Nhân Thể Thành Thần
Chương 1 : Đáng thương hài nhi
Ngày đăng: 01:18 27/06/20
Rất xa trong khoảng không bao la mà nhân loại không thể nào có thể nào thấu hiểu, một khu rừng xanh thẳm màu lá cùng sự sống đang không ngừng đâm trồi nảy lộc.
-Phụ thân đau… đau quá. Tha cho hài nhi ahhhhhhhhhhhh…
Tiếng la hét thê thảm lại vọng ra.
Đây là một điền trang khổng lồ dài rộng gần trăm dặm. Hàng ngàn người thân mặc vải bố loay hoay ngang dọc lo việc đồng áng thường ngày.
-Này lão Triệu hôm nay đã là lần thứ ba trong tháng này rồi, bọn người trong Huỳnh gia không lẽ muốn giết chết tiểu hài tử kia sao.
Trung niên thân thể cường tráng cầm lấy ấm nước tự rót cho hắn đầy một chung rồi đưa sang đồng bạn bên cạnh.
Hắn tiếp nhận ấm nước rồi nhìn qua hướng biệt viện đang nằm lắp ló trên ngọn đồi nhỏ không ngừng thở dài.
-Hời… ta cũng hết cách, Huỳnh gia vốn là gia tộc canh giữ nơi đây. Sứ mạng của họ là khiến điền trang này không còn bị lũ súc sinh kia phá hoại nên việc rèn luyện tiểu hài tử cũng là chuyện nên làm.
-Ngươi cũng đừng nên nhiều lời, gần đây ta thấy những gia tộc mới nổi khắp nơi buôn tin đồn thất thiệt. Ta nghĩ bọn chúng không thể nhẫn nại lâu được nữa, tới lúc đó kết cục của chúng ta cũng không thể khá giả được.
Hắn vốn là trai tráng khỏe mạnh ở trang viên này, lời nói cũng có chút trọng lượng. Tuy là nói như vậy nhưng theo lời những lão tiền bối nơi đây thì đây là lần đầu tiên mấy lão trông thấy rèn luyện ác liệt như vậy.
Nơi bọn hắn sinh ra chính là Cốt Lĩnh, trong nhân loại thì hết chín thành chín là chuyên tu luyện gân cốt.
“Lấy cốt làm gốc, bồi đắp phàm thể, kiên đỉnh bất toái”.
Từ khi còn là những tiểu hài tử, bọn hắn đã được rèn luyện ít nhiều. Kẻ giàu thì chuẩn bị huyết nhục yêu thú cao đẳng, thiên tài địa bảo hiếm có giữa trời đất nuôi dưỡng khung xương. Từng ngày chui rèn để chúng dần trở nên cứng rắn hơn cả sắt thép.
Còn những hạng bần cùng không còn cách nào khác, chính là “phá rồi lại lập”. Câu nói đó đúng theo cả nghĩa đen của nó.
Hài tử từ khi lên ba đã được người trong nhà thực hiện một nghi lễ “ Toái Cốt” nghiền nát từng đốt xương trong cơ thể. Quá trình này không khỏi quá tàn nhẫn, từng tiểu hài tử bị chính phụ mẫu hay thân nhân khiến cho sống không bằng chết.
Nhưng đó là cách duy nhất, sống trong trời đất này dù là kẻ phàm tục cũng có thể tự thân vác trên lưng trăm cân nhẹ như không. Nếu chúng không trải qua nổi đau thể xác này thì khẳng định khó lòng có thể tồn tại.
Sau khi từng đốt xương bị đánh gãy chúng sẽ được thoa một loại bột nước màu trắng đục được gọi là Luyện Cốt Dược, thứ linh dược thường thấy nhất trong hầu hết các hàng quán y dược. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là có thể dễ dàng mua được, cả nhà năm người làm lụng cơ cực cả năm trời cũng chỉ đủ mua được ba phần, mỗi phần dùng được ba lần.
Đó chính là lí do những kẻ nơi đây dù thân thể cường tráng nhưng chỉ có thể ở tại nơi đây cầm lấy chiếc cuốc cũ kỉ bổ xuống nền đất cứng hơn cả cự thạch.
Có điều những thanh niên này điều hiểu rõ hơn ai hết, dù bản thân bọn họ có đủ linh dược để bồi dưỡng nhưng hiếm có kẻ nào đủ can đảm để nếm thử lần thứ hai. Ngay cả hắn, kẻ một tay giết chết mãnh hổ được người người tung hô nhưng cũng chỉ thực hiện Toái Cốt ba lần. Những kẻ khác cũng chỉ dám làm lần thứ nhất, hiếm hoi lắm mới tìm thấy kẻ dám tiếp nhận lần thứ hai.
Bên trong mật thất tối đen, nam nhân oai hùng gương mặt góc cạnh, hắn đang dùng ánh mắt sắc bén nhìn xuống tiểu hài tử đang bị ba tên thanh niên dùng từng chiếc kẹp sắt xiết chặt lấy cánh tay.
Hài tử vừa chạc ba tuổi không thoát khỏi nét ngây ngô, trên đầu còn để ba chỏm tóc. Từng tiếng xương cốt bị đứt gãy tạo thanh những âm thanh rợn người.
-Phụ thân, hay là hôm nay chúng ta dừng tại đây thôi, tứ đệ có lẽ đã sớm không thể cầm cự nỗi.
Thiếu niên dẫn đầu không khỏi thương tiếc, kẻ làm đại ca như hắn tận mắt nhìn tiểu đệ không ngừng bị tra tấn hành hạ hơn ba tháng nay gần như đã không còn hình người.
-Xin phụ thân tha mạng cho tứ đệ.
Hai người còn lại cũng đồng loạt quỳ xuống dập đầu. Bản thân bọn chúng cũng không ít lần bị Toái Cốt nhưng khi còn là ba tuổi tiểu hài tử tất cả cộng lại cũng không thể nào ngang bằng cùng tiểu tử này trong ba tháng qua. Mỗi lần toái cốt, hầu như tất cả xương cốt trong người đều không còn lành lặn, điều đáng sợ nhất là cơn thống khổ này liên tục kéo dài ba ngày ba đêm.
-Các con không cần phải phí sức, ý của ta đã quyết. Mau nhanh tay làm tiếp những việc còn lại, càng chần chờ càng khiến nổi thống khổ kéo dài thêm thôi.
-Nhưng phụ thân tiểu…
Thanh niên khô gầy muốn tiếp tục cầu xin nhưng đại huynh hắn liền ngăn cản.
-Tam đệ chẳng lẽ không rõ tính tình của phụ thân sao? Chúng ta càng ra tay mau lẹ sẽ càng khiến tứ đệ bớt đi nổi đau thể xác.
Cả ba người nhìn nhau thầm gật đầu, những tiếng la hét lại lần nữa khiến tim người thổn thức.
-Phụ thân đau… đau quá. Tha cho hài nhi ahhhhhhhhhhhh…
Tiếng la hét thê thảm lại vọng ra.
Đây là một điền trang khổng lồ dài rộng gần trăm dặm. Hàng ngàn người thân mặc vải bố loay hoay ngang dọc lo việc đồng áng thường ngày.
-Này lão Triệu hôm nay đã là lần thứ ba trong tháng này rồi, bọn người trong Huỳnh gia không lẽ muốn giết chết tiểu hài tử kia sao.
Trung niên thân thể cường tráng cầm lấy ấm nước tự rót cho hắn đầy một chung rồi đưa sang đồng bạn bên cạnh.
Hắn tiếp nhận ấm nước rồi nhìn qua hướng biệt viện đang nằm lắp ló trên ngọn đồi nhỏ không ngừng thở dài.
-Hời… ta cũng hết cách, Huỳnh gia vốn là gia tộc canh giữ nơi đây. Sứ mạng của họ là khiến điền trang này không còn bị lũ súc sinh kia phá hoại nên việc rèn luyện tiểu hài tử cũng là chuyện nên làm.
-Ngươi cũng đừng nên nhiều lời, gần đây ta thấy những gia tộc mới nổi khắp nơi buôn tin đồn thất thiệt. Ta nghĩ bọn chúng không thể nhẫn nại lâu được nữa, tới lúc đó kết cục của chúng ta cũng không thể khá giả được.
Hắn vốn là trai tráng khỏe mạnh ở trang viên này, lời nói cũng có chút trọng lượng. Tuy là nói như vậy nhưng theo lời những lão tiền bối nơi đây thì đây là lần đầu tiên mấy lão trông thấy rèn luyện ác liệt như vậy.
Nơi bọn hắn sinh ra chính là Cốt Lĩnh, trong nhân loại thì hết chín thành chín là chuyên tu luyện gân cốt.
“Lấy cốt làm gốc, bồi đắp phàm thể, kiên đỉnh bất toái”.
Từ khi còn là những tiểu hài tử, bọn hắn đã được rèn luyện ít nhiều. Kẻ giàu thì chuẩn bị huyết nhục yêu thú cao đẳng, thiên tài địa bảo hiếm có giữa trời đất nuôi dưỡng khung xương. Từng ngày chui rèn để chúng dần trở nên cứng rắn hơn cả sắt thép.
Còn những hạng bần cùng không còn cách nào khác, chính là “phá rồi lại lập”. Câu nói đó đúng theo cả nghĩa đen của nó.
Hài tử từ khi lên ba đã được người trong nhà thực hiện một nghi lễ “ Toái Cốt” nghiền nát từng đốt xương trong cơ thể. Quá trình này không khỏi quá tàn nhẫn, từng tiểu hài tử bị chính phụ mẫu hay thân nhân khiến cho sống không bằng chết.
Nhưng đó là cách duy nhất, sống trong trời đất này dù là kẻ phàm tục cũng có thể tự thân vác trên lưng trăm cân nhẹ như không. Nếu chúng không trải qua nổi đau thể xác này thì khẳng định khó lòng có thể tồn tại.
Sau khi từng đốt xương bị đánh gãy chúng sẽ được thoa một loại bột nước màu trắng đục được gọi là Luyện Cốt Dược, thứ linh dược thường thấy nhất trong hầu hết các hàng quán y dược. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là có thể dễ dàng mua được, cả nhà năm người làm lụng cơ cực cả năm trời cũng chỉ đủ mua được ba phần, mỗi phần dùng được ba lần.
Đó chính là lí do những kẻ nơi đây dù thân thể cường tráng nhưng chỉ có thể ở tại nơi đây cầm lấy chiếc cuốc cũ kỉ bổ xuống nền đất cứng hơn cả cự thạch.
Có điều những thanh niên này điều hiểu rõ hơn ai hết, dù bản thân bọn họ có đủ linh dược để bồi dưỡng nhưng hiếm có kẻ nào đủ can đảm để nếm thử lần thứ hai. Ngay cả hắn, kẻ một tay giết chết mãnh hổ được người người tung hô nhưng cũng chỉ thực hiện Toái Cốt ba lần. Những kẻ khác cũng chỉ dám làm lần thứ nhất, hiếm hoi lắm mới tìm thấy kẻ dám tiếp nhận lần thứ hai.
Bên trong mật thất tối đen, nam nhân oai hùng gương mặt góc cạnh, hắn đang dùng ánh mắt sắc bén nhìn xuống tiểu hài tử đang bị ba tên thanh niên dùng từng chiếc kẹp sắt xiết chặt lấy cánh tay.
Hài tử vừa chạc ba tuổi không thoát khỏi nét ngây ngô, trên đầu còn để ba chỏm tóc. Từng tiếng xương cốt bị đứt gãy tạo thanh những âm thanh rợn người.
-Phụ thân, hay là hôm nay chúng ta dừng tại đây thôi, tứ đệ có lẽ đã sớm không thể cầm cự nỗi.
Thiếu niên dẫn đầu không khỏi thương tiếc, kẻ làm đại ca như hắn tận mắt nhìn tiểu đệ không ngừng bị tra tấn hành hạ hơn ba tháng nay gần như đã không còn hình người.
-Xin phụ thân tha mạng cho tứ đệ.
Hai người còn lại cũng đồng loạt quỳ xuống dập đầu. Bản thân bọn chúng cũng không ít lần bị Toái Cốt nhưng khi còn là ba tuổi tiểu hài tử tất cả cộng lại cũng không thể nào ngang bằng cùng tiểu tử này trong ba tháng qua. Mỗi lần toái cốt, hầu như tất cả xương cốt trong người đều không còn lành lặn, điều đáng sợ nhất là cơn thống khổ này liên tục kéo dài ba ngày ba đêm.
-Các con không cần phải phí sức, ý của ta đã quyết. Mau nhanh tay làm tiếp những việc còn lại, càng chần chờ càng khiến nổi thống khổ kéo dài thêm thôi.
-Nhưng phụ thân tiểu…
Thanh niên khô gầy muốn tiếp tục cầu xin nhưng đại huynh hắn liền ngăn cản.
-Tam đệ chẳng lẽ không rõ tính tình của phụ thân sao? Chúng ta càng ra tay mau lẹ sẽ càng khiến tứ đệ bớt đi nổi đau thể xác.
Cả ba người nhìn nhau thầm gật đầu, những tiếng la hét lại lần nữa khiến tim người thổn thức.