Nhạc Phi Diễn Nghĩa
Chương 53 : Hồi thứ năm mươi ba
Ngày đăng: 08:33 19/04/20
Trước giờ xuất trận, Nhạc Nguyên soái nói với chư tướng:
- Nay
Khuất Nguyên Công điều động tất cả binh mã lập ra "Ngũ Phương trận,
thể theo kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nên chỗ nào cũng có mai phục, tiền
hậu tả hữu đều có cứu ứng. Chư tướng chớ nên khinh thường, phải ráng hết sức xông pha bắt cho được Dương Ma. Ta có thể nói trận này quyết định
sự hơn thua giữa ta và Dương Ma. Vì vậy nếu ai vi phạm quân lệnh, ta sẽ
chiếu theo quân pháp mà trị tội.
Chư tướng đều đồng thanh nói:
- Anh em tôi nguyện tuân theo Nguyên soái chỉ huy.
Nhạc Nguyên soái bắt đầu cắt đặt:
- Dư Hóa Long lãnh một cây hồng kỳ, cùng Châu Thanh và Triệu Vân dẫn ba
nghìn quân cứ phía chính Tây đánh thẳng vào. Hà Nguyên Khánh, Kiết Thanh và Thi Toàn cũng dẫn ba ngàn binh mã dùng cờ đen giáp đen, từ phía Nam
đánh tới.
Lại dùng thủy khắc hỏa, sai Nhạc Vân, Vương Quới và
Trương Hiến dùng cờ vàng giáp vàng lãnh ba ngàn quân từ phía Bắc đánh
vào, còn Trương Hiển Trịnh Hoài và Trương Khuê cũng lãnh ba ngàn binh mã dùng cờ trắng giáp tràng tấn công về phía Đông.
Riêng về Dương
Tái Hưng thì phải dẫn ba ngàn quân giáp xanh, tả hữu có Trương Dụng và
Trương Lập hộ vệ đánh thẳng vào trung tâm chém ngã cho kỳ được cây cờ
soái
Nhạc Nguyên soái nghiêm giọng tuyên bố:
- Phải tuyệt đối tuân theo tướng lệnh của đội mình mà đánh trận nếu ai bất tuân ta sẽ chém đầu.
Chư tướng vâng lệnh kéo quân đi ngay, còn Nhạc Nguyên soái dẫn đại binh đi sau tiếp ứng.
Khi Hàn Nguyên soái tiếp nhận được thư của Nhạc Nguyên soái hẹn ước phá
trận, liền sai Dương Hổ, Nguyễn Lương, Cảnh Minh Sơ, Cảnh Minh Đạt mỗi
người chỉ huy một đạo chiến thuyền nhỏ lướt tới xung trận. Ngưu Cao thì
một mình chạy trên mặt nước cứu ứng, còn Hàn Nguyên soái cùng hai vị
công tử ngồi trên đại chiến thuyền thống lãnh thủy binh nhắm trận "Ngũ
Phương thẳng tới.
Khi Dương Ma nghe Nhạc Phi đến phá "Ngũ Phương trận còn Hàn Thế Trung dẫn thủy binh đến tiếp ứng, vội sai Dương Khâm giữ gìn Đông Đình cung điện, Ngũ Thượng Chí thì bảo vệ gia quyến còn
mình cùng Hoa Phổ Phương và chư tướng điều khiển đại chiến thuyền để
chống cự với Hàn Thế Trung.
Trận "Ngũ Phương của Khuất Nguyên
Công lập ra tuy nguy hiểm song trong trận có những hổ tướng như Nghiêm
Thành Phương La Diên Khánh đã có lòng qui thuận Tống triều rồi, duy có
tiểu bá vương Dương Phàm thì mười phần lợi hại.
Nói về Vương Tá khi nghe đại binh của Nhạc Nguyên soái vừa đến, liền dâng nộp Đông Nhĩ Mộc trại cho Nhạc Nguyên soái.
Nhạc Nguyên soái sai Vương Tá thu góp lương thảo và các vật trong trại đem về Đàn Châu cho mau, không được chậm trễ.
Vương Tá vừa lĩnh mệnh đã thấy Ngũ Thượng Chí sai gia tướng tâm phúc chèo
thuyền đến bờ sông đón Nhạc Nguyên soái lên núi. Nhạc Nguyên soái liền
dẫn Trương Bảo với Vương Hoành chỉ huy ba quân ào xuống chiến thuyền
thẳng tới thủy trại của Dương Ma, gặp binh chém binh, gặp tướng chém
tướng bấn phía đều nổi lửa rần rần, đánh tới đâu, đốt phá tới đó. Lâu la hoảng kinh vỡ chạy tán loạn.
Nhạc Nguyên soái đánh thẳng lên trên núi, gặp Dương Khâm nghênh tiếp rồi chỉ dẫn ba quân bắt hết cả nhà
Nói rồi truyền quân chém lấy thủ cấp rồi giải về Lâm An báo tiệp. Lại sai Ngưu Cao đi các nơi thôi thúc lương thảo để
đem đến Châu Tiên trấn nuôi quân.
Ngưu Cao vâng lệnh đi rồi, Nhạc Nguyên soái hợp quân cùng Hàn Nguyên soái tổng cộng ba chục vạn kéo thốc qua Châu Tiên trấn.
Nói về Đội thứ nhất của Dương Tái Hưng đến Châu Tiên trấn nhằm lúc tháng
giá tuyết mịt mù, muôn dặm quan san một màu trắng xóa. Dương Tái Hưng
phải dẫn quân lội tuyết mà đi, trọn hai đêm ngày mới đến Châu Tiên trấn, trông thấy quân Kim Phiên đầy rừng, lấp núi như kiến cỏ chẳng biết bao
nhiêu mà kể.
Dương Tái Hưng quay lại nới với òa quân:
- Quân Phiên như ong bầy kiến lũ, nếu các ngươi xông đến, ta e chết uổng mạng, chi bằng hãy đóng dinh nghỉ tại đây, để một mình ta xông đến ra tay
giết chúng không còn manh giáp cho chúng biết tay.
Ba quân vâng
lệnh an dinh hạ trại, Dương Tái Hưng một mình một ngựa cầm thương xông
tới dinh Phiên, vừa gặp đội tiên phong của Kim Ngột Truật là Tuyết Lý
Hoa Nam đang cưỡi ngựa điều khiển quân kéo sang cầu Tiểu Thương.
Dương Tái Hưng không nói nửa lời, cứ việc xông tới đâm thẳng Tuyết Lý Hoa Nam một thương té nhào xuống ngựa, quân Kim ngăn đỡ không nổi, bỏ chạy tán
loạn Dương Tái Hưng tiếp tục xông tới gặp đội quân thứ nhì là Tuyết Lý
Hoa Bắc lướt tới cản ngăn, nhưng không tài nào đỡ nổi đường thương của
Tái Hưng, bị một nhát lộn nhào xuống ngựa chết không kịp thở. Quân Phiên hoảng kinh đạp lên nhau mà chạy, Dương Tái Hưng rượt theo giết chết vô
số, máu văng ướt đẫm cả chiến bào.
Kế thấy đội tiên phong thứ tư
do Tuyết Lý Hoa Tây cầm đầu lướt tới, nhưng chưa kịp trở tay đã bị Dương Tái Hưng đâm thẳng một thương quăng xác ra xa lắc. Thế là chưa đầy một
lần, bốn tên đại tướng của Kim Phiên bị Dương Tái Hưng giết hết, bấn đội tiên phong Kim Phiên cộng hơn hai chục vạn thấy chúa tướng mình chết
hết, không biết quân Tống nhiều hay ít rùng rùng đạp lên nhau mà chạy,
thây chết nằm đầy đường, máu đổ ai thấy cũng phải kinh.
Dương Tái Hưng rượt theo trông thấy quân Phiên chạy vòng qua phía Bắc, nghĩ thầm:
- "Chúng chạy vòng ngả đó, để ta chạy tắt qua ngả này đón đầu chúng giết cho không còn manh giáp mớivhả lòng.
Nghĩ rồi giục ngựa qua phía Tiểu Thương hà. Lúc ấy tuyết xuống quá nhiều lấp hết con rạch Tiểu Thương hà nên Dương Tái Hưng không biết, tưởng là đất bằng, còn quân Phiên lại biết rõ nên chạy vòng qua phía cầu Tiểu
Thương.
Con rạch Tiểu Thương hà tuy không sâu mấy, nhưng bùn lầy
nhiều lắm, phần thì cỏ bị tuyết phủ lấp hết, không phân biệt bờ rạch nơi nào, Dương Tái Hưng vô tình giục ngựa lướt tới nơi bị sa xuống lầy, cả
người và ngựa đều đứng im một chỗ.
Quân Phiên trông thấy liền kêu nhau chạy trở lại dùng tên ná ùa nhau bắn một lượt.
Thương thay cho Dương Tái Hưng, một dũng tướng hiếm có trên đời, rủi sa cơ trong một phút bị bỏ thây giữa chiến trường.
Lúc ấy Ngột Truật nghe tin phi báo vội truyền quân trở lại đóng dinh và
truyền chư tướng phải phòng bị cẩn thận đề phòng tướng Tống đến bất ngờ.
Khi Nhạc Vân dẫn đội binh thứ hai vừa đến thì bầu trời đã quang đãng, bỗng nghe quân về báo:
- Dương lão gia theo giết quân Phiên, đi lầm đường rủi sa lầy ở rạch Tiểu Thương hà bị quân Phiên bắn chết rồi.
Nhạc Vân vô cùng đau đớn nói:
- Cũng vì ta đến chậm mà Dương thúc phụ bỏ mạng, quả là lỗi tại ta.
Nói xong ra roi cho ngựa xích thố sải tới dinh Phiên, cặp song chùy để ngang trước ngựa chuẩn bị một trận sát chiến.