Người Tìm Xác
Chương 893 :
Ngày đăng: 05:46 30/04/20
* Tứ Tượng là bốn thánh thú trong các chòm sao Trung Hoa cổ đại: Thanh Long của phương Đông, Bạch Hổ của phương Tây, Chu Tước của phương Nam, Huyền Vũ của phương Bắc. Mặc dù người đã được cứu, nhưng kể từ đó Đại Lưu trở nên điên điên khùng khùng, chưa từng khá lên...
Cho nên rốt cuộc lúc ấy Đại Lưu nhìn thấy cái gì đã trở thành bí ẩn vĩnh viễn trong lòng mọi người, nhưng2đám người cụ đội trưởng Vương đều nhìn thấy bé gái kia bò lên lưng Đại Lưu. Từ sau khi Đại Lưu xảy ra chuyện, nhân viên trong nhà máy đều không muốn tăng ca buổi tối nữa, cuối cùng hết cách, giám đốc lại đi tìm ông cụ Trương bàn bạc, muốn hỏi thử ông ta bây giờ nên làm gì đây?!
Nhưng ông cụ Trương cũng không biết nhiều lắm, cuối cùng ông ta đành phải bảo giám đốc5nhà máy đi tìm một người tên là Ngô Tử Đại để hỏi thử, có lẽ sẽ có cách gì hay. Theo lời ông cụ Trương nói, thời trẻ người ngày là thầy phong thuỷ trong thôn họ, sau khi bắt đầu cuộc “Vận động”, ông ta đã bị điều đi cải tạo ở nông trường lao động, bây giờ tình trạng thế nào cũng không rõ.
Giám đốc nghe thế, nghĩ bụng cũng không đáng tin cậy gì nhỉ?! Năm6đó bị điều xuống nông trường cải tạo, bây giờ người thành cái dạng gì thì ai mà biết được! Nhưng trước mắt lại không có cách nào khác, vì thế ông ta đành phải nhờ người đến nông trường lao động cải tạo mà ông cụ Trương nói tìm thử xem.
Khỏi phải nói, đúng là ông ta đã tìm được Ngô Tứ Đại rồi, nhưng lúc ấy ông già cũng sắp tám mươi, già đến sắp ra bã rồi!5Thật không biết đưa ông ta qua có ích gì không đây? Hơn nữa chuyện này còn không thể làm quang minh chính đại, chỉ có thể dùng danh nghĩa đi khám bệnh để đưa người đi trước rồi nói.
Đoán chừng Ngô Tứ Đại cũng không ngờ sẽ có người lái xe con đến đón mình rời khỏi nông trường lao động cải tạo, thế nên dọc đường đi, ông ta vẫn nơm nớp lo sợ, sợ mình nói sai3cái gì.
Nhưng khó là sau khi xong việc bốn người này không thể nói chuyện này với người ngoài, nếu không lỡ mà truyền đi, nói lãnh đạo nhà máy giày đi đầu mê tín phong kiến, đến lúc đó bên trên hỏi xuống thì không gánh nổi hậu quả.
Bạn nói là bạn vì tốt cho nhà máy, nhưng nói ra ai mà tin đây? Cuối cùng giám đốc tìm tới tìm lui, mới tìm ra được bốn nhân viên tích cực có biểu hiện tốt, bao gồm cả đội trưởng Vương.
Hơn nữa giám đốc còn cảnh cáo trước: “Nếu chuyện này thành công, bốn người các câu chính là công thần của nhà máy, sau này trong nhà máy có chuyện tốt gì, chắc chắn tôi và bí thư sẽ nghĩ đến các cậu đầu tiên. Nhưng chuyện này phải có điều kiện tiên quyết, đó là sau này không thể nói ra, bất kể là đồng nghiệp cùng nhà máy hay người bên ngoài, coi như cái gì cũng chưa xảy ra, biết chưa?” Tuy mấy người cụ Vương đều chẳng hiểu ra sao, nhưng lãnh đạo bảo làm thế nào thì họ làm như thế. Tuy nhiên sau đó ông cụ Trương vẫn nói lại chuyện này cho họ, còn dặn dò lần nữa, chuyện này không thể kể với người ngoài, nếu không sẽ mang lại phiền phức lớn cho bản thân.
Buổi tối hai ngày sau, Ngô Tứ Đại đưa bốn người cụ đội trưởng Vương tới khu đất trống của nhà máy, sau đó phân chia bố trí cho bốn người ở những hướng khác nhau, cuối cùng ông ta đi tới vị trí mắt trận chỉ huy họ...
Thật ra việc thực hiện chuyện này không có gì khó khăn, chỉ là tối đêm tối hôm làm loại chuyện này, khó tránh khỏi sợ hãi. Đừng thấy mấy gã to xác này ngày thường khoác lác rất lợi hại, nhưng đến thời điểm mấu chốt vẫn khá nhút nhát. Chẳng qua cho dù lòng họ sợ hãi thể nào, nhưng tốt xấu chuyện này vẫn phải làm xong xuôi!