[Nhân Tiểu Quỷ Đại Hệ Liệt] - Bộ 6 - Bất Yếu Quang Đăng (Đừng Tắt Đèn)
Chương 4 :
Ngày đăng: 21:22 20/04/20
Biên tập: Diệp Tử Du
Hiệu đính: Tiểu Ly Tử
Tôn Quốc Hoằng thấy mu bàn tay hơi lạnh, vô thức chà vào nhau một cái.
Cửa phòng VIP bị gõ lần nữa, nhân viên phục mang cà phê và những món còn lại lên.
Mở nắp phần thịt bò, dầu mỡ nóng hổi bốc xèo xèo như mang lại chút hơi ấm cho gian phòng.
Món ăn thức uống lần lượt được bưng lên dưới sự chỉ huy của Hồng Diệp.
Kem theo yêu cầu của Hồng Diệp cũng được mang lên.
Cà phê nóng hôi hổi và phin cà phê đặt trước mặt Tôn Quốc Hoằng.
Gã gấp gáp bưng lên uống liền một hớp, cà phê nong nóng xuống bụng, Tôn Quốc Hoằng cảm thấy thân thể dễ chịu hẳn ra.
Nhân viên phục vụ đóng cửa rời đi, sức sống thoáng qua do nhân viên phục vụ mang tới trong phòng VIP dần lắng đọng.
Tôn Quốc Hoằng đặt ly cà phê xuống, lấy lại dáng dấp vừa rồi.
Tên vệ sĩ hơi lùn chuyên chú nhìn ly cà phê, cà phê bốc hơi nóng hổi chớp mắt đã biến mất.
Hồng Diệp chọt chọt ly kem trà xanh, sau đó vô cùng hài lòng khi thấy kem càng đông lại, giọt nước đọng quanh ly kem cũng đặc lại.
Mà những món của Hồng Diệp và Thành Chu vẫn bốc hơi nghi ngút như cũ, chẳng có bất kì thay đổi nào.
Xem như ngươi biết điều! Hồng Diệp nghiêng đầu há mồm, muốn ba nó đút thịt bò.
Thành Chu cắt miếng thịt nhét vào miệng thằng con, chính anh cũng ngại ăn.
Thấy bầu không khí khá căng, Thành Chu đặt dao nĩa xuống tằng hắng một cái hòng làm dịu đi.
Hồng Diệp chiến sạch cả bàn, bỗng nói, “Ba hỏi thế mà moi thông tin được mới lạ.”
Người trong phòng đồng loạt nhìn nó.
Hồng Diệp vừa quay nĩa vừa cười gian nhìn Tôn Quốc Hoằng.
Tôn Quốc Hoằng ngồi không yên, đặt cái chân đang vắt chéo xuống, ngồi thằng người.
“Tất nhiên em biết là anh, em thiết lập chuông riêng cho anh mà. Dạ, người ta ở nhà chờ anh đó, tối nay em làm món cá dấm đường anh thích á, nếu anh không tới thì một mình em xơi hết à.”
“Ơ? Anh không tới thật ạ…”
“Không có, em không giận, em biết anh bận mà, dạ, anh phải chú ý thân thể, trời trở lạnh, nhớ mặc thêm áo, cái áo em tự mình chọn cho anh đó, anh phải mặc nha, anh mặc cái đó đẹp trai cực ý! Ngầu hơn cả David!… Dạ, em cũng yêu anh, phải nhớ em đó.”
Cô ta cúp máy, ngồi im một hồi, bỗng chộp chiếc gối lên quăng xuống đất, sau đó cúi người lụm dép tát vào gối.
“Khốn kiếp! Lại gạt mình! Việc gì bận tới mức không đến được! Sợ con đàn bà đó biết thì có!”
“Đồ chết nhát, dám ăn vụng méo dám thừa nhận!”
“Thứ hèn! Vô năng! Nếu ba ông không phải… Tôi đã tới tận cửa nhà ông, chứ ở đó mà cho ông nhởn nhơ à, quân khốn nạn!”
Cùng tiếng mắng chửi của cô ta, một cụm mây đen nho nhỏ xuất hiện từ đỉnh đầu cô, chậm rãi bay về một hướng nào đó.
Lúc Tôn Quốc Hoằng trông thấy hình ảnh cô gái thì sắc mặt trở nên khá khó coi.
Lúc nghe cô ta nhục mạ mình, gã thầm cố sức tìm cớ giúp cô ta, Trăn Trăn mắng thế cũng không thể trách cô, ai bảo gã thật sự có lỗi với cô làm gì.
Hai tên vệ sĩ khá xấu hổ, họ muốn rời khỏi phòng VIP, nhưng chưa được ông chủ cho phép thì họ chả thể làm gì. Chỉ có thể bị ép xem tình nhân ông chủ xả giận.
Có điều hình chiếu này được làm ra như nào?
Giả? Nhưng trên đời có hai người giống y xì đúc thế này à?
Hai vệ sĩ đều từng gặp qua cô tình nhân kia, có hiểu biết nhất định dáng vẻ và việc làm của ả, nhìn cỡ nào cũng chả giống mướn người diễn cả.
Thành Chu cũng thấy, thật lòng anh thấy con trai mình rất vi diệu.
Hồng Diệp nhún vai phất tay, cực kì ngầu lòi bảo, “Đây là thá gì, chút kĩ xảo mà thôi, hồi tưởng nguyên nhân gây hình thành oán khí khá giống quay phim, chỉ cần làm đủ điều kiện là có thể hồi tưởng ra thôi, về sau con dạy ba.”
“Được.” Thành Chu chẳng nhịn nổi xoa đầu con trai, lấy lại chút sức lực, anh cam tâm tình nguyện cắt thịt bò hầu hạ con trai.
“Chu Chu, ba cũng ăn đi, bánh hải sản này ngon tuyệt cú mèo. A!”
Thành Chu mừng khấp khởi há mồm để con trai đút ăn, nỗi bất mãn do bị con trai kêu tên cúng cơm nhoáng cái tan thành mây khói.
Bên này hai cha con đút nhau ba một miếng con một miếng khoe tình thân không coi ai ra gì, lâu lâu mới liếc sang hình ảnh trên không ngay giữa bàn, như đang xem phim ăn trực,vui vẻ không gì sánh được.
Còn Tôn Quốc Hoằng vẫn đang tiếp tục xem diễn thì mặt mày càng lúc càng thối ra…