Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 7 : Hoan nghênh trở về

Ngày đăng: 12:27 30/04/20


Lão bản toại nguyện ngồi lên xe. Mai Khâm liếc mắt qua gương chiếu hậu nhìn hai người phía sau, bất đắc dĩ mà khởi động ô tô. Tài xế này xem như đã làm đến tận chức tận trách.



Hôm nay, một thương hiệu đang chuẩn bị tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới và quảng bá sản phẩm tại hội nghị sáng tạo thành phố, mời rất nhiều minh tinh tham gia, ảnh đế là đại sứ thương hiệu, nhất định sẽ tới tham dự.



Mai Khâm biết địa chỉ nơi này, điều hướng, dẫn một mạch thẳng tiến. Tư Hạo Lam ngồi phía sau có chút đăm chiêu. Tư Hạo Lam hiếm khi vận động đầu óc để suy nghĩ vấn đề, một khi y suy nghĩ thiên hạ sẽ đại loạn.



Y đến thế giới này, đầu tiên muốn trực tiếp tiêu diệt nhân vật phản diện Kha Lâm, kết quả nửa đường thất bại. Sau đó y đi khỏi Kha gia, chuẩn bị tiến vào giới giải trí, sắp gặp được ảnh đế.



Mạch truyện lúc này giống y hệt nguyên thư.



Nguyên thư là một cuốn tiểu thuyết tình yêu nam nam. Nếu thật sự đi theo nội dung truyện...



Tư Hạo Lam vừa nghĩ đến các loại tình tiết yêu đương tán qua tán lại ở phía sau cuốn sách, mặt liền đen đi một nửa. Y không muốn đi theo cốt truyện.



Y đã thất bại ở nhà Kha Lâm.



Mấu chốt dẫn đến thất bại chính là một khi tới gần Kha Lâm y sẽ mặt đỏ tim đập, thân thể vô lực không thể khống chế. Điểm đó khiến cho nửa mặt kia của y cũng đen theo.



Hiện tại ngẫm lại, thế giới này không tồn tại tà thuật. Kha Lâm tuy là một tên biến thái nhưng cũng không có biện phát kiểm soát phản ứng của y. Khẳng định do hệ thống giở trò quỷ. Tư Hạo Lam hận không thể lôi máy chủ hệ thống ra đập cho một trận.



Thanh âm của Mai Khâm cắt đứt suy nghĩ của Tư Hạo Lam. Tư Hạo Lam lúc này mới phát hiện tốc độ xe đã chậm lại. "Phía trước bị chặn, đoán chừng không có biện pháp đỗ xe." Mai Khâm vừa quan sát tình hình giao thông vừa nói.



Dọc các con đường xung quanh hội nghị sáng tạo đều là xe, hoàn toàn không thể đi qua. Mai Khâm đỗ xe ở một nơi rất xa, ba người xuống xe đi bộ.



Càng tới gần khu vực tổ chức sự kiện càng có thể cảm nhận được sức nóng của hoạt động. Xung quanh khu vực tập trung ngoại trừ các phương tiện truyền trông và nhân viên công tác, đại đa số đều là fans. Ai cũng giơ di động, cầm bảng tiếp ứng, chia làm mấy tốp mặc quần áo tiếp ứng màu sắc khác nhau, khuôn mặt mọi người đều tràn ngập kích động.



Cửa khu vực tổ chức, hàng dài các vị khách phổ thông đứng xếp hàng kiểm tra an ninh. Gần đó một vài fans thi thoảng nhìn những người nhận được thư mời tham dự toát ra ánh mắt hâm mộ.



Lão bản thấy Tư Hạo Lam liên tục nhìn fans, đoán được tâm lý của y, liền cố tình bơm hơi: "Cậu cũng có thể nổi tiếng và có nhiều fan như vậy."



Tư Hạo Lam lườm gã một cái, ánh mắt như muốn nói: "Ngươi quả thực nói chuyện thừa thãi."




Tư Hạo Lam hừ một tiếng, buông gã ra. Y không quản mấy người đó, sửa sang lại quần áo một chút, đi ra ngoài cửa.



Trở về trở về trở về. Tất cả mọi người đều gọi y trở về, cứ như dinh thự u ám kia của Kha gia chính là nhà y.



Tư Hạo Lam đi ra ngoài, trời vẫn đang buổi chiều, ánh nắng rực rỡ. Mai Khâm mỉm cười đợi y dưới ánh mặt trời. Mai quản gia cầm một chiếc di động đưa đến trước mặt Tư Hạo Lam.



Tư Hạo Lam nhận điện thoại đặt đến bên tai, di động vẫn đang trong cuộc trò chuyện. Trong điện thoại truyền đến một thanh âm lạnh lùng mà trong trẻo, như móng vuốt cào trong lòng Tư Hạo Lam.



"Trở về."



Tư Hạo Lam nghe thanh âm của Kha Lâm, mặt lại đỏ. Phần eo truyền đến từng đợt cảm giác mềm yếu, nhưng mà chỉ là gọi điện thoại, cmn gặp quỷ, tại sao không có cách nào chống cự được người này. Tư Hạo Lam hung tợn trả di động cho Mai Khâm. Mai Khâm cười như hồ ly, nói: "Tư thiếu gia, chúng ta trở về thôi. Tiên sinh đang đợi ở nhà."



Tư Hạo lam trừng mắt nhìn anh ta từ trên xuống dưới đục liên tiếp ra mấy lỗ thủng.



Phản đồ, vẫn một lòng hướng về Kha Lâm, đâu có làm thủ hạ của y.



Mai quản gia sung sướng lái xe, chở Tư Hạo Lam về nhà. Trước khi đi Mai Khâm đã cam đoan với lão bản chuyện thử vai nhất định không có vấn đề gì. Lão bản lưu luyến không rời nhìn con Cayenne, ngàn dặn vạn dò Tư Hạo Lam không được quên thời gian và địa điểm casting.



Chờ đến khi hai người mất thêm một tiếng rưỡi nữa để đến vùng ngoại ô Kha trạch, mặt trời vẫn chưa xuống núi. Bên ngoài ánh mặt trời tỏa sáng, căn nhà kia vẫn u ám như vậy.



Tư Hạo Lam vừa bước vào, xuyên qua hành lang thật dài thật dài thấy Kha Lam một mình ở đại sảnh. Hắn ngồi trên xe lăn, trên đùi vẫn đắp khăn mỏng, chỉ là màu sắc và hoa văn dường như đã thay đổi, giữa mùa hè còn mặc áo sơ mi trắng dài tay, có điều sắc mặt hắn so với áo sơ mi trắng còn nhợt nhạt hơn.



Kha Lâm khóe miệng mỉm cười, đôi mắt phượng dài nhỏ tràn ngập cổ quái, hắn thấy Tư Hạo Lam không tình nguyện đi vào, nói: "Hoan nghênh trở về, từ khi ngươi rời đi đến giờ, tổng cộng tám giờ mười lăm phút ba mươi sáu giây."



Trên tay hắn cầm một quyển sách. Một tay cầm gáy sách, liên tục ước tính trọng lượng của cuốn sách, góc sách chạm vào lòng bàn tay còn lại. Bìa sách màu sắc sặc sỡ, thoạt nhìn vô cùng không đứng đắn.



Người tập võ, thị lực vô cùng tốt. Tư Hạo Lam liếc mắt một cái liền đọc được tên của cuốn sách kia.



"Tù ái ngược luyến: Hôn thê bỏ trốn của tổng tài khát máu"