Người Tìm Xác
Chương 1147 :
Ngày đăng: 05:49 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba chúng tôi liếc nhìn nhau, rồi đi theo người đàn ông bước vào sảnh lớn lẩu một... Mặc dù trước đó Trang Hà đã chuẩn bị tâm lý sẵn cho tôi rồi, nhưng lúc vừa mới đi vào, tôi vẫn ít nhiều hơi kinh ngạc, không ngờ chỉ bằng một tấm danh thiếp nho nhỏ mà chúng tôi đã trở thành VIP? Không biết rốt cuộc giữa phu nhân Kim và Trang Hà có quan hệ gì đây?
Kết quả khi chúng tôi vào chỗ ngồi ở nhà ăn lại không nhìn thấy phu nhân Kim đâu, làm trong lúc nhất thời, chúng tôi không biết có nên ăn bữa cơm này hay không. Do dự trong chốc lát, tôi vẫn yên tâm ngồi xuống ghế, nếu2Trang Hà nói đây là nơi duy nhất có thể chữa khỏi vết thương ở tay tôi, vậy tới đâu hay tới đó đi.
Bữa cơm đó khá phong phú, vừa có trứng cá muối vừa có nấm truffle đen, nhưng tôi ăn vào lại chán ngắt nhạt nhẽo. Lúc trước mới bị thương vẫn chưa quen ăn bằng tay trái lắm, nhưng bây giờ cũng đã dần dần quen, suy cho cùng cũng đầu thế bữa nào cũng bắt Đinh Nhất đút cho tôi ăn chứ?
Ăn xong cơm, người đàn ông trước đó dẫn chúng tôi đến phòng dành cho khách, sau đó mỉm cười nói với chúng tôi: “Tối nay các vị tiên sinh cứ nghỉ ngơi thoải mái, sáng ngày mai phu nhân Kim sẽ6gặp mặt mọi người.”
Chờ người đàn ông đi rồi, Đinh Nhất lập tức xem xét tình hình mọi ngóc ngách trong phòng khách, tôi thì chẳng lo ở đây sẽ có quay lén linh tinh gì đó, chỉ cảm thấy phu nhân Kim này bày vẽ hơi nhiều. Hi vọng bà ta thật sự như Trang Hà nói, có thể vá lại nguyên thần của tôi.
Nghĩ đến đây tôi lại không thể không liếc nhìn bàn tay phải bị băng như cái bánh chưng, tôi ảo não, sao lại bị thương đến nguyên thần chứ? Sớm biết vậy, lúc ấy đã không nóng đầu lên dùng tay để cầm kiếm. Chú Lê thấy tôi ngẩn ra nhìn bàn tay bị thương, thì nhẹ nhàng vỗ vai tôi:0“Đừng lo lắng, nếu Trang Hà nói phu nhân Kim làm được thì chắc sẽ không có vấn đề, chỉ không biết là bà ta có thể giúp chúng ta hay không thôi...”
Tôi gật đầu: “Đây cũng là điều cháu lo lắng nhất, nếu là chuyện dễ thì lúc trước Trang Hà sẽ không nói như vậy. Mặc dù anh ta cho cháu danh thiếp, nhưng bản thân lại không chịu tới, trong này không chừng còn có mờ ám gì đây? Không phải bà cụ này là tình nhân cũ của Trang Hà đấy chứ?!”
Có thể vì cơm tối ăn phong phú quá, cho nên khi tôi nằm trên giường lại cảm thấy khô nóng không rõ ngọn nguồn... Lăn qua lộn lại một chốc, tôi5đột nhiên ngồi dậy khỏi giường, vẻ mặt bực bội: “Hoàn toàn không ngủ được!”
Bình thường chú Lê ngủ nhiều nhất, nhưng lúc này cũng không hề buồn ngủ nhìn trần nhà, sâu xa nói với tôi: “Cháu đúng là chó trong bụng không chứa được hai lạng dầu, ăn ít đồ ngon là không ngủ được?” Tôi bày vẻ mặt buồn bực đáp: “Nào đến mức đó! Đó là nấm truffle đen, đâu có phải máu tim hươu?! Với lại, chẳng phải chú cũng không ngủ được sao?”. Chủ Lê nghiêng đầu nhìn sang tôi và nói: “Chú không ngủ không phải vì không ngủ được, mà là cảm thấy chỗ này kỳ quặc, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn, có phải không Đinh9Nhất: Đinh Nhất?”
Chú Lê gọi hai tiếng mà thấy Đinh Nhất không trả lời, vì thể hai chúng tôi cùng quay đầu nhìn qua Đinh Nhất, lại phát hiện từ phía anh ta truyền đến tiếng hít thở vững vàng, hình như đã ngủ từ lâu.
Lúc nhìn thấy điều này, tôi và chú Lê đều rất khiếp sợ! Bởi vì chuyện thế này chưa từng xảy ra với Đinh Nhất!! Dưới hoàn cảnh như thế này, sao anh ta có thể im hơi lặng tiếng ngủ mất chứ?
Tôi vội xuống giường đi đến bên cạnh Đinh Nhất và cúi xuống xem xét, thấy hô hấp của anh ta đều đều, vẻ mặt bình thản, thoạt nhìn tất cả đều bình thường, trừ việc... tôi gọi thế nào cũng không tỉnh.
“Đinh Nhất? Đinh Nhất?!” Tôi vừa gọi vừa đẩy người anh ta, nhưng tên này lại không hề phản ứng, vẫn ngủ say như chết. Sắc mặt chú Lê lúc này cũng xanh mét, nhìn biểu cảm của chú, chắc hẳn trước kia chưa từng gặp phải tình huống thế này... Bởi vì trong ấn tượng của chúng tôi, Đinh Nhất là người chắc chắn sẽ không dính bẫy, nhưng lần này anh ta lại dính trước tiên.
Vốn bình thường Đinh Nhất đã ít lời, nên trong nhất thời tôi và chú Lê cũng không rõ anh ta ngủ từ khi nào? Lúc này tôi đứng lên, đi đánh giá cẩn thận cách bài trí trong phòng, muốn xem xem có chỗ nào đáng ngờ hay không. Nhưng nhìn cả buổi, tôi ngu ngốc không phát hiện ra có chỗ nào bất thường. Với cả, mới đầu lúc vừa vào, Đinh Nhất cũng đã kiểm tra hết một lượt, cả anh ta cũng không phát hiện ra cái gì thì huống chi là tôi?
Tôi nhìn Đinh Nhất vẫn còn đang ngủ say, trong lòng nôn nóng, đừng vì chữa tay cho tôi mà liên lụy đến Đinh Nhất... Như vậy đúng là không có lời! Nghĩ đến đây tôi quay đầu nói với chú Lê: “Nơi này rất không bình thường! Chúng ta đưa Đinh Nhật rời khỏi đây trước rồi nói, lòng cháu có một loại dự cảm không tốt lắm, chỗ này quá nhiều cái kỳ lạ so với tưởng tượng của chúng ta...”
Chú Lê suy nghĩ rồi gật đầu, sau đó lập tức đỡ Đinh Nhất lên lưng giúp tôi, mặc kệ thế nào, trước tiên chúng tôi cứ rời khỏi đây rồi nói!! Tiếp đó chú Lê đi trước mở đường, tôi cõng Đinh Nhất ngủ say cố sức đi theo sau chú.
Bình thường tôi rất ít khi công người, lại thêm Đinh Nhất cao hơn một mét tám, cho nên thình lình phải công cũng hơi quá sức. Tuy nhiên cũng không đến mức không công nổi, chẳng qua tôi phải dùng bàn tay bị thương vịn Đinh Nhất, bởi vậy hơi dùng sức là trên tay truyền đến cơn đau thấu tim.
Tôi không cần nhìn cũng biết nhất định là vết thương bị rách ra rồi, nhưng lúc này cũng không quan tâm được nhiều như vậy. Quân tử phải tránh xa nơi nguy hiểm, thừa lúc cả ba chúng tôi còn chưa dính bẫy cả, trước hết cần đưa Đinh Nhất rời khỏi đây. Ai ngờ mới vừa ra khỏi phòng, tôi lập tức cảm nhận được một loại hơi thở không giống bình thường, dường như có sự khác nhau rất lớn với khi người đàn ông kia dẫn chúng tôi lên lầu... Chú Lê đi đằng trước cũng trầm giọng nói với tôi: “Không thích hợp lắm, tự mình cẩn thận một chút!” Tôi nghe xong cổ sức xốc Đinh Nhất lên cao một chút, sau đó bám sát phía sau chú Lê... Ai ngờ khi chúng tôi mới vừa đi đến cửa thang máy, lại phát hiện thang máy trước đó còn bình thường, lúc này lại ngừng hoạt động!