Người Tìm Xác

Chương 441 :

Ngày đăng: 05:40 30/04/20


Giám đốc Vương nghe thế thì hỏng mất, nhà hàng mới vừa khai trương không đến mấy ngày sao đã xảy ra án mạng? Vì thế nhanh chóng gọi điện thoại cho bốn ông chủ, sau đó cũng vô cùng lo lắng chạy đến đó.



Hôm đó vì Hàn Đông Sinh có xã giao, cho nên ngủ rất muộn, gần như vừa mới thiếp đi2đã bị điện thoại đánh thức. Anh ta vừa nghe giám đốc Vương nói nhà bếp phát hiện một xác chết nữ, cũng sợ đến đổ mồ hôi lạnh toàn thân, anh ta lập tức mặc tạm quần áo rồi lái xe đến nhà hàng.



Chờ anh ta chạy đến nơi, ba cổ đông khác cũng mang vẻ mặt nôn nóng chạy tới, cả đám5đều giống nhau, mặc gì cũng có, nào là áo ngủ này, quần xà lỏn này! Nhìn là biết đi rất gấp!



Kết quả chờ anh ta xuống xe, phát hiện giám đốc Vương đang đi ra từ nhà bếp cùng với vài vị cảnh sát sắc mặt xanh mét! Giám đốc Vương vẫn còn luôn mồm nói gì đó với cảnh sát, hình như6là đang nhận lỗi.



Đến gần mới nghe được một cảnh sát trong đó rất tức giận nói với giám đốc Vương: “Lần tới đào tạo lại phẩm chất cá nhân của nhân viên một chút, làm sao có thể vui đùa kiểu này chứ? Cũng may con người của đội trưởng chúng tôi tốt, bằng không chắc chắn sẽ còng thằng nhóc kia đi!”



Lúc5này Hàn Đông Sinh và ba cổ đông khác cũng đều mơ hồ? Không phải nói xảy ra án mạng sao? Sao cảnh sát đều đi rồi vậy? Bọn họ nhìn giám đốc Vương tiễn cảnh sát đi xong, hỏi ông ta rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?



Lúc này sắc mặt của giám đốc Vương cũng xanh mét, tức giận kể lại chuyện3vừa rồi sau khi mình tới…



Vốn giám đốc Vương này không phải người địa phương, là Hàn Đông Sinh cố ý mời về từ Cao Tân, Quảng Đông, để tiện cho ông ta làm việc ở nhà hàng nên thuê cho ông ta một căn hộ chung cư ở gần đấy.



Bởi vì khoảng cách rất gần, cho nên lúc ông ta nhận được điện thoại của Trương Vĩ Bình thì chạy tới đây trước tiên. Lúc ấy cảnh sát cũng còn chưa tới, giám đốc Vương bởi vì sợ phá hỏng hiện trường, cho nên vẫn luôn chờ ở bên ngoài với Trương Vĩ Bình.
Vì thế giám đốc Vương bèn đến ký túc xá của công nhân viên chức nhà hàng, nhưng rất nhanh ông ta phát hiện ra Trương Vĩ Bình không giống như là tự mình bỏ trốn, bởi vì một ít quần áo và hành lý của cậu ta đều chưa lấy đi, quan trọng nhất chính là, ở dưới đệm giường của cậu ta, giám đốc Vương phát hiện hơn ba trăm đồng tiền mặt.



Nếu Trương Vĩ Bình đúng là keo kiệt như lời những người khác nói, làm sao lại bỏ ba trăm đồng này không lấy đi chứ? Chuyện này không đúng nhỉ?



Sau khi xảy ra việc này, giám đốc Vương nói lại cho Hàn Đông Sinh và mấy ông chủ. Thương nhân ấy mà, dĩ nhiên là coi trọng ích lợi hơn một chút, nếu nhà hàng của mình không có tổn thất gì, vậy Trương Vĩ Bình kia chạy thì chạy đi! Không ai lại miệt mài tìm hiểu xem rốt cuộc cậu ta đã chạy đi đâu.



Khi tất cả mọi người đều cho rằng chuyện này cứ như vậy là xong rồi, nhà bếp lại xảy ra một việc lạ…



Buổi tối hôm ấy, một người phục vụ trực đêm như thường lệ đến nhà bếp kiểm tra điện nước, kết quả mới vừa đẩy cửa đi vào thì nhìn thấy một người mặc đồng phục của nhà hàng họ đang đưa lưng về phía anh ta, đứng ở trước cái thớt của nhà bếp.



Phục vụ này còn tưởng rằng là ai tan làm không về, tới nhà bếp ăn vụng kia! Thế là hơi tức giận nói: “Tan làm không về ký túc xá mà ở nhà bếp ăn vụng! Có phải muốn bị đuổi việc hay không hả!”



Nhưng người kia lại chẳng hề quay đầu, vẫn cứ ngơ ngác đứng ở đó, một chút phản ứng đều không có. Phục vụ thấy người này vẫn không nhúc nhích, thì muốn đi qua nhìn xem là ai?



Kết quả cậu ta vừa tới gần, người kia đột nhiên quay lại nhìn về phía cậu ta. Cậu ta lập tức nhận ra người này không phải ai khác, đúng là Trương Vĩ Bình mấy ngày trước đột nhiên đi không từ giã!