Người Tìm Xác
Chương 609 :
Ngày đăng: 05:42 30/04/20
Tôi vừa cúp điện thoại của Bạch Kiện chưa đầy nửa tiếng đồng hồ thì đã nghe thấy có người gõ cửa phòng. Tôi thầm nghĩ chắc chắn là Trương Khai, đoán chừng anh ta cũng vừa cúp máy với Bạch Kiện là lập tức qua đây.
Đinh Nhất mở cửa ra xem, quả nhiên là Trương Khai, anh ta ngượng ngùng bước vào nói với tôi: “Chào2cậu, trưởng phòng Bạch có gọi cho cậu rồi phải không?”
Tôi thấy anh ta hơi câu nệ, nên cười vẫy tay: “Mời vào!”
Sau đó tôi giới thiệu Đinh Nhất và chú Lê cho anh ta, mọi người đều là người trẻ tuổi, cho nên nhanh chóng trở nên quen thuộc…
Trương Khai biết chúng tôi xuất hiện ở đây chắc cũng là để làm chuyện gì đó, nhưng5anh ta cũng thật sự là không còn cách nào, mới có thể đến nhờ vả tôi.
“Tiến Bảo, tôi cũng biết cậu tới đây hẳn là có việc riêng, thật ngại quá, nếu không phải vụ án này thực sự không điều tra tiếp nổi nữa, tôi cũng không tới làm phiền các cậu.” Trương Khai ngượng ngùng nói.
Tôi nghe thế thì xua xua tay: “Không sao,6mọi người đều là bạn của Bạch Kiện cả, ai không có lúc nhờ vả người khác chứ! Chủ yếu tôi có thể giúp anh là được! Thế này nhé, anh nói trước với tôi xem rốt cuộc muốn tôi giúp anh việc gì?”
Sau đó Trương Khai kể lại cho chúng tôi nhiệm vụ mà lần này anh ta bị điều tạm đến đây… Vụ án xảy5ra ở huyện Tuy Lai này nằm trong loạt vụ án người dân mất tích liên hoàn, vì sợ truyền ra ngoài sẽ khiến cho xã hội khủng hoảng nên bây giờ vẫn giữ ở cấp độ bảo mật rất cao.
Mới đầu những vụ người dân mất tích này cũng không được cảnh sát địa phương coi trọng, vì người mất tích đều là người ngoài tỉnh,3họ không phải tới đây thăm người thân thì là để làm ăn buôn bán, cũng rất khó xác định hướng đi cuối cùng của họ, cho nên chỉ bị coi như chuyện người dân mất tích bình thường để xử lý.
Căn cứ phân tích của nhân viên phá án, lúc ấy chắc Vương Tiểu Na muốn đi nhờ xe ven đường, như vậy có thể tiết kiệm tiền, lại có thể nhanh chóng tới nhà cô. Nhưng một người phụ nữ như chị đêm khuya tự đi nhờ xe, lại quên mất một chuyện quan trọng nhất là an toàn của bản thân.
Sau đó cảnh sát xem camera giám sát ở hai ngã tư trên đoạn quốc lộ đó phát hiện ra, khi Vương Tiểu Na đi tới ngã tư thứ hai thì quẹo vào một hương lộ bên cạnh, ở đó không có camera.
Nói cách khác đúng là trong khoảng thời gian này, sau khi Vương Tiểu Na từ quốc lộ rẽ đến đây đã đi nhờ một chiếc xe riêng, mà chiếc xe này cũng là mấu chốt cho sự mất tích của Vương Tiểu Na.
Hương lộ kia dù không có camera giám sát, nhưng buổi tối xe tới lui cũng rất nhiều, căn bản không thể xác định rốt cuộc là Vương Tiểu Na đã lên chiếc xe nào.
Khi nhân viên phá án hết đường xoay xở, nhóm điều tra viên mà họ rải bên ngoài đã thông qua các phương tiện kỹ thuật và phát hiện điện thoại của Vương Tiểu Na đột nhiên mở nguồn máy, hơn nữa đang được sử dụng bình thường, vì thế cảnh sát nhanh chóng bắt được một nghi phạm họ Lý đang sử dụng điện thoại trong một tiệm net.
Tuy nhiên tay họ Lý này lại giải thích anh ta mua di động từ một tiệm điện thoại second-hand hết hai ngàn đồng, vì thế nhân viên phá án lại điều tra cửa hàng bán chiếc điện thoại second-hand này.
Chủ tiệm điện thoại vừa thấy cảnh sát tìm đến cửa là vội kể lại rõ ràng lai lịch của chiếc điện thoại đó, miễn cho dẫn lửa đốt lên người mình…
Hoá ra chiếc điện thoại này là của một gã tên Ngô Bân bán cho ông ta, nói đến Ngô Bân này, rất ít người ở địa phương không quen biết gã, nhà mở một trại nuôi heo ở nông thôn, vì chất lượng thịt heo ngon, hàng năm nhà ăn của vài cơ quan, đơn vị trên huyện đều mua thịt heo nhà họ.