Người Tìm Xác
Chương 352 : Đứa trẻ thứ sáu
Ngày đăng: 05:39 30/04/20
Nhưng đó không phải điều kỳ lạ nhất, vừa rồi tôi nhớ rõ chú Lê bảo anh hai của chú ấy nói nhà bọn họ có năm đứa trẻ bị rơi xuống hố, nhưng vì sao bên dưới lại có sáu đứa trẻ?
Bởi vì trong hố có nhiều thi thể, nên nhất thời tôi tiếp nhận được quá nhiều thông tin, hình ảnh phức tạp cũng có thể có sai sót. Trong hố có năm thi thể chắc chắn là cháu trai, cháu gái của chú Lê, một thi thể còn lại không phải là trẻ em trong thôn Hạ Hà!
Đó là một bé gái mười hai tuổi, đáng lý ra một đứa trẻ mười hai tuổi bình thường đã rất hiểu chuyện, nhưng đứa trẻ này dường như cái gì cũng không biết, kỳ quái hơn là trí nhớ của cô bé rất hỗn loạn... nếu như tôi đoán không lầm, có lẽ đứa bé này có vấn đề về trí tuệ.
Chú Lê đứng trên cao nhìn tôi đứng mãi ở mép nước, trong lòng lo lắng, vội đi xuống hỏi xem tôi có phát hiện được thi thể hay không. Tôi nghe tiếng thì quay đầu lại, thấy chú Lê đang từ từ đi tới chỗ mình.
Nói thật, lúc này ký ức của năm đứa bé họ Lê đang hỗn loạn, nếu như muốn nói rõ ràng cần chút thời gian, nhưng tôi biết chú Lê bây giờ đã rất gấp rồi!
Dù sao sống chết cũng không phải chỉ dựa vào một lời nói là được, không phải cứ không nói thì là không sao cả. Chờ đến khi chú Lê đi đến cạnh mình, tôi nói khẽ với chú ấy: “Chú Lê, chú để anh hai chú chuẩn bị tâm lý đi! Mấy đứa bé, tất cả đều ở dưới hố này...”
“Cái gì!” Chú Lê đột nhiên trợn mắt, biểu lộ không tiếp nhận được thông tin này.
Tôi cũng đã từng trải qua nỗi đau mất đi người thân, tôi hiểu cảm giác đó như thế nào, thế nhưng bi kịch đã xảy ra, những người còn lại chỉ có thể học cách đối mặt.
Chú Lê đứng cạnh tôi nửa ngày mới chậm chạp mở miệng nói: “Nhưng mấy người trong thôn sao đều không vớt được gì?”
Kết quả đám trẻ con xem một lúc, phát hiện vũng nước nhiều hơn trước rất nhiều, mấy đứa trẻ bơi tốt cũng không dám xuống nước chơi, cho nên bọn chúng nghĩ một lúc rồi nhao nhao bỏ đi, ngoại trừ năm đứa trẻ nhà họ Lê.
Lê Trứng Thối ỷ mình bơi tốt, là đứa đầu tiên xuống bơi, nó còn lộn nhào trong nước, đùa mấy em trai em gái cười ha ha. Nhưng nó bơi một lúc, cảm thấy nước hôm nay lạnh thấu xương, không giống với nước mọi khi nó chơi.
Theo bản năng, Trứng Thối bơi lên bờ, dù sao nó cũng đã lớn, hiểu biết nhiều hơn một chút, biết là bơi trong nước lạnh rất dễ bị rút gân, nên không dám ngâm nước nhiều.
Có điều hôm nay nắng to, nó vừa đi từ dưới nước lạnh lên cảm thấy rất thoải mái. Thế là nó lên bờ, nằm ở bãi cỏ trên cao nghỉ ngơi, nhưng không ngờ lại ngủ thiếp đi mất…
Trứng Thối cũng không biết mình đã ngủ bao lâu, đến tận khi đột nhiên nghe thấy tiếng đập nước từng đợt oàm oạp mới bừng tỉnh, nó bò dậy xem xét, lập tức tỉnh mộng!
Mấy đứa em trai em gái tất cả đang chới với trong vũng nước, đứa nhỏ nhất chắc đã chìm đến đáy! Trứng Thối không nghĩ nhiều, nó ba chân bốn cẳng chạy đến hồ nước, rồi nhảy ùm vào nước.
Nếu như bình thường, với trình độ bơi lội của Trứng Thối, muốn cứu em trai em gái khẳng định không có vấn đề gì. Nhưng không biết hôm nay thế nào, nó vừa xuống nước đã cảm thấy chân trái đau đớn, Trứng Thối lập tức biết mình bị căng gân rồi!
Nếu như lúc đó nó không hoảng hốt, chậm rãi điều chỉnh một chút thì có thể thoát được tình trạng chuột rút đó.