Người Tìm Xác

Chương 321 : Chiến sĩ siêu cấp

Ngày đăng: 05:39 30/04/20


Oshima Koichi chăm chỉ cứu sống mỗi một binh lính của mình, mặc kệ đó có phải người Nhật Bản hay không... Việc này kéo dài hơn hai năm, ông vẫn luôn cố gắng kiên trì, hi vọng chiến tranh mau kết thúc, ông có thể về nước gặp lại Usa và Hideaki.



Thế nhưng, ông vạn lần không ngờ đến là thượng cấp lại điều mình tham gia vào một tổ đặc biệt bí mật. Nơi phải đến là rừng rậm Quý Châu, làm một nhiệm vụ vô cùng đặc biệt.



Mới đầu Oshima Koichi cũng không biết tính chất của lần hành động này, nhưng lúc bị đưa đi tuyên thệ trước khi đoàn quân xuất phát, ông phát hiện ngoài mình ra, còn có 19 quân y nữa cũng tham gia vào lần hành động này.



Oshima Koichi hiểu ngay đây không phải lần hành động bình thường, rất có thể nó liên quan đến vũ khí sinh hóa. Mấy năm nay, ông từng nghe nói quân đội Đế quốc có áp dụng thí nghiệm trên thi thể ở phía Đông Bắc Trung Quốc, chỉ sợ lần hành động này có liên quan đến chuyện đó, hoặc cũng là bí mật nghiên cứu vũ khí sinh hóa.



Quân lệnh như núi, cho dù Oshima Koichi có không muốn đi, nhưng cũng đành phải vác hành lý xuất phát. Nhưng trước khi đi, ông vẫn luôn lờ mờ có cảm giác bất an, lần hành động này quá bí ẩn, khi có chuyện xảy ra, có thể toàn bộ tiểu đội sẽ bị giết người diệt khẩu, chỉ sợ mình sẽ không còn sống để quay về được cố hương.



Thế là ông viết một bức thư nhà cho Usa, bày tỏ nỗi khổ tương tư, ông nói sơ qua về lần hành động này, hi vọng người vợ có thể biết vị trí cuối cùng mình ngã xuống.



Sau khi viết xong, ông nhận được thông báo phải lập tức xuất phát, thế nên Oshima Koichi giao bức thư cho một y tá, để cô ấy gửi bưu điện về nhà. Còn vì sao phong thư này bị giữ lại thì không biết được.



Nhưng tôi có nghe nói, năm đó những bức thư gửi về nhà của quân nhân Nhật Bản đều bị kiểm tra kỹ lưỡng, nếu nội dung thư có liên quan đến bí mật quân sự thì sẽ bị giữ lại ngay.




Nếu như là binh lính bình thường thì đây chỉ là một vấn đề nhỏ, không được trị liệu thì vài ngày sau cũng tự khỏi. Nhưng vết thương trên mu bàn tay của binh lính này không những không khép lại mà còn dần xuất hiện tình trạng thối rữa.



Lúc này nhóm quân y trong tiểu đội mới biết dù những “Chiến sĩ siêu cấp” có sức mạnh rất lớn, không cảm thấy đau đớn, nhưng không có nghĩa là không bị thương. Một khi họ bị thương thì sẽ bị một loại vi khuẩn chưa biết tên tấn công, mà kháng thể của bọn họ không thể ức chế loại vi khuẩn này phát triển…



Những binh lính bị thương nhanh chóng bắt đầu xuất hiện tình trạng suy kiệt, cả người thối rữa. Sau khi Oshima Koichi nghiên cứu cẩn thận, phát hiện thật ra kế hoạch “Chiến sĩ siêu cấp” này là khiến thể năng của con người tiêu hao nhanh hơn mà thôi. Từ khi binh lính được tiêm thuốc vào người, mặc dù thể lực của họ biến đổi rất lớn, nhưng thực tế là nó đang đốt cháy sinh mệnh của mình.



Oshima Koichi lập tức báo cáo với Đại tá Kitahara, đề nghị kết thúc kế hoạch “Chiến sĩ siêu cấp”, đồng thời mong muốn bào chế ra thuốc giải độc trong thời gian ngắn nhất, nếu không ba mươi binh lính này sẽ “ngọc nát” hết thảy!



Thế nhưng Đại tá Kitahara nghe thế thì khiển trách, bảo ông ấy đừng tham gia vào việc của người khác, làm tốt chức trách của mình là được rồi! Oshima Koichi không còn cách nào, đành phải trở lại phòng thí nghiệm, hi vọng mình và các đồng nghiệp có thể bào chế được thuốc giải độc, cứu vãn sinh mệnh của ba mươi binh lính này.



Nhưng rất tiếc, binh lính bị thương ở mu bàn tay kia đã tử vong. Dù những binh lính khác không có ngoại thương, nhưng cũng lần lượt xuất hiện tình trạng không muốn ăn và ngừng ăn.



Vào ban đêm, Oshima Koichi cùng ba đồng nghiệp giải phẫu thi thể của người lính kia, phát hiện nội tạng của anh ta đều đã sợi hóa, thậm chí còn cứng rắn giống như đá.