Người Yêu Bí Mật Của Tổng Tài

Chương 9 :

Ngày đăng: 12:28 19/04/20


“Anh!”



Lúc tan tầm, Phương Thụy vừa đi ra đại sảnh, chợt nghe một tiếng lanh lảnh gọi mình. Theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp ôm chặt lấy cánh tay mình.



“Em gái?” Phương Thụy kinh ngạc hỏi: “Sao lại ở đây?”



“Em đến thăm anh a!” Em gái Phương Thụy, Phương Bối Kỳ yêu kiều nói.



“Thăm anh?” Phương Thụy nhăn mặt nhíu mày. “Là đến thăm ví tiền của anh đi.”



“Hừ! Anh đừng có nói khó nghe như thế.” Phương Bối Kỳ bĩu môi nói: “Dù sao anh cũng là đàn ông độc thân, em giúp anh tiêu một ít tiền không được chắc?”



Phương Thụy nhìn trời: “Mỗi lần đều nói vậy.”



“Đâu có!” Phương Bối Kỳ buông tay. “Đừng có nghi ngờ lòng tốt của em…” (chỗ này ta ko chắc nha:-ss)



“Em còn nói nữa!” Phương Thụy cốc nhẹ lên đầu cô một cái.



“Anh, đừng có quá đáng!” Phương Bối Kỳ vừa nhu đầu vừa oán giận nói. “Đi thôi! Em nhớ hôm nay khu thương mại có giảm giá!”



“Chỉ vì mỗi chuyện này?”



“Thế anh cho là vì chuyện gì?”



Phương Thụy thở dài, theo em gái bước vào ga tàu điện ngầm. “Mỗi lần tới chỉ chăm chăm bắt anh mua cho cái này cái nọ, chẳng bao giờ hỏi thăm anh lấy một câu.”



“Anh, anh đau lòng sao?”



“Không! Con bé này, mau kiếm bạn trai đi!” Phương Thụy nhu nhu đầu cô. “Như thế anh của em sẽ không phải lo bị viêm màng túi!”



“Có em gái xinh đẹp đáng yêu như em, sao anh chẳng biết quý trọng gì cả?” Phương Bối Kỳ hai tay chống nạnh nói. “Anh Thụy, anh phải cảm ơn em chứ!”



“Với người lòng tham không đáy như em sao anh phải cảm ơn?” Phương Thụy lắc đầu bật cười. “Thật là trời xanh không có mắt.”



“Hừ! Anh không đối tốt với em, em về nhà mách mẹ!”



“Tiểu thư, anh còn chưa đủ tốt với em sao? Còn nữa, anh sắp hết tiền rồi, chi tiêu phải có giới hạn.”



“Em biết rồi!” Phương Bối Kỳ làm nũng nói. “Chúng ta đi mua một vòng thôi, được không?”



“Ừ, từ hôm nay mỗi ngày anh đều phải ăn mì gói. Hừ!”



“Anh…” Cô nhõng nhẽo. “Em đâu có độc ác vậy?”



“Vâng vâng, với bản thân thì em rất khoan dung, với anh trai em liền tàn nhẫn hạ thủ!”



“Anh lại bắt đầu cằn nhằn rồi.”



***




“Đúng vậy. Hay là chờ anh ấy tắm xong, tôi bảo anh ấy gọi lại cho anh nhé?”



“Cảm ơn, không cần.”



***



“Em gái, lúc nãy ai gọi vậy?”



“Để em xem…” Vừa nãy vội nhận điện thoại, còn không kịp xem ai gọi. “A? Là Sữa đậu nành tiên sinh? Anh! Từ bao giờ anh lại thân với ông chủ tiệm sữa đậu nành vậy?”



“Không phải!” Phương Thụy vội vàng đoạt lấy điện thoại. “Anh ta có nói gì không?”



“Anh ta chẳng nói gì cả!” Phương Bối Kỳ vừa xem xét đống đồ mới mua, vừa lơ đãng nói. “Em hỏi có cần anh gọi lại không, anh ta nói không cần.”



“Chỉ có vậy thôi?” Phương Thụy tiếp tục hỏi.



“Đương nhiên! Em lừa anh làm gì?”



Phương Thụy cầm di động, đắn đo không biết có nên gọi lại hay không. Người ta đã nói không cần gọi lại, nhưng cậu thật sự rất muốn nghe giọng nói của anh…



“Này! Anh hai! Hoàn hồn lại chưa vậy?” Bàn tay trắng nõn của Phương Bối Kỳ vẫy vẫy trước mặt cậu, lập tức khiến Phương Thụy giật mình quay lại. “Anh nghĩ cái gì vậy? Làm gì trầm tư thế?”



“Đừng nói linh tinh!” Phương Thụy lấp liếm.



“Anh nghĩ gì thế?”



“Không có gì, ngủ đi!” Đẩy Phương Bối Kỳ qua một bên, Phương Thụy trùm chăn kín đầu. “Anh muốn ngủ, em tắt đèn đi.”



“Hừ, anh đừng có quá đáng nha!” Phương Bối Kỳ tức giận đá vào mông cậu, lại làm mặt quỷ với đống chăn bông, rồi không tình nguyện đi ngủ.



Đến khi cả gian phòng đều chìm vào bóng tối, Phương Thụy mới thở dài, kéo chăn xuống nhô đầu ra. Lúc này trời đêm yên tĩnh, cậu liền nhớ đến nụ hôn tạm biệt ngày hôm đó.



Lôi Khiếu, Lôi Khiếu, rốt cuộc anh có ý gì? Chẳng lẽ anh ta đối với mình có loại tình cảm đó? Đã hai ngày không có tin tức của đối pương. Người kia đột nhiên xuất hiện, còn chưa thích ứng kịp, lại đột nhiên biến mất.



Điện thoại để ngay cạnh gối, bàn tay không tự giác lại bật lên, có nên gọi điện không? Hiện tại đã muộn lắm rồi. Hơn nữa, vạn nhất đối phương không có ý kia, nhỡ đâu lại chữa tốt thành xấu thì sao?



Phương Thụy mở to hai mắt, trong đầu hỗn loạn biết bao suy nghĩ…



Đêm nay lại mất ngủ.



_________________________________________



(1) Oden: Một món ăn của Nhật Bản làm từ trứng luộc, củ cải daikon, Konnyaku, và bánh cá được chế biến bằng cách phơi khô dưới nắng, đậu nành và nhiều nguyên liệu khác (tùy vùng miền) dùng chung với nước dùng. Oden ngon nhất khi dùng nóng, thường được bán rong bằng xe đẩy vào mùa đông.



(2) Huyền quan:Huyền quan là một khái niệm thường gặp trong phong thủy, là khu vực được tính từ cửa chính vào phòng khách. Theo phong thủy, huyền quan là con đường mà các luồng khí phải đi qua trước khi vào nhà, vì thế vị trí của nó tốt xấu thế nào đều có thể ảnh hưởng trực tiếp tới phong thuỷ của căn nhà.



Huyền quan chính là phần này đây: