Nhà Có Chính Thê
Chương 71 : Nhạt nhẽo vô vị
Ngày đăng: 18:28 30/04/20
Quách Tĩnh Tĩnh ngồi xe buýt trên đường về nhà thì Chu Hải Ba gọi điện thoại tới, nói là mời cậu ăn cơm. Quách Tĩnh Tĩnh không có tâm tình đó liền cự tuyệt nhưng không ngăn được nhiệt tình của Chu Hải Ba, nói mấy câulàm Quách Tĩnh Tĩnh căn bản không cách nào mà phản bác.
Một câu cuối cùng: "Là anh em thì cậu cứ tới đây."
Quách Tĩnh Tĩnh cầm điện thoại di động ngẩn người một hồi, cuối cùng vẫn là ở trấn trên dưới xe xuôi ngược lên trấn trên, đi tới hàng lẩu mà Chu Hải Ba nói. Chu Hải Ba đã sớm đến, ngồi tại chỗ hút thuốc, rầm rì nhìn Quách Tĩnh Tĩnh vào cửa. Y cũng biết tiểu tử này nhất định sẽ tới, Quách Tĩnh Tĩnh chính là mềm lòng, bạn chớ cùng cậu ta mạnh bạo thì trên cơ bản không có chuyện gì là không thành.
"A Tĩnh, tới tới, chỗ này đây."
Chu Hải Ba phất tay với Quách Tĩnh Tĩnh. Quách Tĩnh Tĩnh thấy bèn đi tới chỗ y, ngồi đối diện với Chu Hải Ba. Chu Hải Ba ngoắc tay: "Nhân viên, gọi thức ăn!"
Rồi y quay đầu lại nói với Quách Tĩnh Tĩnh: "Hôm nay tùy ý gọi, ăn thoải mái đi. Anh cậu gần đây ra vùng khác kiếm được một khoản khá lắm, bận bịu tới hôm nay mới xong. Làm xong tôi cũng không trở về nhà mà tới tìm cậu, không nghĩ tới cậu lại cự tuyệt tôi, thật sự tim tôi bị cậu tổn thương sâu sắc." Quách Tĩnh Tĩnh vừa nghe xong liền giải thích: "Thật xin lỗi, tôi hôm nay tâm tình không tốt lắm."
Mắt đậu xanh của Chu Hải Ba liếc cậu một cái, ho khan nói: "Tôi biết, cậu cùng Triệu A Mỹ chuyện kia không thành phải không? Đừng quá khổ sở, điều kiện này của cậu còn sợ không tìm được vợ sao? Nói thế nào nhỉ... Chân trời nơi nào không có phương thảo a!"
Quách Tĩnh Tĩnh có chút nghi ngờ: "Cậu không phải hôm nay mới trở về sao?" Làm sao biết được chuyện này.
Chu Hải Ba khinh thường hừ một tiếng nói: "Cô Triệu A Mỹ miệng rộng bỏ mẹ, toàn thôn đều biết cậu bỏ rơi Triệu A Mỹ. Bà ta còn ở bên ngoài khắp nơi thêm dầu thêm mỡ, nói cậu ra làm sao không tốt như nào. Nếu không phải thấy bà ta là đàn bà lớn tuổi thì tôi khẳng định không buông tha cho bả đâu."
Quách Tĩnh Tĩnh cúi đầu nhìn ly nước không lên tiếng. Chu Hải Ba cho là cậu khổ sở trong lòng, nhìn cậu miệng vừa muốn nói lại thôi. Vừa vặn vào lúc này phục vụ tới, hai người trước tiên gọi đồ ăn, qua năm giờ người tới sẽ đông hơn.
Trương Thanh ngồi ở một bên nói liên tục, thấy con trai nửa ngày không đáp lại, cúi đầu nhìn. Chén cháo gà kia một hớp cũng không uống, sắc mặt Quách Tĩnh Tĩnh cũng hết sức không tốt.
"A Tĩnh, con sao thế?" Trương Thanh mặt đầy lo âu, "Có phải bụng không thoải mái không? Vậy... Vậy làm sao bây giờ? Có muốn ba gọi điện cho Hạ Phạm Hành hay không?"
Quách Tĩnh Tĩnh ngẩng đầu nhìn y, thanh âm khàn khàn nói: "Ba, con ngày mai muốn đi Tể Ninh. Hạ Phạm Hành nói bên kia hắn đều đã sắp xếp xong xuôi, chắc chắn sẽ phá đứa bé..."
Quách Tĩnh Tĩnh chưa nói "Hắn" là ai nhưngTrương Thanh lại hiểu. Y sắc mặt trắng nhợt, sửng sốt hồi lâu mới ngơ ngác trả lời một câu: "Nha... Như vậy à, vậy, vậy ngày mai ba đi với con."
Trương Thanh không biết, biểu tình của y lúc này so với khi khóc còn khó nhìn hơn. Y cho là mình nhịn được nhưng Quách Tĩnh Tĩnh sống với y nhiều năm như vậy làm sao sẽ không nhìn ra. Cậu đưa tay nắm lấy tay Trương Thanh, phát hiện trên tay Trương Thanh có mấy vết thương nhỏ, không nhìn ra là bị thương gì.
Trương Thanh thấy con trai nhìn chằm chằm tay y, co trở lại, chỉ sợ con trai hỏi y tại sao lại bị thương, vội vàng đứng dậy nói: "Vậy... Vậy ba đi thu thập một chút, ngày mai ba đi với con."
Nói xong, hoang mang rối loạn trở về phòng. Quách Tĩnh Tĩnh nhìn cửa phòng y, quay đầu nhìn chén cháo gà kia, bưng lên uống một hớp, nhạt nhẽo vô vị, không bỏ muối như cũ.
Mấy ngày nay Quách Tĩnh Tĩnh uống cháo gà đều là không bỏ muối, có một lần cậu ăn gà còn ăn phải khí quản trong cổ gà. Loại sai lầm này bà cậu không thể nào phạm phải được, cho nên cháo gà là ai nấu cậu so với ai khác đều biết, hôm nay lại nhìn thấy vết thương trên tay Trương Thanh Quách Tĩnh Tĩnh càng xác định được.
Nhớ lúc cậu mới học giết gà, bởi vì không quen nên khi mổ bụng gà, ngón tay bị xương gà cắt rách hết mấy chỗ, vết thương giống như đúc với vết thương trên tay Trương Thanh.