Người Tìm Xác
Chương 725 :
Ngày đăng: 05:44 30/04/20
Sau khi trời bắt đầu tối, tôi lấy những thứ chú ấy đã bảo mình chuẩn bị ra, chú ấy nói: “Đưa ngón tay đây!”
Tôi không hiểu chú ấy định làm gì, nhưng vẫn đưa tay ra. Kết quả chú ấy cắt một nhát rồi nặn một lố máu ra, làm tôi đau đến nhe răng nhe lợi.
Chờ đến khi tôi hiểu ra chú ấy định làm gì, thì đã thấy chú ấy dùng máu của tôi viết xong tên của Đinh Nhất lên tấm gương2cổ rồi. Chú Lê nói, nếu chiêu hồn người bình thường thì chỉ cần ngày sinh tháng đẻ là được rồi. Nhưng không biết chính xác ngày sinh tháng đẻ của Đinh Nhất, nên không dùng được cách đó. May mà chú Lê có một tấm gương cổ, nghe nói là pháp khí của đại thiên sư Lưu Bá Ôn từ thời Minh để lại, có thể chiêu hồn cho người bị mất hồn phách.
Lúc này, chú bấm độn, đốt cách không một tấm bùa màu5vàng, không ngờ hai chữ “Đinh Nhất” bằng máu trên tấm gương kia lại phát ra ánh sáng hồng nhạt. Sau đó chú Lê đứng đối diện với gương cổ thầm niệm chú: “Đinh Nhất mau quay về, Đinh Nhất mau quay về…”
Cơ thể của Đinh Nhất nằm trên ghế salon đột nhiên run rẩy liên tục, giống như muốn tỉnh lại, nhưng lúc tôi đến bên cạnh vẫn không thấy anh ta có động tĩnh gì.
Tôi nhìn sắc mặt chú Lê không còn nhẹ nhàng6như lúc trước, trán cũng toát đầy mồ hôi…
“Sao rồi ạ? Không chiêu được hả chú?” Tôi lo lắng hỏi.
Chú Lê lắc đầu: “Thứ kia rất khó đối phó… Có điều kính cổ này của chú cũng không phải để làm màu, chú nghĩ bà ta cũng chưa luyện được bao lâu đâu.”
Chú ấy nói xong, tôi thấy trong gương cổ như có phản chiếu ra chút hình ảnh… Đó là một ánh mắt rất ngoan độc, đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Đồng thời,5tôi nghe thấy Đinh Nhất trên ghế salon ho sù sụ một trận, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Sáng hôm sau, chúng tôi lấy cớ mạch điện trong nhà vẫn có vấn đề nên mời anh Lý đến nhà kiểm tra lại. Nhưng dựa vào vẻ mặt, chúng tôi không khó nhận ra anh ta đã biết chúng tôi gọi đến là có mục đích gì.
Sau khi anh Lý vào nhà, tôi pha một bình trà, sau đó cười với anh ta: “Anh xem, chúng ta chỉ là lầu trên lầu dưới thôi mà hôm nay lại là lần đầu anh đến nhà em nhỉ? Lần trước em đến nhà anh mượn dụng cụ, chị nhà có nói chờ anh về thì hỏi. Thật ra… đều là hàng xóm láng giềng, nếu thực sự gặp khó khăn gì, chúng ta cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
Anh Lý không nói lời nào, chỉ uống chén trà đang cầm… Bầu không khí chợt trở nên gượng gạo. Cách nói chuyện như thế này là đáng sợ nhất, đối phương không nói gì, anh ta không đáp lời, bạn cũng không biết nên tiếp tục thế nào.
Cũng may là chú Lê nháy mắt, tôi lập tức hiểu ý nói với anh Lý: “Đúng rồi! Anh xem em này, quên không giới thiệu với anh, đây là Lê đại sư, rất nổi tiếng trong giới huyền học, bình thường hay xem phong thủy, dịch kinh bát quái, xem cát tránh hung, trừ quỷ hàng ma, không gì là không thể!”
Nghe tôi nói đến thế, anh Lý cũng có chút phản ứng, chậm rãi ngẩng lên nhìn chú Lê: “Đại sư, ngài nói xem, sau khi chết con người sẽ biến thành ma ư?”
Chú Lê nghe anh ta hỏi vậy, biết là có hy vọng nên gật đầu nói: “Dĩ nhiên không phải, chuyện này còn phải xem lúc còn sống, người chết có tâm nguyện gì chưa thực hiện được không, hay có người nào đó hoặc chuyện nào đó mà người ấy không thể buông xuống được, điều này có thể khiến hồn phách muốn ở lại mà không chịu rời đi.”
Anh Lý như đang suy nghĩ gì đó, nói: “Nếu thành ma thì có gây tổn thương đến người nhà không?”
Chú Lê lắc đầu nói: “Thời gian ngắn thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu lâu thì chưa chắc! Âm khí nhập trạch lâu ngày sẽ khiến vận của chủ nhà kém đi nhiều, thậm chí sẽ sinh bệnh khó chữa. Đối với trẻ em chưa thành niên lại càng không tốt, cho nên bất luận là có lý do gì, cũng không thể để âm hồn ở lâu tại dương gian. Bởi vì sau này, những âm hồn này sẽ sinh lòng oán hận, đừng nói là người ngoài, ngay cả người thân của mình cũng sẽ làm hại, ví dụ như… mẹ cậu.”