Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 61 : Thủy Chiến Thảm Liệt (1)
Ngày đăng: 20:17 19/04/20
Đại thuyền của quan quân đang chậm rãi đi trên sông, hướng thẳng về phía Cự Sơn.
Lý Tiểu Dân mặc một thân quần áo tướng lĩnh thủy quân, tay đặt trên kiếm, đứng hiên ngang ngay đầu thuyền, trong lòng cảm thấy cực kỳ vui sướng
Ở chung quanh đại thuyền, rất nhiều tiểu thuyền đi theo bên trên đều đầy quan quân, trong tay đều cầm chắc đao thương, ánh mắt đề phòng nhìn mặt nước bốn phía.
Cũng khó mà trách việc bọn họ lo lắng, đám giặc cỏ ở Cự Sơn vốn quen thủy chiến, cũng không biết ở Thủy Bạc đã chết đi bao nhiêu quân lính đến tiễu phỉ rồi. Nhớ lại những vết xe đổ đó, quan quân lại không khỏi khiếp sợ.
Lý Tiểu Dân thì lại không lo lắng chút nào cả, hắn đang chờ lệnh từ Tần quý phi, tổng chỉ huy của đợt tiến công này,, trong lòng dù là đã nắm chắc đến mười phần nhưng mà hắn vẫn mong đám thủy quân nhanh chóng xuất hiện, đánh trận này nhanh nhanh một chút.
Cúi đầu nhìn đám bọt nước dưới mép thuyền, Lý Tiểu Dân ngầm thở dài. Chỉ tiếc là Thủy Bạc này quá rộng lớn, mà [ngưng băng chú] của mình chỉ có tác dụng trong khoảng nửa giờ mà thôi, nói cách khác thì [ngưng băng chú] của mình vừa dùng xong, mặt nước sẽ cứng như đất bằng, trực tiếp có thể đi qua, thế thì cần gì biết thủy quân hay không thủy quân.
Đang suy nghĩ, hắn chợt nghe thấy âm thanh kịch liệt vang lên ở trên mặt nước, Lý Tiểu Dân vội đưa mắt nhìn qua, hắn thấy rõ xa xa trên mặt nước, một chi thủy quân đang ngồi thuyền nhỏ tiến tới, cầm đầu là một người tuổi chừng 30, 40, chòm râu dài, thân mặc bì giáp, cao lớn tráng kiện, tay cầm một thanh quỷ đầu đại đao, chỉ thẳng vào Lý Tiểu Dân rồi cười lớn nói: "Lý phó soái tự mình đến đây, tiểu nhân không tiếp đón từ xa, mong thứ tội!"
Đám quan binh bên cạnh nhận ra người này, vội vàng kinh hô: "Là Chu Thuận! thống lĩnh thủy quân của giặc: Chu Thuận!"
Lý Tiểu Dân ngẩng đầu liếc qua tên tướng kia, cũng không muốn trả lời, vì thế vội vung tay, quan quân liền nhanh chóng chèo thuyền lớn, chạy thẳng về hướng chi quân đội của thủy quân Chu Thuận.
Chu Thuận cười ha hả, hắn cũng không nghênh chiến, chỉ dám chỉ huy thủy quân, vội vàng rút.
Quan quân thấy đám giặc thua lui, tinh thần cả đám đều cực kỳ hưng phấn, thậm chí còn mắng Chu Thuận là con rùa đen không dám ra đối chiến, chỉ dám trốn chạy.
Lý Tiểu Dân thừa hiểu là chu thuẩn chỉ muốn dẫn mình đuổi theo vào bẫy mà hắn đã sắp đặt, vì thế cũng không phụ lòng hắn, lười biếng quay về phía đại quân vung tay, nhẹ giọng nói: "Truy!"
Từ "truy" vừa phát ra, quan quân lập tức nhận được lệnh, một bên thì lớn tiếng nghe lệnh, một bên thì nhanh chóng quay thuyền, đuổi theo quân địch đang bỏ chạy.
Đầu của hắn nhanh chóng vươn lên mặt nước, dẫn theo một đám bọt nước lớn, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, trong miệng hét lớn: "Hà Quýnh!"
Đám quan binh trên thuyên nhìn thấy dưới nước đột nhiên xuất hiện một đầu người cũng đều cảm thấy kinh hãi, nhìn chăm chú lại, một tân binh đã nhận ra đấy là Trương Nghịch, hắn vội kinh hô: "Là [Lãng Lý Hắc Điều] Trương Nghịch! Hắn đến phá thuyền chúng ta!"uýnh!"
Lý Tiểu Dân mỉm cười, vẻ mặt thú vị đánh giá tên cường đạo kia, thấy hắn tóc đen bù xù, khuôn mặt ngăm đen, nói chung là cái gì cũng đen cứ như là xi đánh giày vậy, vì thế cảm thấy rất thú vị, cười thầm nói: "Quả nhiên là [Lãng Lý Hắc Điều], quả là danh bất hư truyền!"
Quan quân trên thuyền khiếp sợ trước uy danh của hắn, hiễn nhiên là đều kinh hãi chỉ, sau đó thì lắp tên bắn về phía hắn. Tên đen kia thấy mũi tên phóng đến, vội vàng bơi xuống dưới nước, khiến cho những mũi tên đầu bắn vào khoảng không.
Vừa mới né tránh những mũi tên, Trương Nghịch còn chưa kịp thả lỏng thì hắn đã thấy ngay hán tử toàn thân đầy máu kia xuất hiện trước mặt mình, âm trầm nói: "Trương Nghịch đầu lĩnh, ngươi sợ cái gì? Chăng lẽ lại sợ ta vốn bị ngươi hại chết sao?"
Trương Nghịch trong lòng kinh hãi, sợ đến mức không nói lên lời. Nhớ lại ngày đó, hắn cũng từng sợ thủy quỷ báo oán, nhưng mà lại được đầu lĩnh là Công Tôn Bất Bại an ủi, nói là hắn trên người có tiên thuật, trần áp mấy tiểu thủy quỷ kia rất dễ dàng. Những năm gần đây, quả nhiên là không có xuất hiện một thủy quỷ báo oán nào, điều này cũng khiến hắn an tâm nhiều, bởi vậy chiến đấu càng thêm dũng mãnh, biến không biết bao nhiêu quan quân thành thủy quỷ. Ai ngờ bây giờ Hà Quýnh lại đột nhiên xuất hiện, sao lại không khiến hắn sợ hãi đến thất sắc đây?
Cách đó không xa, thanh âm kịch liệt không ngừng truyền tới, trương nghihcj không tự chủ được quay đầu nhìn lại, hóa ra là mấy tên thủ hạ lúc này đang bị một đoàn bóng đên vây lấy, lợi trảo của đám bóng đen kia dứt xuống từng miếng thịt trên người thủ hạ của hắn ném vào trong nước. Còn có đám lệ quỷ mặc quan phục, dáng vẻ bi phẫn, mở ra cái mồm như chậu máu, hung hăng căn lên thân minh những người dưới nước, điên cuống ăn vào. Đau đớn khiến đám thủ hạ của Trương Nghịch chết đi sống lại.
Nhìn thấy tình cảnh kinh khủng như vậy, Trương Nghịch lại càng thêm kinh sợ, vội vàng vứt cây thiết chùy trong tay đi, rút ra một cây Nga Mi kiếm bên hông, lấy thế công mạnh mẽ, hung hăng đâm tới phía Hà Quýnh!
Thấy Nga Mi kiếm rẽ nước đâm tới, Hà Quýnh cũng không né tránh, tùy ý để Trương Nghịch đâm xuyên qua cơ thể mình, còn đôi mắt thì đầy ý cười nhìn hắn.
Còn tay Hà Quýnh thì chậm rãi đặt lên vai Trương Nghịch, nhẹ nhàng vỗ, mười đạo móng tay sắc bén bắn ra, hung hăng đâm vào, khiến Trương Nghịch bắn ra rất nhiều máu, khiến người khác vô cùng kinh hãi.
Máu tươi thoáng chốc đã hòa vào trong nước, hóa thành những đám hơi nước màu đỏ, bao phủ toàn bộ thân hình của Trương Nghịch. Quỷ trảo của Hà Quýnh, giống như là tình nhân đang vuốt ve lên tay phải của Trương Nghịch, nhẹ nhàng sờ tay mà hắn cầm Nga Mi kiếm, chỉ thấy vẻ mặt Trương Nghịch thống khổ há mồm, có vẻ như xương cốt đang bị bóp vụn.
Hà Quýnh mỉm cười âm lãnh, đem khuôn mặt đầy máu đến sát mặt Trương Nghịch, giọng nói khó nghe phát ra: "Trương đầu lĩnh, chuyện ngươi làm nhiều năm nay, hiện giờ đến lúc hồi báo rồi đó. Ngươi yên tâm, ta tuy rằng xé nát da thịt người, nhưng mà sẽ không giết ngươi đâu. Ta muốn cho mọi người thấy đầu lĩnh vốn am hiểu thủy tính của đám sơn tặc, hiện giờ lại bị chết đuối ở Thủy Bạc, nơi hắn đã tung hoành nhiều năm, vĩnh viễn cảm nhận sự thống khổ của việc làm thủy quỷ! Nay được ân trọng của chủ nhân, niệm chú siêu thoát cho ta, ta hiện tại có thể thoát khỏi thân phận thủy quỷ, rời khỏi Thủy Bạc, về nhà thăm vợ con và mẹ già, sau đó sẽ theo dưới trướng của người. Chẳng qua, nếu có thể, hàng năm ta sẽ đều quay về đây thăm, trợ giúp các huynh đệ và rồi sẽ chăm sóc vị anh hùng nổi tiếng dưới nước này!"