Người Tìm Xác

Chương 75 : Hồ Nước cổ quái

Ngày đăng: 05:36 30/04/20


Mặt trời ngã về phía Tây, bóng đêm lại bao phủ. Vào ban ngày, vùng biển này trông rất yên bình, nhưng đến đêm thì trở nên kinh khủng lạ thường.



Tôi không có sở thích ngắm biển đêm nên trở về khoang.



Ai ngờ vừa đi vào, thuyền trưởng hô lên: “Có một hòn đảo nhỏ phía trước, nhìn ánh đèn trên đảo, chắc là có người ở.”



Nhìn ánh đèn lấm tấm ở đằng xa, xem ra nơi này cũng không quá sầm uất, nhân khẩu không nhiều, có lẽ chỉ là một làng chài nhỏ thôi. Luật sư Nghiêm bảo thuyền trưởng cập bờ, ông ta để hai thành viên ở lại trông thuyền, còn những người khác đều xuống hết.



Vừa lên đảo, chúng tôi bắt gặp rất nhiều dân địa phương đang làm việc bên bờ biển, hình như họ đang thu hoạch đồ khô.



Tôi nhìn đồng hồ, đã hơn 8 giờ tối, ở đây đúng là vất vả, đã trễ rồi mà vẫn còn làm việc. Thấy có nhiều người lạ lên đảo, họ cùng bỏ công việc xuống, tò mò nhìn chúng tôi.



Ivan đi tới hỏi thăm một người gần đấy, nghe họ nói, đúng là loại ngôn ngữ mà chúng tôi đang tìm kiếm. Nếu vậy, gã đánh cá đen gầy bắt Trương Tuyết Phong kia dù không phải người ở đây, thì chắc cũng gần đó.



Tôi nhìn Ivan nói với họ rất lâu, càng nói càng vui vẻ, người đó còn mời Ivan và chúng tôi tới thôn của họ, mọi người đều hào hứng đồng ý đi cùng.



Ivan nói, ngư dân kia là Laur, anh ta sống ở đây với vợ gần 15 năm rồi. Tuy nơi này lạc hậu, nhưng người dân ở đây đều rất hiền lành, tốt hơn đám người ở thành thị nhiều, nên họ rất thích cuộc sống tự cung tự cấp của nơi này.
Nói thật, chúng tôi cũng không có khả năng đi quá xa, vì Ivan đã nói hòn đảo này rất nhỏ. Đi từ Nam đến Bắc cũng chỉ mất khoảng ba, bốn tiếng, nên tôi chỉ muốn giãn gân cốt một tý thôi, bởi vì trước đó đi thuyền quá khó chịu.



Không khí trên đảo rất ẩm ướt, vừa nóng vừa ngột ngạt khiến tôi luôn có cảm giác như trên người mình dính nhớp. Thế là tôi lôi kéo Đinh Nhất đi tìm khắp nơi, không ngờ lại tìm được một hồ nước nhỏ thật.



Vị trí của cái hồ này rất bí mật, cỏ xung quanh mọc rất cao, nhưng thỉnh thoảng lại có trận gió mang theo hơi nước mát lạnh từ hồ thổi tới, khiến cơ thể cảm thấy vô cùng sảng khoái. Tôi muốn nhảy ngay vào hồ để tắm, chắc chắn sẽ rất đã!



Ai ngờ ngay lúc tôi đang muốn xuống hồ thì bị Đinh Nhất kéo lại: “Nước trong hồ này không sạch sẽ, không thể xuống được.”



Không sạch sẽ? Tôi cảm nhận một lúc rồi nói với anh ta: “Làm gì có, tôi không cảm giác được có thi thể mà!”



Nhưng Đinh Nhất lại nói: “Nơi có thi thể chưa chắc đã không sạch sẽ, tóm lại cậu không thể xuống hồ.”



Bị nóng đến khó chịu, thấy anh ta không cho mình xuống nước, tôi hơi bực bội, bèn đẩy tay anh ta ra và nói: “Dựa vào cái gì mà anh nói không cho xuống là tôi không được xuống hả! Ở đây có thứ không sạch sẽ hay không chẳng lẽ tôi còn không biết?”



Nói xong, tôi đi đến chỗ hồ nước. Nhưng chưa đi được hai bước, đột nhiên có người gọi ở phía sau. Tôi khó hiểu quay đầu, thấy Laur đang lo lắng chạy tới chỗ mình, anh ta đi tới rồi lôi xềnh xệch tôi về, vừa đi vừa xì xầm gì đó.