Người Tìm Xác

Chương 99 : Bỏ nhà đi

Ngày đăng: 05:36 30/04/20


Lưu Thắng Lợi cũng biết người Đài Loan này không am hiểu đồ cổ, nên ông ta sẽ không nói toạc ra giá trị thật của thứ này. Ông ta chỉ biểu hiện giống những người mua trước, khen chê một chút nữ thi kia rồi ra một cái giá không cao lắm.



Người Đài Loan nghe Lưu Thắng Lợi trả giá thì có hơi tiếc nuối, nhưng trong số những người đến xem thì chỉ có mình Lưu Thắng Lợi là chịu trả giá. Hơn nữa ông ta cũng đang muốn thu hồi vốn để về Đài Loan, nếu không bán được thì cũng chẳng thể mang theo.



Nên ông ta cắn răng chấp nhận giá Lưu Thắng Lợi trả, bán nữ thi. Lưu Thắng Lợi biết mình mua được đồ tốt, nhanh chóng chuyển thi thể xinh đẹp kia về nông trại ở ngoại ô.



Nông trại này được Lưu Thắng Lợi chuẩn bị trước để sau này dưỡng già, diện tích hơn một trăm hecta, bên trong xây sân vườn, lầu các, rường cột chạm trổ đủ loại thanh hoa điểu, muốn cái gì có cái đó.



Điều quan trọng nhất là ở đây có một tầng hầm ổn định nhiệt độ, là nơi Lưu Thắng Lợi chuyên dùng để bảo quản những bức thư pháp cổ và hội họa quý giá. Ông ta đưa nữ thi đến đây thì có thể bảo quản tốt nhất, không bị hư hại.



Bình thường Lưu Thắng Lợi không ở lại nông trại, nhưng vì có nhiều thứ đáng giá ở đó, nên có thuê công ty an ninh để bảo vệ. Hơn nữa ông ta cũng có vài người họ hàng xa ở quanh đây.



Một ngày sau khi đưa nữ thi đến nông trại, ông ta liên hệ với một người mua người Anh tên Blair. Lưu Thắng Lợi quen biết tên này đã lâu, hắn ta là một kẻ rất có hứng thú với lịch sử văn hóa Trung Hoa, đặc biệt là lịch sử văn hóa thời nhà Thanh.



Trước kia ông của Blair từng đến Trung Quốc, là quân nhân của liên quân của tám nước đánh vào Bắc Kinh, sau khi về nước đã mang theo không ít bảo vật của Trung Quốc.



Trong đó có một thứ vẫn để lại ấn tượng sâu sắc cho Blair, đó chính là chiếc hài nhỏ của phụ nữ. Blair si mê chủ nhân của đôi chân gót sen kia. Lần đầu tiên nhìn thấy đôi hài, hắn ta có xao động mãnh liệt. Nếu không phải những thứ này đã có từ hàng trăm năm trước, thì chắc hắn sẽ bay ngay tới Trung Quốc tìm kiếm chủ nhân của đôi hài kia.
Sau khi nhận được tin này, Lưu Thắng Lợi lo lắng vô cùng, vừa mới đưa một xác ướp cổ mấy trăm năm về, thì hôm sau đã có người bị dọa chết, không thể khiến người ta không nghĩ đến hai chuyện này có liên quan với nhau? Có phải bảo vệ kia đã nhìn thấy nữ thi “Bỏ nhà đi” nên mới bị hù chết hông?



Nghĩ đến đó, Lưu Thắng Lợi lập tức chi tiền mời một “Cao nhân” về phong thủy đến nông trại làm phép. Đầu tiên là siêu độ cho bảo vệ đã hi sinh vì nhiệm vụ, sau đó đương nhiên là tìm kiếm nữ thi đã mất tích kia.



Bởi vì lúc trước khi Blair giao tiền đặt cọc, họ đã ký một thỏa thuận, nếu đến hạn mà Lưu Thắng Lợi không bán nữ thi cho Blair, thì ông ta phải bồi thường cho đối phương một khoản gấp ba lần số tiền đặt cọc.



Đây không phải số tiền nhỏ, nếu cuối cùng vẫn không tìm lại được nữ thi kia, vậy không phải ông ta mất cả chì lẫn chài à? Từ lúc bắt đầu buôn bán đến giờ, ông ta phải chịu lỗ bao giờ đâu! Nhất định không được để chuyện như vậy xảy ra!



Dù vị cao nhân kia không giúp Lưu Thắng Lợi tìm được nữ thi, nhưng lại tự xưng mình là một thầy pháp có thể hàng yêu trừ quỷ. Lão còn nói nữ thi kia đã tu luyện thành ác quỷ, chuyên đi hút dương khí của nam giới trưởng thành. Bây giờ nông trại đã an toàn, nữ quỷ kia sẽ không quay lại hại người nữa!



Lưu Thắng Lợi nghe thế thì kêu rên liên tục, đâu phải ông ta muốn nữ thi không thể trở về, phải ngược lại mới đúng, ông ta cần vị cao nhân này gọi nữ thi về cơ mà. Nhưng cao nhân lại quyết tuyệt nói mình là danh môn chính phái, nữ thi này đã trở thành nữ quỷ thì tất phải trừ bỏ, sao có thể gọi ả ta quay lại? Chẳng còn cách nào, Lưu Thắng Lợi đành đưa tiền để vị “Đại sư” này đi.



Ai ngờ đến buổi tối lại xảy ra chuyện…



Bảo vệ bị hù chết kia tên Vương Hải, trong lúc giao ban, người trực đêm đột nhiên phát hiện ra, tuy Vương Hải đã chết nhưng tên anh ta vẫn xuất hiện trong bảng chấm công.