Người Tìm Xác

Chương 663 :

Ngày đăng: 05:43 30/04/20


Thông thường các cô gái tự sát hay chọn nhiều nhất là cắt cổ tay gì đó, trừ trường hợp máu me một chút, nhưng cuối cùng luôn có thể cứu sống được… Nhưng cắt động mạch cổ giống như hai cái cô này lại rất hiếm gặp!



Lưu Lỗi cũng nói: “Không phải à, mới đầu đồng nghiệp nhận tin 110 còn tưởng là có người đùa dai kìa? Kết quả khi các cậu ấy thông qua dịch vụ khách hàng của internet tìm thấy nhà2của hai người chết thì choáng váng mặt mày, máu chảy đầy đất! Miễn bàn là khiếp đảm cỡ nào.”



“Chẳng lẽ cái chết của các cô ấy không có một điểm nào đáng ngờ ư?” Tôi nghi hoặc hỏi Lưu Lỗi.



Anh ta nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu buộc phải nói vụ án này có điểm gì đáng ngờ, chính là động cơ tự sát của hai người này trước sau không rõ ràng chăng? Tuy rằng chúng tôi đã tìm hiểu một ít chuyện của các5cô ấy thông qua người nhà và bạn bè đến thăm viếng, nhưng vẫn không tìm được động cơ hai người tự sát.”



“Vậy còn báo cáo khám nghiệm tử thi thì sao? Có phát hiện trên thi thể có chỗ nào khả nghi hay không?” Tôi tiếp tục hỏi.



Lưu Lỗi lắc đầu nói: “Không có, nguyên nhân cái chết rất rõ ràng, chính là đứt động mạch cổ dẫn đến mất máu mà chết, hơn nữa xem video cũng có thể xác định chính là tự6sát…”



“Vậy thi thể của các cô ấy đâu?”



“Hoả táng rồi!”



“Hả! Nhanh vậy à!”



“Sau khi xác định vụ án xong, người nhà của các cô ấy đã nhận thi thể về hoả táng rồi…” Lưu Lỗi vô tội.




Chú Lê gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, khi một âm hồn trên đời không còn được ai nhớ đến nó nữa, nó sẽ dần dần biến mất, bởi vì nó đã không còn lý do tồn tại trên đời.”



“Không đúng, thế tại sao có âm linh có thể tồn tại trên thế gian mấy trăm năm chứ?” Tôi nghi hoặc.



Chú Lê nói với tôi bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Đó là vì nhất định có người nhớ đến bọn họ, bất kể là con cháu họ, hay là ghi lại trên sách sử, đây đều xem như một kiểu ghi nhớ. Nhưng đa số người, sau khi toàn bộ người thân bạn bè của họ đều chết hết, trên đời sẽ không còn có ai nhớ đến họ nữa. Lúc này mặc kệ là trong lòng âm linh này có bao nhiêu oán hận, cũng phải sẽ biến mất cả thôi… Bằng không thời gian trên dưới năm ngàn năm, âm linh còn tồn tại sẽ nhiều hơn so với người sống ấy chứ!”



Nghe chú ấy nói vậy là tôi đã hiểu, nói thẳng ra thời gian mới là kết cục của vạn vật, mặc kệ trong lòng anh hận bao nhiêu hoặc yêu bao nhiêu, khi người anh thù hận hoặc yêu sâu đậm đã không còn nữa, tất cả chấp niệm của anh sẽ chậm rãi biến mất… Đến khi chính anh cũng biến mất không còn.



“Chẳng lẽ nói Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan quấn lấy Lữ Diệu Bách, là bởi vì cái chết của các cô ấy có liên quan với anh ta?” Tôi tràn đầy ngờ vực.



Chú Lê gật gù nói: “Trên đời không có yêu không lý do, tất nhiên cũng không có hận không lý do, cho dù Lữ Diệu Bách này và cái chết của hai cô gái ấy không có quan hệ trực tiếp, nhưng cũng phải có quan hệ gián tiếp gì đó mà chúng ta không biết.”



Tôi nghĩ ngợi rồi nói với chú Lê: “Chú nói quan hệ gián tiếp này, có thể nào chính Lữ Diệu Bách cũng không biết hay không?”



Chú Lê cười gượng nói: “Thực sự có khả năng này, Lữ Diệu Bách kia nhìn là biết lớn lên có số đào hoa, cả đời không biết phải có bao nhiêu nợ phong lưu, phỏng chừng có những việc chính cậu ta cũng không coi ra gì, nhưng người ta lại để bụng.”



Cuối cùng sau khi ba người chúng tôi thương lượng xong thì quyết định, trước tiên bảo Lữ Diệu Bách đưa tất cả hồ sơ về Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan tới đây, xem xem hai cô gái người sau nối tiếp người trước tự sát này, ngoại trừ Lữ Diệu Bách ra, còn có điểm chung nào khác hay không…