Nhà Có Chính Thê
Chương 148 : Dương Tuyền tâm sự
Ngày đăng: 18:29 30/04/20
Dương Tuyền cùng Quách Tử Chương sau khi tách ra, trực tiếp kiều ban (*) đi tìm Hạ Phạm Hành. Khu vực xưởng thuốc Huyền Tể Đường vẫn cách Tể Ninh một đoạn đường, phải đi qua cả thành phố, không kể đường xá có bao xa mà chỉ là xe nhiều đèn đỏ cũng nhiều, làm chậm trễ thời gian.
Hạ Phạm Hành trực tiếp đưa Quách Tĩnh Tĩnh từ ngoài đi qua đó, cho nên xưởng thuốc bên kia, cho dù Dương Tuyền gần hơn so với hắn nhưng hắn lại đến sớm hơn y.
Tầng hành chính một là nhà kho và phòng triển lãm, tầng hai là khu làm việc, tầng ba mới là phòng làm việc của Hạ Phạm Hành. Ban đầu Đường Hồng Lan ngoài mặt nói là để cho hắn để ý tới tất cả phân khu của Huyền Tể Đường ở khu vực này nhưng hết lần này tới lần khác để Đường Đại Nghiệp đè đầu cưỡi cổ hắn. Đường Hồng Lan mượn cớ cũng tốt, lấy lý lịch cùng thân phận của trưởng bối để đè người, Hạ Phạm Hành muốn không theo cũng khó.
Nhưng lúc Dương Tuyền đuổi tới bị buộc phải đợi chừng xấp xỉ một giờ. Mỹ nữ thư kí mặc đồng phục, chân đi giày cao gót, giám đốc sản xuất, kiểm tra chất lượng, nhân viên vật tư đều tới tìm người, mỗi người đều cầm trong tay văn kiện, hoặc là xin chỉ thị hoặc là chờ phê duyệt, ai nấy đều bận rộn.
Nếu là lúc bình thường thì Dương Tuyền đã sớm mất kiên nhẫn, phủi mông bỏ đi rồi, nhưng hôm nay y hiển nhiên đến có chuẩn bị, một mực an tĩnh ngồi ở đó chờ Hạ Phạm Hành hết bận.
Hạ Phạm Hành xử lý xong công vụ, tự mình rót ly trà cho Dương Tuyền, bưng tới khu nghỉ ngơi, đặt trà ở trước mặt Dương Tuyền rồi ngồi xuống trên ghế sô pha.
"Hôm nay Tử Chương không phải đưa chú cậu ta đến bệnh viện kiểm tra sao? Sao vẫn rảnh rỗi mà đến đây thế?"
Dương Tuyền nhìn Hạ Phạm Hành, hỏi: "Đường Đại Nghiệp đâu? Sao những người này đều tới tìm cậu thế?"
"Huyền Tể Đường dù thế nào đi chăng nữa cũng là sản nghiệp Hạ gia, Đường Đại Nghiệp có thể ở đây kiếm tiền nhưng không thể lấy toàn bộ công xưởng làm của riêng, cho nên gần đây gã ta cùng một người bạn làm cho vay vi mô (**), chắc bây giờ đang bận lo cho công ty của mình rồi nên tạm thời không để ý tới bên này."
"Hừ, " Dương Tuyền cười khinh miệt, "Cậu bên này còn chưa có động thủ đâu mà gã đã vội vàng dọn đường cho mình rồi."
Hạ Phạm Hành uống một hớp trà, lạnh nhạt nói: "Ai nói tôi không động thủ?"
Dương Tuyền thật sự kinh ngạc. Y có nghe Quách Tử Chương nói qua, Hạ Phạm Hành bây giờ hai mươi tư giờ đều sắm vai một ông chồng tốt, hướng về Quách Tĩnh Tĩnh che chở trăm bề, đưa đi đón về, mỗi ngày thời gian ở công ty chắc chưa tới năm sáu giờ.
"Hạ Phạm Hành, cậu đây không phải là đang bày kế bỏ trống thành đó chứ? Không, như vậy cũng không hợp lí lắm. Cậu bây giờ ngày ngày đều trưng ra cái bộ dạng làm việc không đàng hoàng thật ra thì là muốn Đường Đại Nghiệp buông lỏng cảnh giác có đúng không? Hiệu ích một giờ của cậu phải đỉnh hơn nửa ngày của người khác có đúng không?" Dẫu sao cũng chỉ là mấy cái phân khu cửa hàng, bản lĩnh Hạ Phạm Hành cũng không nhỏ, nhìn những năm này Tể Ninh phát triển như thế nào thì biết, hà tất gì phải dùng dao mổ trâu để cắt cổ gà?
Hạ Phạm Hành cười một tiếng: "Cám ơn."
"Cho... Cho nên ý cậu là, Tử Chương cũng là do hai người đàn ông sinh ra? Như vậy cùng ba của Tĩnh Tĩnh có quan hệ thế nào? Chắc không phải là người năm đó mà Quách Dực yêu đi? Cõi đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy chứ?" Dương Tuyền nhếch miệng cười, cười nửa ngày mới thấy Hạ Phạm Hành như cũ nghiêm cẩn nhìn y, Dương Tuyền liền không cười được nữa.
"Tử Chương thật sự là con trai Quách Dực cùng Trương Thanh sao? Cậu ta... Cậu ta thật sự là do hai người đàn ông sinh ra?"
Lần này không cần Hạ Phạm Hành trả lời, Dương Tuyền dùng là giọng điệu nghi vấn nhưng trên mặt y rõ ràng đã viết rõ sự khiếp sợ, khiếp sợ nói rõ trong lòng y đã tin rồi.
"Nói như vậy, Tử Chương cũng có thể sinh con được à?"
Hạ Phạm Hành không hiểu sự nóng bỏng trong mắt Dương Tuyền là đang có chuyện gì xảy ra, coi như Quách Tử Chương có thể sinh con đi, chẳng lẽ y còn trông cậy vào có thể đè Quách Tử Chương à? Vô luận là từ lý thuyết hay là thực chiến, Dương Tuyền hình như hoàn toàn không có phần thắng đâu?
Có điều Hạ Phạm Hành cũng không nói ra lời trong lòng, mà lại đồng ý gật đầu với Dương Tuyền: "Quả thật có thể." Ở Dương Tuyền xem ra, "có thể" của Hạ Phạm Hành xem ra hơn tám mươi phần trăm là sự thật. Dương Tuyền híp mắt: "Xem ra... Tôi cùng cậu ấy cũng không phải là hoàn toàn không thể nào."
Đến lúc đó gạo sống nấu thành cơm chín, Quách Tử Chương một khi đã mang thai rồi, chỉ bằng hiểu biết mà y đối với mẹ thì không thể chịu bỏ với không bận tâm đến cháu trai đâu, mà ba y, chắc không hy vọng con trai mình trở thành một tên bội tình bạc nghĩa nhỉ?
Nhìn Dương Tuyền mặt đầy ý chí chiến đấu, Hạ Phạm Hành có chút không dám nhìn thẳng, vô tình quay đầu sang một bên.
□ tác giả lời ong tiếng ve:
Cảm ơn đần y nhân, đoạn tụ chi phích, Yokku đích khen thưởng ~~~ từ có khen thưởng, giá một lan nữa cũng sẽ không trống không ~~~
(*) kiều ban: Đề cập đến sự vắng mặt có chủ ý.
(**) cho vay vi mô: là khoản vay tiêu dùng toàn diện với các cá nhân hoặc doanh nghiệp là cốt lõi. Số tiền cho vay thường là hơn 10.000 nhân dân tệ và dưới 200.000 nhân dân tệ.
(***) phá quán tử phá suất: ý là một cái bình đã sứt mẻ thì dù có nát đến như nào đi nữa cũng vẫn là một cái bình mẻ mà thôi
Lời của editor: Đọc đoạn Dương Tuyền âm mưu làm Quách Tử Chương mang bầu mà tui cười =)))