Nhân Thể Thành Thần
Chương 5 : Toàn Cốt Sâm (Dược Binh)
Ngày đăng: 01:18 27/06/20
Hắn gắn gượng nở nụ cười khó coi, xuống giọng.
-Tảo nhi chúng ta vốn là người một nhà tiểu chất ngươi dù sao cũng là nhị ca hài nhi (Huỳnh Kiệt vốn là nhị ca) làm sao ta có thể nhắm mắt làm ngơ.
Huỳnh Văn vội vàng đi vào bên trong, hơn ba hô hấp sao liền đi ra cầm theo một hộp gỗ dài hơn hai gang tay.
Hắn tươi cười gượng gạo đặt lên bàn ánh mắt láo lia lướt nhìn xung quanh.
-Ta có thứ này xem như là chút tấm lòng mà thân là tiền bối nên làm.
Huỳnh Văn thận trọng xé đi niêm phong thì từng tia dược hương nồng nặc xộc lên mũi.
Không đợi hắn suy đoán Huỳnh Văn liền nhỏ giọng giải thích.
-Thứ này tên Toàn Cốt Sâm, là Dược Binh chính hiệu.
Nhìn vào rễ cây héo úa do cất giữ lâu ngày kia Huỳnh Văn không giấu được vẻ nuối tiếc.
-Dược Binh.
Huỳnh Tảo cố nén hưng phấn.
Mỗi võ giả nếu muốn vượt qua gồng xích trói buộc đều không phải là việc dễ dàng, bọn ngươi kia luôn muốn đột phá cốt lực đi tìm chân trời cao hơn. Linh dược chính là một trong những thứ không thể thiếu để con đường đó bớt đi ngã rẽ không cần thiết.
Mỗi đẵng cấp khác nhau đều có linh dược tương ứng, để cho có tương quan thì Cốt Binh phục dụng Dược Binh hoặc Đan Binh chính là tối thích hợp. Nếu như ngươi cố ý vượt qua giới hạn này nhẹ thì hao phí dược lực do không đủ tu vi hấp thu nặng thì bạo thể mà chết.
Huỳnh Tảo ngay tức khắc lí trí nhìn thẳng vào gốc linh sâm kia.
-Tứ thúc cho ta linh dược này không phải là quá trọng hậu sao?
-Không…không, tiểu chất chính là nhân tài trăm năm hiếm gặp của Huỳnh gia ta đương nhiên là phải có đặc biệt đối xử.
Huỳnh Văn nhanh chóng đáp lời.
-Toàn Cốt Sâm chính là kì hiệu linh dược, mặc dù chỉ là dược Binh thấp nhất nhưng lại tối thích hợp cho những người như ngươi.
-Tối thích hợp?
Hắn nghi vấn.
-Không sai, khác với những linh dược khác nếu như được phục dụng Toàn Cốt Sâm thì cốt lực trong nội thể khẳng định sẽ vượt qua những võ giả cùng cấp.
Huỳnh Văn trịnh trọng nhắn nhủ.
-Thứ trân quý này Tứ thúc dám lén lút đưa ta chẳng lẽ không sợ các trưởng lão trừng phạt xuống?
Hắn có chút cẩn trọng, linh dược Binh cấp tuy không phải là thứ trân quý nhất nhưng cũng không thể nào dễ dàng ban phát cho con cháu trong gia tộc.
-Ngươi không cần phải nhiều lời mau cầm lấy đây là việc kẻ làm thúc thúc như ta nên làm. Còn mấy lão già kia thì không cần phải để tâm tới, nơi đây ta làm chủ không tới lượt người ngoài xen vào.
Nhiều năm vùi đầu trong sổ sách không hề làm mất đi nhuệ khí một thời của của một võ giả. Thứ mà Huỳnh gia không sợ nhất là phiền phức. Không phải tự nhiên mà một gia tộc lại dễ dàng đứng đầu Cốt Thảo Điền Trang hơn năm trăm năm.
Huỳnh Tảo nhanh chóng lấy hộp gỗ, dán lại niêm phong.
-Tiểu chất xin nhận ơn bồi dưỡng của tứ thúc, Vũ đệ chính là ta tiểu đệ làm sao kẻ làm huynh như ta lại gây khó dễ.
Để lại một câu khẳng định, mục đích đã ngoài dự kiến đạt thành Huỳnh Tảo không thể nán lại quá lâu liền cáo từ rời đi.
Nơi gian phòng, nhìn xuống hộp gỗ trong tay Huỳnh Tảo nội tâm thấp thỏm. Hết ngó Đông ngó Tây lại có chút không an lòng quyết định dạo một vòng nhằm chắc chắn nơi đây không có kẻ ngắm ngầm theo dõi.
-Dược Binh là đây sao, tuy giá trị còn xa không thể bằng Tăng Cốt Đan nhưng hiệu dụng lại có chỗ kì diệu.
Huỳnh Tảo đang đau đầu vấn đề Cốt Lực thiếu thốn không thể tùy nghi vận dụng Cốt Trảo Thủ, tuy đã thỏa mãn điều kiện phụ thân đưa ra nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc đâm đầu vào chổ chết.
Chỉ cần nghĩ tới diễn cảnh vừa thi triễn vũ kĩ liền thất thoát ngất đi dù là kẻ ngốc cũng biết được kết cục khủng khiếp tới mức nào. Đừng nghĩ rằng chỉ có yêu thú mới là mục tiêu của võ giã, võ giã đối với yêu thú còn mang lại sức hấp dẫn khó có thể bỏ qua. Cốt lực trong người võ giã chính là thứ bọn chúng ngắm đến.
-Khác với đan dược đã được Luyện Đan Sư điều chế, linh dược bình thường điều ẩn chứa cổ dược lực mạnh mẽ có thể khiến người phục dụng bị phản phệ.
-Phần Toàn Cốt Sâm này tốt nhất ta nên chia ra mười lần phục dụng đề phòng bạo thể mà chết.
Tâm trí đã khai thông, Huỳnh Tảo mở ra hộp gỗ bẻ đi một thành rồi nhanh tay phong ấn đề phòng dược lực thất thoát.
-Là long hay xà tất cả phụ thuộc vào người rồi.
Chỉ một mẫu dược liệu nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được một làn hương khí mạnh mẽ xộc lên khoan mũi. Liều mạng ném Toàn Cốt Sâm vào miệng, giữ trên đầu lưỡi điên cuồng vận chuyển cốt lực nhằm tiêu hóa phần dược liệu mạnh mẽ này.
Trái ngược hoàn toàn khi phục dụng Tăng Cốt Đan, từng tia dược lực nóng cháy trôi từ cổ họng vào trong nội thể. Huỳnh Tảo như thể cảm nhận trong miệng hắn chính là dung nham nóng chảy không ngừng tàn phá những thứ mà nó đi qua.
-Nóng…nước…nước…
Nội thể yếu ớt dường như bị thiêu đốt, Huỳnh Tảo dù rắn rỏi đến đâu cũng chỉ là thiếu niên mười bốn nổi thống khổ này khác xa so với đau đớn do toái cốt mang lại. Hắn đau khổ kêu gào, cả người lăn lộn trên đất không ngừng cầu cứu.
-Tảo nhi chúng ta vốn là người một nhà tiểu chất ngươi dù sao cũng là nhị ca hài nhi (Huỳnh Kiệt vốn là nhị ca) làm sao ta có thể nhắm mắt làm ngơ.
Huỳnh Văn vội vàng đi vào bên trong, hơn ba hô hấp sao liền đi ra cầm theo một hộp gỗ dài hơn hai gang tay.
Hắn tươi cười gượng gạo đặt lên bàn ánh mắt láo lia lướt nhìn xung quanh.
-Ta có thứ này xem như là chút tấm lòng mà thân là tiền bối nên làm.
Huỳnh Văn thận trọng xé đi niêm phong thì từng tia dược hương nồng nặc xộc lên mũi.
Không đợi hắn suy đoán Huỳnh Văn liền nhỏ giọng giải thích.
-Thứ này tên Toàn Cốt Sâm, là Dược Binh chính hiệu.
Nhìn vào rễ cây héo úa do cất giữ lâu ngày kia Huỳnh Văn không giấu được vẻ nuối tiếc.
-Dược Binh.
Huỳnh Tảo cố nén hưng phấn.
Mỗi võ giả nếu muốn vượt qua gồng xích trói buộc đều không phải là việc dễ dàng, bọn ngươi kia luôn muốn đột phá cốt lực đi tìm chân trời cao hơn. Linh dược chính là một trong những thứ không thể thiếu để con đường đó bớt đi ngã rẽ không cần thiết.
Mỗi đẵng cấp khác nhau đều có linh dược tương ứng, để cho có tương quan thì Cốt Binh phục dụng Dược Binh hoặc Đan Binh chính là tối thích hợp. Nếu như ngươi cố ý vượt qua giới hạn này nhẹ thì hao phí dược lực do không đủ tu vi hấp thu nặng thì bạo thể mà chết.
Huỳnh Tảo ngay tức khắc lí trí nhìn thẳng vào gốc linh sâm kia.
-Tứ thúc cho ta linh dược này không phải là quá trọng hậu sao?
-Không…không, tiểu chất chính là nhân tài trăm năm hiếm gặp của Huỳnh gia ta đương nhiên là phải có đặc biệt đối xử.
Huỳnh Văn nhanh chóng đáp lời.
-Toàn Cốt Sâm chính là kì hiệu linh dược, mặc dù chỉ là dược Binh thấp nhất nhưng lại tối thích hợp cho những người như ngươi.
-Tối thích hợp?
Hắn nghi vấn.
-Không sai, khác với những linh dược khác nếu như được phục dụng Toàn Cốt Sâm thì cốt lực trong nội thể khẳng định sẽ vượt qua những võ giả cùng cấp.
Huỳnh Văn trịnh trọng nhắn nhủ.
-Thứ trân quý này Tứ thúc dám lén lút đưa ta chẳng lẽ không sợ các trưởng lão trừng phạt xuống?
Hắn có chút cẩn trọng, linh dược Binh cấp tuy không phải là thứ trân quý nhất nhưng cũng không thể nào dễ dàng ban phát cho con cháu trong gia tộc.
-Ngươi không cần phải nhiều lời mau cầm lấy đây là việc kẻ làm thúc thúc như ta nên làm. Còn mấy lão già kia thì không cần phải để tâm tới, nơi đây ta làm chủ không tới lượt người ngoài xen vào.
Nhiều năm vùi đầu trong sổ sách không hề làm mất đi nhuệ khí một thời của của một võ giả. Thứ mà Huỳnh gia không sợ nhất là phiền phức. Không phải tự nhiên mà một gia tộc lại dễ dàng đứng đầu Cốt Thảo Điền Trang hơn năm trăm năm.
Huỳnh Tảo nhanh chóng lấy hộp gỗ, dán lại niêm phong.
-Tiểu chất xin nhận ơn bồi dưỡng của tứ thúc, Vũ đệ chính là ta tiểu đệ làm sao kẻ làm huynh như ta lại gây khó dễ.
Để lại một câu khẳng định, mục đích đã ngoài dự kiến đạt thành Huỳnh Tảo không thể nán lại quá lâu liền cáo từ rời đi.
Nơi gian phòng, nhìn xuống hộp gỗ trong tay Huỳnh Tảo nội tâm thấp thỏm. Hết ngó Đông ngó Tây lại có chút không an lòng quyết định dạo một vòng nhằm chắc chắn nơi đây không có kẻ ngắm ngầm theo dõi.
-Dược Binh là đây sao, tuy giá trị còn xa không thể bằng Tăng Cốt Đan nhưng hiệu dụng lại có chỗ kì diệu.
Huỳnh Tảo đang đau đầu vấn đề Cốt Lực thiếu thốn không thể tùy nghi vận dụng Cốt Trảo Thủ, tuy đã thỏa mãn điều kiện phụ thân đưa ra nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc đâm đầu vào chổ chết.
Chỉ cần nghĩ tới diễn cảnh vừa thi triễn vũ kĩ liền thất thoát ngất đi dù là kẻ ngốc cũng biết được kết cục khủng khiếp tới mức nào. Đừng nghĩ rằng chỉ có yêu thú mới là mục tiêu của võ giã, võ giã đối với yêu thú còn mang lại sức hấp dẫn khó có thể bỏ qua. Cốt lực trong người võ giã chính là thứ bọn chúng ngắm đến.
-Khác với đan dược đã được Luyện Đan Sư điều chế, linh dược bình thường điều ẩn chứa cổ dược lực mạnh mẽ có thể khiến người phục dụng bị phản phệ.
-Phần Toàn Cốt Sâm này tốt nhất ta nên chia ra mười lần phục dụng đề phòng bạo thể mà chết.
Tâm trí đã khai thông, Huỳnh Tảo mở ra hộp gỗ bẻ đi một thành rồi nhanh tay phong ấn đề phòng dược lực thất thoát.
-Là long hay xà tất cả phụ thuộc vào người rồi.
Chỉ một mẫu dược liệu nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được một làn hương khí mạnh mẽ xộc lên khoan mũi. Liều mạng ném Toàn Cốt Sâm vào miệng, giữ trên đầu lưỡi điên cuồng vận chuyển cốt lực nhằm tiêu hóa phần dược liệu mạnh mẽ này.
Trái ngược hoàn toàn khi phục dụng Tăng Cốt Đan, từng tia dược lực nóng cháy trôi từ cổ họng vào trong nội thể. Huỳnh Tảo như thể cảm nhận trong miệng hắn chính là dung nham nóng chảy không ngừng tàn phá những thứ mà nó đi qua.
-Nóng…nước…nước…
Nội thể yếu ớt dường như bị thiêu đốt, Huỳnh Tảo dù rắn rỏi đến đâu cũng chỉ là thiếu niên mười bốn nổi thống khổ này khác xa so với đau đớn do toái cốt mang lại. Hắn đau khổ kêu gào, cả người lăn lộn trên đất không ngừng cầu cứu.