[Nhân Tiểu Quỷ Đại Hệ Liệt] - Bộ 3 - Xuyên Việt

Chương 2 :

Ngày đăng: 21:22 20/04/20


Khe xuyên việt, núi Cửu Hoa, tỉnh Bát Hoàn…



Không phải núi Cửu Hoa thuộc thánh địa Phật giáo ư? Sao lại có thêm một cái khe xuyên việt thế này?



Thành Chu dời mắt xuống. Trong tin tức còn có hình ảnh minh hoạ, nếu không nhìn tựa đề, còn tưởng rằng đây là đang giới thiệu danh lam thắng cảnh nữa cơ.



“Cậu đang xem cái này à…?”



Thành Chu hoảng hốt, quay đầu lại thì thấy Vương Côn Lượng đang đứng sau lưng hắn.



Ngồi ở vị trí ngay cửa ra vào này thật không tốt chút nào, ai ra vào cũng bắt quả tang được hắn đang làm gì.



“Nếu bạn có cơ hội trở về thời còn bé, nếu bạn có cơ hội xuyên việt về cổ đại, nếu bạn có thể xuyên hồn đến thế giới khác… bạn sẽ làm gì?” Vương Côn Lượng chống một tay lên ghế dựa của Thành Chu, khom người đọc dòng chữ kì quái trên màn hình với một chất giọng cũng kì quái không kém.



“Bạn sẽ làm gì hả bạn Thành Chu?”



Thành Chu nhanh tay thu nhỏ trang web lại, “Chả làm gì sất. Chuyện này làm sao có thể xảy ra được.”



“Thì cứ nói thử xem, cũng bởi vì không có khả năng cho nên người ta mới tưởng tượng. Tôi thì tôi chẳng cần gì nhiều, chỉ cần trở lại đầu thập niên chín mươi, dù có phải vay tiền thì vẫn phải mua cho bằng được mấy căn nhà, vừa mua vừa bán, để rồi đến thời điểm này tôi đã có đủ tiền đi chu du khắp thế giới. Yeah!”



“Hay ha! Quay lại quá khứ để học thuộc mấy dãy xổ số có phải nhanh hơn không?” Trần Nhan ngồi đối diện cười nhạo Vương Côn Lượng.



Thấy Trần Nhan mở miệng, Vương Côn Lượng càng hưng phấn, lập tức bỏ qua Thành Chu, lượn đến bàn của Trần Nhan mà cười hì hì: “Trần Nhan, em thì sao? Nếu có thể trở lại quá khứ, em sẽ làm gì?”



“Làm đàn ông.”



“Hả?!” Vương Côn Lượng há hốc.



Thành Chu cũng không khỏi ngẩng đầu.



Trần Nhan bình tĩnh nói: “Nếu như em có thể xuyên việt, em sẽ xuyên thẳng vào bụng mẹ em để trở thành bé trai.”



“Không thể nào? Làm con gái thì có gì không tốt? Trần Nhan, anh nói với em rồi, làm đàn ông vừa khổ vừa mệt. Mấy công việc dơ bẩn, nặng nhọc đều là phần của đàn ông, rồi kết hôn mua nhà cũng chẳng phải trách nhiệm của đàn ông sao? Làm con gái thật tuyệt, chẳng phiền phức gì nhiều, ngay cả cấp trên người ta muốn phê bình em cũng phải chọn từ cho đàng hoàng để phê bình nữa.”



“Ôi, vậy cho anh làm con gái đấy, anh chịu không?”



“Chịu chứ, sao lại không chịu?” Vương Côn Lượng cười đùa tí tởn.



“Em tình nguyện làm việc bẩn, việc cực, tình nguyện gửi tiết kiệm để mua nhà, tình nguyện bị cấp trên mắng mỏ… chỉ cần làm đàn ông là được.”



Vương Côn Lượng nhìn Trần Nhan như mới gặp lần đầu, nhìn cả buổi trời, nụ cười trên mặt dần dần tắt đi.



“Nhìn không ra đấy nha… Trần Nhan, hình như em bất mãn với xã hội lắm hả?”




Kết giới mà gã tạo ra đã được rèn giũa qua bao nhiêu năm, bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu lần thực nghiệm, có thể nói chắc rằng nó không thể nào gây ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh được, chỉ trừ trường hợp năng lượng trong kết giới bị thoát ra ngoài.



Là do gã bị hôn mê nên kết giới bị phá vỡ, giải phóng năng lượng? Hay do có người cố tình gây ra?



Tuy Lý Gia Thành cảm giác được hết thảy đều có liên quan đến Thành Chu, nhưng gã lại không có chứng cớ xác thực và cũng không cách nào lý giải được chúng đã xảy ra với Thành Chu như thế nào.



“Sao cậu không trả lời? Đừng nói là cô Lâm…” Thành Chu cố ý run rẩy.



“Nếu anh thắc mắc về cô ấy thì vì sao không hỏi tôi vào ngày hôm sau?”



“Tôi tính hỏi cậu đấy, nhưng mà sắc mặt cậu lạnh băng hai ngày nay, kiểu như không để ý đến ai thì làm sao mà tôi dám hỏi cơ chứ? Nhìn vẻ mặt của cậu mà tôi còn định hỏi xem có phải cậu thất tình hay không nữa đấy.”



Thành Chu lời nói này cũng chưa thể gạt bỏ được toàn bộ hoài nghi của Lý Gia Thành, nhưng ngẫm lại thì phản ứng của hắn như vậy cũng rất bình thường.



“Cậu còn chưa trả lời vì sao cô Lâm đột nhiên rời đi ngày đó kìa.”



“À, cô ấy bảo hôm ấy cô đến kỳ sinh lý ấy mà.”



Hai người cũng biết đây là nói dối. Kỳ sinh lý vĩnh viễn là một trong những thứ bí mật của phụ nữ. Lỡ hẹn, bội ước, muộn, …vân vân… luôn là cái cớ tốt nhất, chỉ kém sinh con một chút thôi.



“Vậy cô ấy có ý gì với tôi không…” Đây là kiểu đàn ông vẫn chưa từ bỏ ý định. Thành Chu cảm thấy mình hoàn toàn có thể tiếp nhận tình yêu giữa người và quỷ, chỉ cần nhân vật chính là cô gái như Lâm Trà Lài thì hắn ok ngay.



Khóe miệng Lý Gia Thành co quắp, “Cô ấy có cảm tình với anh lắm.”



“Thật sao?!”



“Nhưng cha mẹ của cô ấy không đồng ý.”



“Ôi…” Thành Chu xụi vai. Ý kiến của cha mẹ… luôn luôn là cái cớ cự tuyệt tốt nhất của phụ nữ.



“Làm cha mẹ không dễ dàng mà.”



“Tôi biết.”



“Hồng Diệp ra sao rồi? Lần trước đến thăm mà không mang quà, thật ngại quá. Nhân đây tôi có chút quà nhỏ, anh đưa cho thằng nhóc giúp tôi nhé.”



“Không cần không cần. Cậu khách sáo quá.”



“Phải như vậy chứ. Hồng Diệp đáng yêu đến thế cơ mà…”



“Tiểu Lý, cậu bảo tên của công ty chúng ta sắp đến là gì ấy nhỉ?”