Nguyện Giả Thượng Câu
Chương 110 : Người yêu cũ
Ngày đăng: 14:40 18/04/20
Lý Hâm hết giờ làm sau ghé vào tiệm hoa, tuy nữ nhân ở trong nhà tám phần mười là không biết lãng mạn, thế nhưng không ảnh hưởng đến mình muốn mua hoa tặng nàng.
“Xin hỏi cô muốn mua hoa gì, nghĩ muốn tặng cho ai?” Nữ nhân viên bán hoa tri kỷ hỏi, nàng cảm giác nữ nhân trước mặt xinh đẹp giống như một đóa hoa hồng, nữ nhân như hoa quả nhiên không giả.
“Mười một đóa hoa hồng, để tặng cho người phụ nữ của tôi.” Lý Hâm chỉ vào những đóa hồng tươi đẹp phiếm sương mà nói, có lẽ chúng rất mỹ lệ, hoặc là rất thuần khiết, khiến cho bản thân không tạo thành phản cảm.
“Mười một đóa hoa biểu hiện tình yêu duy nhất.” Người bán hàng vừa cười vừa nói ra ý nghĩa của mười một đóa hồng.
“Ân, nàng là người tôi yêu nhất.” Lý Hâm cũng cười lại với cô gái, Vấn Vấn chính là người mình yêu nhất.
“Nàng nhận được hoa chắc chắn rất hài lòng.” Cô gái một bên gói hoa một bên nói.
“Cũng chưa chắc, nàng không phải một nữ nhân lãng mạn.” Lý Hâm lắc đầu, Vấn Vấn thích nhất là sát phong cảnh.
“Vậy nàng nhất định là một nữ nhân đặc biệt.” Người bán hàng còn rất biết cách lấy lòng khách hàng.
“Chính xác là vậy.” Lý Hâm vẻ mặt kiêu ngạo, Vấn Vấn đương nhiên là đặc biệt nhất.
Lý Hâm bước ra khỏi tiệm hoa, hướng về phía xe thể thao, có người gọi nàng lại.
“Ngươi mua hoa mua hết một tiếng sao? Ngươi nói sáu giờ làm xong việc mà.” Nghiêm Nhược Vấn thuận miệng hỏi thăm, nàng ngắm bó hồng tươi đẹp này, những thứ này cho dù đẹp đến đâu cũng chỉ duy trì được vài ngày, thật chẳng có gì dùng, còn không bằng tặng tiền thực tế một chút.
Lý Hâm nhớ tới Dương Đình, đột nhiên quỷ dị nhìn Nghiêm Nhược Vấn.
“Nếu ta nói cho ngươi biết, ngày hôm nay ta bị người cản đường để tỏ tình.” Lý Hâm nhìn biểu tình của Nghiêm Nhược Vấn hỏi, nàng nghĩ nhìn đến sắc mặt của Nghiêm Nhược Vấn để xem nàng có thay đổi gì hay không.
“Nga.” Nghiêm Nhược Vấn tuy biểu hiện thoạt hình không chút biến hóa, thế nhưng trong lòng không hề thoải mái.
Lý Hâm thất bại nhìn Nghiêm Nhược Vấn, nữ nhân này quả nhiên không thèm để ý.
“Ta không nên dùng một ngàn bước đi về phía ngươi, cũng không chịu lui một bước cùng một chỗ với người khác, thật sợ ngày nào đó kiên trì không nổi nữa.” Lý Hâm dỗi, trên thực tế, bản thân đều bán ra chín trăm chín mươi chín bước, tự nhiên sẽ không nỡ bỏ, đặc biệt khi nàng cảm thấy chỉ cần dùng một ngàn bước là có thể đạt được mục đích, nhưng vẫn cảm thấy chậm chạp làm cho bản thân nóng lòng sốt ruột.
“Nếu như dễ dàng bỏ cuộc, không có cũng được.” Nghiêm Nhược Vấn nhíu mày mà nói.
Lý Hâm nhìn hàng lông mày nhíu chặt của Nghiêm Nhược Vấn, đột nhiên cảm thấy hài lòng, Vấn Vấn quả nhiên đang ghen, nếu là trước đây, nàng ước gì mình không quấn lấy nàng, thế nào lại sợ mình buông tay đâu?
_________________