Thiến vừa khóc vừa nói: “Chắc chắn là nó, tôi làm sao mà nhầm được giọng nói của con gái mình?”
Trong lúc đó tôi quan sát cẩn thận căn nhà này, tôi phát hiện nhà Ngô Thiến Thiến khá nghèo. Tôi không nghĩ ra làm sao cô bé có thể trở thành bạn thân của Thẩm Văn Văn giàu có được chứ? Đương nhiên, không phải cứ người giàu là không thể chơi thân với người nghèo, thế nhưng với tính cách kiêu căng như của Thẩm Văn Văn có thể chơi thân với Ngô Thiến Thiến thật làm tôi bất ngờ.
Sau đó chúng tôi vào phòng Ngô Thiến Thiến để tìm kiếm đồ vật yêu quý nhất của cô bé... Phòng ngủ của cô bé dễ tìm đồ hơn nhiều so với phòng của Thẩm Văn Văn, căn phòng này rộng không đến hai mươi mét vuông, nhìn một vòng là xong.