Người Tìm Xác

Chương 1034 :

Ngày đăng: 05:48 30/04/20


Khi đoàn người chúng tôi chậm rãi đi từ đỉnh núi xuống thung lũng, chúng tôi phát hiện môi trường tự nhiên ở đây có sự khác biệt rất lớn với bên ngoài, dường như nơi này đã hình thành một loại hệ sinh thái nhỏ độc lập...



Đối2với người phương Bắc như tôi mà nói, những cây xanh nhiệt đới này thoạt nhìn đều rất xa lạ, nhưng nhóm của Wulan lại rất quen thuộc với chúng. Tuy nhiên từ sau khi chúng tôi bước vào thung lũng, Wulan lại nhìn thấy rất nhiều loại5thực vật mà ngay đến cả anh ta cũng chưa từng gặp bao giờ, chứ đừng nói gì đến chuyện gọi được tên của chúng. Càng vô lý hơn là, tôi còn thấy một cây nấm mọc lên cao hơn thân người, hơn nữa nó phát triển rất6nhanh, trưởng thành với tốc độ chúng tôi có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bụng tán, sau đó nhanh chóng khô héo... Tất cả chúng tôi đều sững sờ trước loại nấm kỳ lạ này, nhưng Wulan nhìn thấy cây nấm rồi lại rất bình tĩnh. Anh5ta nói loại nấm này trừ phần đầu nấm hơi to, tốc độ sinh trưởng hơi nhanh một chút ra, thì còn lại chúng cũng không khác gì các loại nấm khác.



Nhưng tôi không bình tĩnh được như anh ta, lúc tôi vừa định dùng di động chụp3lại thì cây nấm đã khô héo... Đáng tiếc chúng tôi không mang theo máy quay phim, nếu không tôi nhất định phải quay lại tất cả khung cảnh ở đây.



Lúc này A Quảng đột nhiên nói với mọi người: “Tất cả mọi người cẩn thận một chút, môi trường ở đây rất đặc biệt, có lẽ sẽ có một số loài côn trùng, kiến hay rắn độc xuất hiện, tuyệt đối đừng để bị cắn.”



Nghe thế, tôi vội túm chặt cổ áo mình, sợ có thứ gì đó chui vào qua cổ áo. Theo địa hình dần dần thấp xuống, không khí cũng bắt đầu trở nên ngày càng ẩm ướt, tôi có cảm giác như chỉ cần hơi vắt nhẹ quần áo trên người là cũng có thể ra nước.



Là một thằng đàn ông phương Bắc, tôi thực sự không thích cảm giác nhớp nháp kiểu này, hơn nữa người lại đang ở giữa rừng mưa nhiệt đới xung quanh toàn là cây cối rậm rạp, đúng là có cảm giác có thể gặp phải đàn đàn lũ lũ mãnh thú bất cứ lúc nào.




Tôi đành phải phát huy sở trường đặc biệt giỏi nhất của mình là làm công tác tư tưởng, trước tiên là động viên ý chí chiến đấu của bọn họ: “Mọi người vực dậy tinh thần nào! A Quảng, anh đừng quá lo lắng, cậu trai vừa rồi chỉ bị mất máu quá nhiều thôi, chỉ cần trở về trại nghỉ ngơi hai ngày là sẽ không có việc gì. Trước mắt, bây giờ ngoài đi tìm kiếm chiếc máy bay bị mất tích ra, chúng ta còn phải giúp Wulan tìm được Pupe. Tôi tin với bản lĩnh của các anh, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này một cách vẹn toàn dưới tiền để bảo đảm an toàn cá nhân của mọi người.”



A Quảng cùng Wulan nghe tôi nói xong, cũng đều lấy lại tinh thần. Rốt cuộc bây giờ chúng tôi đã phát hiện ra vật thể nghi ngờ là máy bay rồi, nếu thật sự có thể xác định vật thể màu trắng kia chính là xác máy bay, nhiệm vụ của chúng tôi coi như cũng đã hoàn thành một nửa.



Tiếp theo đoàn người chúng tôi lại tiếp tục đi về hướng vật thể màu trắng, chỉ là lần này tất cả mọi người đều không ung dung như vừa rồi nữa. Mà lúc này Đinh Nhất cũng tiến đến bên cạnh tôi nói nhỏ: “Cậu có phát hiện ở đây có chỗ nào không thích hợp hay không?”



Tôi bất đắc dĩ nói: “Chỗ không thích hợp quá nhiều, nấm cao bằng người, muỗi to như bồ câu, quỷ mới biết về sau còn gặp phải sinh vật quái dị gì nữa đây?”



Kết quả Đinh Nhất lại lắc đầu: “Ý tôi không phải nói cái này, cậu không phát hiện từ sau khi chúng ta đi vào thung lũng thì không hề nghe thấy tiếng chim kêu à, càng không nhìn thấy bất kỳ động vật nhỏ nào đi lại... Cho dù là động vật máu lạnh cũng thế, không có một con nào...” Nghe anh ta nói vậy tôi mới đột nhiên phát hiện, đúng thật là như thế! Thảo nào tôi vẫn không cảm nhận được bầu không khí có hoa thơm chim hót ở đây, hoá ra là bởi vì tôi căn bản không hề nghe thấy tiếng chim kêu à?!