Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 8 : Quỷ điện
Ngày đăng: 20:16 19/04/20
Quỷ điện, trong hoàng cung Đại Đường là nơi khiến cho mọi người sợ hãi nhất.
Năm đó Đại Đường khai quốc hoàng đế Lý Tri Hạo định đô tại Kim Lăng thành, đặc biệt mời phong thủy pháp sư đến xem, phong thủy pháp sư này sau khi xem phong thuỷ của thành Kim Lăng, nói nơi này trời sanh là vùng đất thịnh vượng. Mà hoàng cung Đại Ngô từng ở đây, cũng là nơi vượng trung chi vượng, nếu có thể đem hoàng cung trước kia ra dùng, đồng thời cho tiến hành tu bổ lại kiến trúc cung thất, bài trừ hung khí do hoàng cung Đại Ngô để lại, thì cơ nghiệp của Đại Đường, sẽ hưng vượng suốt mấy trăm năm.
Bởi vì lý do trên, mặc dù trong hoàng cung, ban đêm thường có tiếng quỷ khốc thần hào, Đường đế vẫn đặt hoàng cung ở đây như cũ, cũng mời hòa thượng đạo sĩ siêu độ vong hồn, vậy mà dã quỷ vẫn không chịu đầu thai, do vậy đành phải mời pháp sư tới tạo ma pháp trận tiêu diệt lệ quỷ vào trong đó.
Lúc này, đại đa số u hồn đều đi đầu thai chuyển thế, ngoài U Nhi vâng mệnh thần tiên, ở lại phụ trách trông coi Thiên Thư, ở lại trong cung chờ người hữu duyên tới lấy. Chỉ còn khu tây bắc hoàng cung là phế điện, là nơi Đại Ngô hoàng đế sau khi bại binh tự vẫn, lệ quỷ tụ tập (hút chích), thường xuyên kêu khóc, bị người trong cung gọi là quỷ điện. Chỉ sau khi Lịch Đại hoàng đế mời pháp sư trấn áp, mới an tĩnh trở lại.
Nhưng lúc Lý Tiểu Dân, trong cung quỷ điện bắt đầu có động tĩnh. Thiên Thư xuất thế, tiên khí đánh sâu vào trong pháp trận trấn áp do pháp sư bày ra, phá tan tạo ra lổ hổng, mà Lý Tiểu Dân dưới sự chỉ dẫn của Nguyệt Nương tìm kiếm bảo tàng chôn dấu khắp nơi, cũng đào ra vài món pháp khí, tuy là để cho Lý Tiểu Dân dùng vài món pháp khí này để tu luyện hoặc sử dụng, nhưng lại phá tan ma pháp tận do pháp sư bố trí, làm cho đại phê lệ hồn quay trở lại hoạt động trong phế điện, tiếng kêu khóc lại bắt đầu vang lên ở một dải phụ cận tây bắc hoàng cung vào mỗi đêm.
May là bên ngoài pháp trận chưa bị phá vỡ, lệ quỷ chỉ có thể trong phế điện tác quái, nhưng không cách nào phá tan pháp trận rời đi, nhiều nhất chỉ đi tới trước cửa phế điện vài bước, sau đó cũng không cách nào đi thêm một bước.
Thị vệ tuần tra phụ cận, lúc đi qua cửa phế điện, đột nhiên mất tích mấy người, lúc phát hiện thì, đã chết thẳng cẳng trước cửa quỷ điện.
Sau đó bọn thị vệ tới gần định kiểm tra thi thể, thì nghe được trong phế điệncó tiếng khóc chói tai, mỗi người sắc mặt trắng bệch, ngay cả kéo thi thể đồng bạncũng không dám.
Trường Bình công chúa nghe chuyện này xong, liền không nhị được tò mò, liền đi tìm mẫu thân nàng -- Tần quý phi, quấn quít lấy đòi nàng dẫn đi xem cho đỡ tò mò. (sau đó sẽ bị LTD xxx trong quỷ điện hêhêhê…)
Tần quý phi cùng nàng đang tới trước cửa quỷ điện, mắt thấy âm khí sâm sâm, bao phủ trên một diện tích rộng lớn quanh đại điện, cũng thấy kinh hãi, không dám ở lâu, mang theo Trường Bình công chúa vội vã rời đi, nghiêm lệ dặn dò nàng, không được vọng động.
Ai ngờ Trường Bình công chúa tuổi trẻ gan lớn, dĩ nhiên thừa dịp nửa đêm chạy tới quỷ điện, muốn khám phá đến tột cùng, kết quả lại bị quỷ sở mê, si ngốc ngơ ngác trở lại tẩm cung của mình cùng mẫu thân, rồi ngã ra hôn mê bất tỉnh (cười vãi…).
Tần quý phi vừa hối hận vừa sợ, cuống quít triệu kiến Thái Y cùng pháp sư đến xem, nhưng bó tay không có cách, chỉ có thể nhìn Trường Bình công chúa đang hôn mê lắc đầu không nói.
Chuyện này làm kinh động cả hoàng cung, Lý Ngư bất chấp sự nuồn phiền vì thân thể mình cũng buông trong lòng khổ muộn, sai người triệu kiến pháp sư có pháp lực cao cường, tới trấn áp lệ quỷ.
Buổi sáng ngày hôm nay, Lý Ngư dùng trọng kim lễ vật mời pháp sư Quy Sơn phái mang theo đệ tử đi tới trước cửa phế điện, thiết khởi pháp đàn, thân mặc đạo bào, tay cầm Thất Tinh kiếm chỉ bầu trời, nói lẩm bẩm (hận đời vô đối), bắt đầu làm phép khu trừ quỷ mị.
Ở phía xa hơn một chút, rất nhiều cung nữ, thái giám cũng ở một bên xem náo nhiệt, mà một vài phi tần cũng quá nhàm chán, chạy đến xem pháp sư làm phép.
Trong những người này, tự nhiên không thể thiếu Lý Tiểu Dân.
Trong lòng hắn đang vẫn nhớ câu chuyện về vị hoàng đế Đại Ngô mạt vận được U Nhi kể, liền mang theo Thần phi cùng đi xem náo nhiệt, với thân phận cung phi của nàng, chiếm được một vị trí tốt là vô cùng đơn giản, những cung nữ thái giám không có thân phận cao thấy Thần phi, đều lui lại phía sau, không dám cùng nàng đứng cùng một chỗ.
Thần phi mặc dù sợ ma quỷ, nhưng mấy ngày nay cùng Lý Tiểu Dân cả ngày triền miên cùng một chỗ, mỗi ngày bị hắn làm cho sung sướng muốn chết, trong lúc điên cuồng, dâm thanh dãng ngữ kêu gào, bất cứ thứ gì, cũng đều nói hết ra. Lúc này đang trong lúc quyến luyến hắn nên không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của hắn, ngẫm lại mình như bây giờ cùng tiểu thái giám tầm hoan tác nhạc, không biết khi nào gian tình bại lộ, cũng sẽ bị Nội Sự phòng đánh chết, cũng không chết một cách tử tế, cùng hắn đi xem ma quỷ, nếu chẳng may bị quỷ ám, cũng sẽ không thảm hại hơn so với việc rơi vào trong tay thái giám trong Nội Sự phòng
Lần này pháp sự, tuy là Lý Ngư cho triệu kiến pháp sư đến đây làm phép, nhưng hoàng đế lại sợ ma quỷ, không dám đến đây, phụ trách chủ trì pháp sự lần này, cũng là Tần quý phi.
Quỷ điện, hình dáng như tên, trong điện khắp nơi đều là âm trầm, hắc khí bay lơ lửng, cảnh tượng trong điện trông rất mơ hồ.
Lý Tiểu Dân âm thầm ngưng thần đề phòng, từng bước đi về phía trước, nhưng vẫn chưa gặp phải công kích, không khỏi trong lòng kỳ quái, nhưng cũng không dám buông lỏng, vẫn dụng tiên lực che kín bên ngoài thân thể, đề phòng ác quỷ đánh lén.
Trrong đại diện của phê điện, khắp nơi đều đổ nát đao kiếm, áo giáp, bạch cốt sâm sâm, hẳn là nhiều năm trước tại đây, từng có giáp sĩ tiến hành tử thủ đến chết ở chỗ này.
Cảnh vật điêu tang, cũ kĩ không chịu nổi, mạng nhện trải rộng khắp đại điện, mặt trên đầy tro bụi; trong mắt Lý Tiểu Dân, khắp nơi đều là một cảnh tượng rách nát.
Lý Tiểu Dân thử thăm dò chạy về phía trước, vẫn lướt qua tiền điện, đi vào sân hậu điện, còn chưa gặp một con quỷ.
Trong sân, hắc khí vẫn lơ lửng như cũ, bầu trời ở đay cũng tương đối sáng rõ. Lý Tiểu Dân nhìn quanh, vách tường cùng trên mặt đất, khắp nơi cắm đầy tên, đao kiếm rơi đầy đất, hiển nhiên từ lúc trải qua đại chiến, ba trăm năm qua, vẫn chưa từng quét dọn qua.
Lý Tiểu Dân âm thầm cảm khái, vương triều hưng suy, tất nhiên giết người vô số. Một đời kiêu hùng, lúc chết, cũng chỉ vùi thây nơi hoang dã, có lẽ ngay cả các bậc anh tài cũng có kết quả như thế.
Hắn cũng biết một chút về kiến trúc của phế điện, lúc qua tiền điện, chỉ cần xuyên qua hậu điện cùng hậu viện, là có thể tiến vào đại điện trung tâm, có lẽ là có thể lấy được Minh Vương châu, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Minh Vương châu quả thật ở nơi đó, hơn nữa Lý Tiểu Dân phải còn sống để mà đi tới đại điện.
Nghĩ tới đây, Lý Tiểu Dân không khỏi lắc đầu cười khổ, với tiền đồ của chính mình cũng không nắm chắc được.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên hắc vụ trước mắt tập tụ lại, trực hướng tới hắn phóng tới.
Lý Tiểu Dân sớm có phòng bị, bay ngược lại, nhanh như tia chớp lui lại tiền điện, thì thấy một thanh cự chuỳ, từ trên trời oanh tạc, "phanh" một tiếng nện ở chỗ mình vừa đứng, tiếng động vang lên, trên mặt đất lộ ra một cái hố to.
Lý Tiểu Dân lúc này mồ hôi lạnh toát ra khắp người, biết nếu hắn còn đứng ở đó, bây giờ chỉ sợ đã cốt nhục thành bánh thịt.
Sau lưng một cổ u hàn kéo tới, Lý Tiểu Dân không chút nghĩ ngợi, lao nhanh về phía trước né tránh, thân thể phát giác một đạo gió lạnh từ đầu xẹt qua, băng hàn thứ cốt.
Lý Tiểu Dân trong lòng kinh hãi, mủi chân điểm trên mặt đất, tà tà nhảy ra, tựa vào một gốc cây đại thụ, trừng mắt hướng tới chỗ mình dừng lại.
Trong hắc vụ, hai thân hình dần dần ngưng tụ. Lý Tiểu Dân ngưng mắt nhìn, đã thấy là hai tráng sĩ lưng hùm eo gấu, thân mang trọng giáp, nhưng đều đã rách nát vô cùng, gắn đầy vết thương, vét đao kiếm chém vào nhiều vô số, hiển nhiên là ác quỷ năm đó chết trận.
Hai người kia, vóc người khôi ngô, diện mục dữ tợn, giống như tượng kim cương hộ pháp trong miếu, một người cầm trong tay đôi cự chuy, một người cầm trong tay Đại Khảm Đao, hai người trừng mắt nhìn Lý Tiểu Dân, hắc hắc cười lạnh.
Lý Tiểu Dân dùng lá bùa để thủy tẩy hai mắt rồi nhìn, liền thấy hai người này là quỷ không phải là người, hơn nữa trên người còn có linh lực cường đại, U Nhi, Nguyệt Nương cũng không có khả năng so bì.
Tuy là trong lòng kinh hãi, Lý Tiểu Dân vẫn cố gắng kiềm chế tâm tình kích động của mình, chắp tay nói: "Nhị vị tráng sĩ, không biết có cái gì chỉ giáo?"