Người Tìm Xác

Chương 1859 : Miệng đầy răng đen

Ngày đăng: 05:58 30/04/20


Mấy con quỷ nhỏ đó hướng về phía tôi nhe răng dọa nạt, đương nhiên răng bọn chúng còn chưa mọc dài, tóm lại nếu người bình thường gặp phải chắc sẽ bị dọa phát sợ, nhưng tôi lại chẳng có cảm giác gì mà chỉ thấy thương hại... Những con vật nhỏ này cây ưu thế về số lượng nên có vẻ rất muốn “Cùng nhau tiến lên”, tôi đương nhiên không3cho bọn chúng cơ hội này. Nhưng mấy con quỷ nhỏ này khác với những thây khô trước đó, bọn chúng đều là âm hồn không có thân thể, nếu như bị Kim Cương Xử chạm vào rất có thể sẽ tan thành mây khói.



Thế là tôi vung vẩy Kim Cương Xử để ra hiệu cho bọn chúng, trong tay tôi có pháp khí lợi hại đó nhé? Chiêu này quả nhiên có1tác dụng, đám quỷ nhỏ vừa rồi còn kích động muốn xông lên khi thấy tôi vung vẩy Kim Cương Xử lập tức bị dọa tản ra xung quanh.



Mặc dù tôi không thành thạo việc đuổi quỷ hàng yêu cho lắm, nhưng tôi cũng biết mấy linh hồn trẻ nhỏ này nhiều nhất cũng chỉ dùng để mê hoặc lòng người, ví dụ như làm “Quỷ đả tường”, bọn chúng không có thân8thể thực sự nên không tạo thành thương tổn cho người sống. Khi đối mặt với bọn chúng chỉ cần dùng nguyên tắc “Địch không động ta không động”, cứ thể bọn chúng cũng chỉ là một đám khí cầu hình người bay lượn trước mặt mà thôi. Tôi biết những linh hồn trẻ con này không phải Boss của tà trận, bọn chúng chẳng qua chỉ là một đám binh lính đi9dò đường mà thôi, thứ lợi hại chính thức còn ở phía sau. Chắc nó để những vật nhỏ này đi trước để thử bản lĩnh của tôi, xem khả năng của tỏi giỏi đến mức nào.



Nhưng nói thật lòng thì tôi không ra tay được khi đối diện với đám quỷ nhỏ này, cũng không phải tôi có tấm lòng như Thánh Mẫu, mà do bọn chúng vừa ra đời đã không7được lựa chọn bị luyện hóa thành tà vật, nói đúng ra thì bọn chúng cơ bản không nhận biết được “Đúng sai”, bọn chúng mới là vô tội nhất trong toàn bộ chuyện này. Mấy con quỷ nhỏ bị tôi dọa chạy cũng không đi xa mà trốn ở gần đó quan sát, bọn chúng muốn xem tôi có hành động gì kế tiếp hay không, tôi biết nếu lúc này tôi giết một con để ra oai, những con còn lại chắc chắn sẽ không dám dễ dàng tiến lên.



Nhưng tôi không thể ra tay khi bọn chúng còn chưa gây tổn hại thật sự nào cho mình... Mấy con quỷ nhỏ thấy tôi chỉ dọa nạt bèn rất nhanh xông đến một lần nữa.
Một cơn đau khắp toàn thân làm tôi thấy nổi nóng, lập tức theo bản năng giơ tay bắt lấy con quỷ nhỏ đang cắn đó, tôi lúc đầu cứ nghĩ mấy con này là linh thể nên không thể bắt được thứ gì, vậy mà tôi lại thật sự nắm được nó.



Bị mấy âm hồn này cắn không biết có bị trúng độc không? Trong lúc bực bội tôi dùng sức hất nó lên và ném thẳng vào tảng đá... Chỉ thấy “bộp” một tiếng, con quỷ nhỏ đó nát nhừ như quả dưa hấu, trong phút chốc máu me bắn tung tóe.



Tôi nhìn mà cảm thấy buồn nôn, thầm nghĩ tại sao thứ này lại không chịu nổi một cú ném? Ai ngờ trong lúc tôi đang buồn bực thì con quỷ nhỏ vừa bị ném thành một bãi thịt nát bỗng nhiên cứ như đảo ngược thời gian mà nhanh chóng khôi phục về trạng thái ban đầu.



Đây là cái quái gì vậy? Chẳng lẽ dùng để chọc tôi buồn nôn? Trong lúc tôi đang ngây người bỗng cảm thấy một cơn đau ập đến, tôi cúi đầu nhìn bắp đùi hóa ra lại bị cắn một lần nữa. Tôi không khỏi thầm cười nhăn nhó, mấy con vật nhỏ này không thể cắn chỗ khác sao? Nếu cứ cắn như vậy nhỡ đâu trung vào chỗ yếu! Tôi vẫn chưa kết hôn mà? Nghĩ tới đây tôi không quan tâm được nhiều nữa mà ném hết bọn quỷ nhỏ đang cắn tôi sang một bên, nhất quyết không để bọn chúng cắn thêm cái nào nữa. Không biết có phải do hàm răng đen nhỏ của bọn chúng có độc không, tôi lúc này cảm giác bắp đùi của mình hơi đau! Thế là tôi không còn nương tay với những con quỷ nhỏ không biết sống chết đó nữa mà trực tiếp đánh tan bọn chúng...