Nguyện Giả Thượng Câu
Chương 87 : Tiên cô hoàn tục
Ngày đăng: 14:39 18/04/20
“Hiện tại có thể gỡ băng được rồi.” Lý Hâm bước vào phòng bệnh của Tả Khinh Hoan, đi theo phía sau là một bác sỹ thực tập khá xinh đẹp, người sáng suốt lập tức có thể nhìn ra tiểu cô nương này đối với Lý bác sỹ không đơn giản…
“Ngươi bận rộn nhiều việc, những chuyện nhỏ nhặt như vậy không dám làm phiền Lý bác sỹ, có thể để tiểu bác sỹ bên cạnh giúp đỡ là được rồi.” Tả Khinh Hoan giả vờ khách sáo nói vài câu, giỡn chơi, Lý Hâm đến xem náo nhiệt, nàng như thế nào có thể vô ích làm cho Lý hồ ly toại nguyện ý đồ xấu xa chứ.
“Tiền bối, ta có thể làm.” Tiểu bác sỹ xung phong nhận việc.
“Ngươi làm gì cứ đi chung với ta thế?” Lý Hâm nhíu mày hỏi, y như cái đuôi bám cứng ngắc, phiền chết người a, đều do lão ba, để làm chi buộc mình chiếu cố nha đầu kia.
“Ta nghĩ theo tiền bối học hỏi, trở thành đại bác sỹ giống tiền bối, trở thành thiên tài trong giới y học.” Tiểu bác sỹ tên là Lục Lăng, là học muội của Lý Hâm, gia thế không tệ, không biết phải dựa vào bao nhiêu quan tầng quan hệ, mới giúp nàng chen chân vào bệnh viện này, như ước nguyện đi theo Lý Hâm thực tập.
Dựa theo năng lực mà nói, Lý Hâm phải thừa nhận nha đầu này rất có vài phần thiên phú, thế nhưng nàng hay quấy rầy tạo nhiều phiền phức trong sinh hoạt của mình, Nhược Vấn gần đây thấy nha đầu kia quấn quít lấy mình rõ ràng không được hài lòng, tuy rằng có thể làm cho Nhược Vấn ghen tị là một chuyện tốt, nhưng kích thích quá độ cũng không nên.
“Lục Lăng, ngươi đến phòng số 3 cầm báo cáo của bệnh nhân cho ta, thuận tiện ghé phòng số 6 rút máu cho người bệnh ở đó luôn.” Lý Hâm tìm một ít việc đuổi khéo Lục Lăng, nha đầu này đối với y học thật có tinh thần cuồng nhiệt của một kẻ quái nhân.
“Được, ta lập tức đi ngay.” Lục Lăng liếc mắt minh diễm động nhân Lý bác sỹ, vạn phần không muốn ly khai phòng bệnh.
“Rõ ràng là sùng bái, hâm mộ, yêu thích a!” Tả Khinh Hoan trêu chọc.
“Tỷ thường xuyên được người ta sùng bái, hâm mộ, yêu thích, chuyện này cũng không có gì phải ngạc nhiên.” Lý Hâm không cho là đúng nói lại, bản thân mình không trêu chọc người ta, là do người ta chủ động bám dính, nhưng mà sự si mê đối với Vấn Vấn quả thật là thiên địa chứng giám.
Trong đó cao hứng nhất phải nói đến Tần Vãn Thư, nàng chỉ hận không có khả năng làm cho Tả Khinh Hoan lập tức khỏe lại.
Lý Hâm rất nhanh đã tháo sạch đống bông băng trên người Tả Khinh Hoan, cũng không giống như lúc trước đã nói, chỉ có cái đầu bóng lưỡng, đỉnh đầu đã có một ít tóc dài ra, còn có thể cột thành một chỏm nho nhỏ, nhưng mà thoạt nhìn vẫn có chút nhẵn nhụi.
“Xem ra tiên cô hoàn tục đã lâu.” Đáng tiếc, không thể nhìn thấy bộ dáng trơn tru nhẵn nhụi của Tả Khinh Hoan, nhưng mà cũng đủ để Tả Khinh Hoan buồn bực, nghĩ lại trong lòng Lý Hâm cảm thấy thật vui vẻ.
“Gương.” Tả Khinh Hoan trừng mắt liếc Lý Hâm một cái, liền hướng phía Tần Vãn Thư muốn mượn gương.
Tần Vãn Thư chần chờ một chút mới đưa cái gương nhỏ cho Tả Khinh Hoan.
Tả Khinh Hoan nhìn đầu của mình, tuy rằng không đến mức sạch bóng, nhưng là tóc ngắn đến mức không thể ngắn hơn, ô ô, nàng vẫn không thể chấp nhận sự thật tàn nhẫn này, bổ nhào vào lòng Tần Vãn Thư: “Xấu muốn chết, người ta không muốn gặp người…”
“Tóc rất nhanh sẽ mọc dài ra.” Tần Vãn Thư nhẹ nhàng sờ cái đầu bóng lưỡng của Tả Khinh Hoan, ôn nhu an ủi nói. Bàn tay có cảm giác rát rát, quả nhiên không bằng độ bóng mượt trước đây, nhưng mà ngũ quan của Tả Khinh Hoan rất hài hòa cho nên thoạt nhìn lại có một phen phong tình khác. Tiên cô hoàn tục, mệt cho Lý Hâm nghĩ ra được từ này.
Âm thanh làm nũng của Tả Khinh Hoan làm cho Lý Hâm muốn nổi da gà, nàng quả nhiên không dám sánh ngang với loại nữ nhân giỏi làm bộ làm tịch như Tả Khinh Hoan, nàng thấy vẻ mặt ôn nhu của Tần Vãn Thư, quả nhiên là mỗi người có một sở thích riêng. Bản thân thích nhất vẫn là Vấn Vấn nhà mình. Loại nữ nhân không bao giờ làm nũng như Nghiêm Nhược Vấn, có lẽ vĩnh viễn cũng không hướng mình làm nũng, thế nhưng nếu là mình hướng nàng làm nũng, nàng sẽ như thế nào? Đại khái sẽ giống như bị sét đánh đi, nghĩ đến biểu tình có khả năng thể hiện trên mặt Nghiêm Nhược Vấn, Lý Hâm liền có cảm giác nóng lòng muốn thử.
_________________