Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 77 : Thế giới chân thực

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Kha Lâm mơ một giấc mơ.



Mơ thấy y trở lại thời điểm năm mười mấy tuổi, cha y còn khỏe mạnh. Lần này y đã sớm sắp xếp, giúp cha và mẹ bình tĩnh mà ly hôn, nhắc nhở cha phòng bị Tư Ích Niên, sau đó xí nghiệp của Kha gia càng kinh doanh càng lớn mạnh, chính phủ quy hoạch khu vực phụ cận của Kha gia thành khu đô thị mới, trả qua mười năm phát triển đã thành thành phố vệ tinh*, phi thường náo nhiệt.



*thành phố vệ tinh (satellite city): những thành phố nằm gần các thành phố lớn trên thế giới, tuy nhiên chúng có chính quyền địa phương riêng biệt, văn hóa, kinh tế riêng biệt và không gắn liền với các thành phố lớn quanh nó.



Chân của y cũng tốt, sau khi du học nước ngoài y trở về gia nhập vào xí nghiệp của gia tộc, cùng cha đồng thời kề vai chiến đấu đột phá giới hạn, giá trị bản thân trăm triệu, hơn nữa y cao lớn, ánh mắt hàm chứa vẻ ôn nhu, rất được các cô gái yêu thích, trở thành quý công tử nóng bỏng tay trên thương trường.



Ngoại trừ thời gian làm việc và quản lý công tay, y cũng rất hưởng thụ sinh hoạt, sẽ bay nửa vòng Trái Đất chỉ để ăn cá hồi tươi vừa bắt được ở phía bên kia Đại Tây Dương, còn có thể bỏ ra mấy ngày nghỉ để chơi thể thao, cho dù là trượt tuyết hay là lái thuyền buồm trên biển y đều lành nghề.



Cuộc sống như thế tựa hồ không có gì không tốt.



Nhưng Kha Lâm mờ mịt đứng trước căn biệt thự nơi bờ biển, nhìn biển xanh rộng mênh mông, cảm thấy thiếu đi gì đó.



Vì thế, y lại mơ một giấc mơ.



Lần này trở về cuộc sống cách đây không lâu, chân của y phế bỏ, cả ngày trốn trong Kha gia sinh hoạt, không muốn ra khỏi cửa, âm u mà bí mật lên kế hoạch nuốt mất Tư gia cùng Lý gia.



Tư Ích Niên kỳ quái mà đưa con trai lớn nhất tới Kha gia, y trong lòng mang tâm muốn trả thù cộng với muốn trêu chọc đùa cợt người thanh niên kia, kết quả cậu ta chỉ ở Kha gia mấy ngày liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài chạy mất.



Kha Lâm cũng lười đuổi theo, tiếp tục kế hoạch của chính mình.



Nhưng mà tiến hành không thuận lợi.



Tại lúc y trả thù Tư gia cùng Lý gia, luôn sẽ gặp lại cậu thanh niên kia, ma xui quỷ khiến mà mỗi một chuyện đều dính dáng tới cậu ta.



Cuối cùng Kha Lâm nhìn cậu ta ở bên con trai nhà Lý gia, hai người đồng tâm hiệp lực vì gia nghiệp của hai nhà đối phó với y.



Kha Lâm đối với chuyện yêu đương của người khác không hứng thú gì, chỉ là bọn họ nhiều lần phá hoại kế hoạch của y, thật sự rất đáng ghét.



Y ngày đêm điên đảo mà công tác, tâm tình cũng luôn rất ủ dột, dẫn đến thân thể của y càng ngày càng kém.



Cho dù Mai Khâm nỗ lực chăm sóc y, nhưng y vẫn phải nhập viện.



Y không thể ngã xuống, y còn muốn hoàn thành lý tưởng chưa thực hiện xong của cha y.



Nhưng càng gấp gáp thì càng lực bất tòng tâm. Cuối cùng, một vết loét trên chân gây ra nhiễm trùng toàn thân, nội tạng suy kiệt, y không chống đỡ nổi mà rơi vào trong bóng tối vĩnh cửu.


Vì vậy Kha Lâm không nhịn được kéo Tư Hạo Lam, làm cho hắn nằm nhoài trên người mình, nâng đầu lên gặm xuống đôi môi của hắn.



“A, anh chưa đánh răng.” Tư Hạo Lam mềm mại mà nói.



“Ghét bỏ sao?” Kha Lâm vừa hôn vừa thấp giọng hỏi.



Nếu mà ghét bỏ sẽ không tiếp tục ở đây rồi. Tư Hạo Lam bị hôn tới ngất ngất ngây ngây, nhưng vẫn lo lắng thân thể của Kha Lam, giữa lúc thở dốc nói: “Anh mới vừa rồi còn đang phát sốt.”



Kha Lâm ngậm lấy bờ môi của hắn: “Đã không sao rồi.”



Đó là phản ứng bị sự căng thẳng kích phát sau khi sống sót sau tai nạn, có lẽ cũng bởi vì y phát sốt nên mới mơ hai giấc mộng hoang đường kia. Nghe Tư Hạo Lam nói chuyện, Kha Lâm thậm chí hoài nghi đó không phải là mơ, mà có thể là thế giới song song khác.



Bất quá những thế giới kia y đều không muốn, y chỉ muốn nơi nào có Tư Hạo Lam.



Bọn họ trao đổi nụ hôn, đều mang tâm tình vui mừng. Thế sự khó liệu, thế giới phức tạp như thế, bọn họ có rất nhiều, rất nhiều cơ hội bỏ lỡ nhau, thậm chí còn có những thế lực không giải thích được giữa đường gây khó dễ, nhưng thật may rằng bọn hỏ không bỏ lỡ, để cho họ vẫn có thể ôm lấy nhau kề bên nhau.



Kha Lâm hôn hôn một chút liền hơi động tình, sáng sớm mà, nam nhân mà, hơn nữa y uống thuốc xong ngủ một giấc, thân thể tay chân có chút suy yếu, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, chỗ đó cũng đặc biệt sung sức.



Tư Hạo Lam kề sát y vô cùng, tự nhiên nhận ra được.



“Anh lại cứng rồi.” Tư Hạo Lam nỗ lực chống trên người Kha Lâm, cúi đầu nhìn xuống dưới.



Kha Lâm bất đắc dĩ nói: “Không cần mỗi lần đều báo cáo.”



Tư Hạo Lam suy nghĩ trong chốc lát, thẳng thắn bật người dậy, khóa ngồi trên eo Kha Lâm.



Bởi vì động tác ngồi dậy quá nhanh, thêm nữa hắn bị Kha Lâm ảnh hưởng, khiến cho hắn một trận đầu váng mắt hoa.



Cố lên, đừng ngất đi nha.



Hắn nghĩ như thế, cắn chặt hàm răng, điều động sức lực toàn thân, không cởi nút mà trực tiếp lột áo ngủ từ trên đầu xuống, ném qua một bên, lộ ra thân thể dẻo dai.



Lần ngày đến phiên Kha Lâm ngây dại.



Y nhìn thấy Tư Hạo Lam ngồi trên người mình, bị da dẻ trắng toát đột ngột xuất hiện làm cho mù mắt.



— Hết chương 77 —