Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 78 : Cuộc sống bình yên

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Kha Lâm bị Tư Hạo Lam dọa cho sợ hết hồn, thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi của mình, hỏi: “Em, em là gì?”



Tư Hạo Lam thở hổn hển, nói: “Đến đây đi.”



Kha Lâm: “?” Đến cái gì? Là thứ mà y đang nghĩ sao? Làm sao mà đột nhiên phát triển đến bước này rồi?



Tư Hạo Lam mạnh dạn nói: “Mọi người đều là người trưởng thành rồi, anh tình em nguyện.” Mỗi ngày ôm ôm hôn hôn, hắn cũng không muốn làm thánh nhân, hà tất gì phải ủy khuất chính mình.



Kha Lâm váng đầu hoa mắt, một lần nữa bị cụm từ ‘anh tình em nguyện’ làm chấn động, y đầy đầu đều là da thịt trắng nõn của Tư Hạo Lam. Y giơ tay đỡ trán, nói: “Nhưng mà quá vội vàng rồi đi, còn chưa có kết hôn mà.”



Tư Hạo Lam: “…” Rốt cuộc ai mới là người xuyên qua vậy, tại sao Kha Lâm còn bảo thủ hơn so với hắn.



Tư Hạo Lam mạnh miệng nói: “Anh là bởi vì muốn làm với em nên mới cùng em kết hôn sao, thế chúng ta làm xong anh liền không kết hôn nữa?” Nét hồng hào trên mặt hắn chậm rãi lan tràn khắp cơ thể, làm cho hắn trông như một con tôm lớn bị nấu sôi.



Cho dù da mặt hắn dày, nhưng đã chủ động cởi quần áo đưa đến bên miệng rồi, lúc này còn bị người khác nghi ngờ cũng sẽ cảm thấy bị đả kích đó nha.



Kha Lâm bị lời nói của hắn làm cho sững sờ, tiếp đến thần sắc trở nên mềm mại, nói: “Anh không phải có ý đó.”



Ai có thể để người yêu ngồi trong lòng mà tâm không loạn chứ, y do dự chỉ bởi vì tình yêu.



Tư Hạo Lam có chút tức giận, nói: “Anh là của em, em muốn gần gũi lúc nào thì gần gũi lúc ấy, còn phải chọn ngày hoàng đạo à.”



Tâm nhãn của Tư Hạo Lam nhỏ, trừ mình ra ai cũng không để vào mắt, hiện tại trong đầu quả tim chứa thêm Kha Lâm, không gian quá nhỏ, sẽ không còn chỗ cho bất kỳ người khác, vừa để vào chính là cả đời.



Tại thời điểm hắn nổi lên tâm tư muốn bảo vệ người này chu toàn, hắn liền hiểu được mình không muốn rời khỏi y.



Vì vậy tất cả cốt nhục của người này toàn bộ là của hắn.



Tư Hạo Lam tức giận thoạt nhìn giống như một con cá nóc màu hồng giận dữ. Kha Lâm cười cười, kéo cánh tay của hắn, làm cho hắn cúi người xuống.



Kha Lâm ôm Tư Hạo Lam, cảm thủ được nhiệt độ nóng bỏng của hắn, nhẹ nhàng chạm vào lưng hắn, nói: “Em cũng biết anh rất chú ý về lễ nghi mà.”



Có lẽ là do kinh nghiệm của chính mình, Kha Lâm luôn đối xử rất nghiêm túc đối với những thứ y quý trọng, giống như là sợ bị bỏ rơi vậy, không biết đây có phải là biểu hiện của sự khuyết thiếu cảm giác an toàn không.




Mấy ngày nay, mấy người trong Kha gia đều không hiểu tại sao Tư Hạo Lam một bộ dáng cá mắm phơi khô nằm trên ghế sofa, một chút sức lực cũng không có.



Ngược lại Kha Lâm vốn nên nằm trên giường nghỉ ngơi lại sinh long hoạt hổ, bưng hoa quả đã rửa sạch ngồi cạnh Tư Hạo Lam đút vào miệng hắn.



Hai người hình như là bị ngược rồi.



Tư Hạo Lam ở trong lòng điên cuồng trợn trắng mắt, nghĩ rằng: từ đầu đến đuôi chỉ có một mình hắn động, mệt chết người đó được không hả.



Triệu Kỳ còn chưa ý thức được vấn đề này, vườn rau trong nhà sau nửa năm trồng trọt đã thu hoạch được không ít rau dưa. Bởi vì sự kiện bắt cóc kia, đầu bếp tiểu Triệu hoa tổn tâm cơ mà làm đồ ăn dinh dưỡng cho Kha Lâm, hy vọng bồi bổ cho y, mấy loại rau dưa này là nguyên liệu rất tốt.



Sức ăn của Kha Lâm không lớn, thường sẽ không ăn hết, còn lại toàn bộ đều chui vào bụng Tư Hạo Lam.



Có lẽ là do trồng trong nhà mình nên tương đối ngon hơn, Tư Hạo Lam rất yêu cảm giác ăn rau, cho dù là rau cải xanh được cắt nhỏ rồi nấu với cháo, hay là bí ngô với khoai lang hấp vừa mềm vừa ngọt, tất cả đều ăn rất ngon.



Mảnh ruộng trong nhà kia trở thành một thành tích đáng tự hào của Tư Hạo Lam – tuy rằng trên thực tế hắn chưa từng góp miếng sức lực gì.



Kha Lâm ở trong nhà tĩnh dưỡng một quãng thời gian rồi tiếp tục tập trung vào sự nghiệp của chính mình, khu vực bên cạnh Kha gia đã có thể dùng mắt trần mà thấy náo nhiệt hơn.



Đã có máy móc cỡ lớn cùng công nhân tiến vào làm việc, cắt móng, gia cố đường ống, không lâu sau đó các nhà máy công nghiệp nhẹ sẽ mọc lên từ mặt đất.



Tư Hạo Lam cùng Lý Tinh Hà ký hợp đồng đóng phim, chính thức xác nhận diễn bộ phim tiên hiệp kia, cũng âm thầm học hỏi rất nhiều về cách đóng phim cổ trang.



Hắn bởi vì công tác nên lúc ra ra vào vào Kha gia luôn có thể nhìn thấy công trường bên đường có tiến triển mới, cảnh tượng biến chuyển từng ngày làm cho hắn không ngăn được ý cười nơi khóe miệng.



Thật tốt a, Tư Hạo Lam nghĩ, không có hệ thống, tất cả mọi người trong sách gốc đều trở về vị trí của chính mình.



Từng ngày cứ bình yên mà trôi qua, mãi đến có một hôm Kha gia nhận được một cuộc điện thoại.



Người kia dường như không dám trực tiếp gọi cho Kha Lâm mà là gọi vào điện thoại di động của Mai Khâm. Mai Khâm vốn rất nghi hoặc, nghe điện thoại một hồi lâu, cuối cùng vẻ mặt nghiêm túc mà đưa điện thoại cho Kha Lâm.



“Từ nước ngoài gọi tới.” Mai Khâm nói với Kha Lâm.