Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 96 : Giám quân ở phía Tây (3)
Ngày đăng: 20:18 19/04/20
Lý Tiểu Dân lúc này mới nhớ tới, mình gần đây không xem tình báo, liền gọi Phong di chủ quản công việc tình báo trong cung, trong lòng thầm liên lạc với nàng, được biết việc Tiễn Tùng thượng tấu từ đầu tới cuối.
Một bên là hoàng hậu xinh đẹp mê người, một bên tiến hành liên lạc vô tuyến thông tin ở trong đầu, Lý Tiểu Dân phân tâm nhị dụng, lòng đang suy nghĩ, Tiễn Tùng rốt cuộc là có ý gì.
Hắn đem nghi vấn của mình nói với Chu hoàng hậu, Chu hoàng hậu ở dưới thân hắn thở gấp, xuất ra tài trí của mình, phân tích rõ việc này, nhưng cũng không có kết luận xác thực gì.
Hai người một bên mây mưa, một bên tham khảo kỹ càng, cho đến khi Chu hoàng hậu đổ mồ hôi đầm đìa, khắp người sướng mỹ đến cực điểm, mới đưa ra kết luận cuối cùng, nếu đi chuyến này có thể gia tăng quân lực của Lý Tiểu Dân và Chu hoàng hậu thì tạm thời đi phía tây giám quân cũng tốt, về phần chuyện trong đô thành, dù sao cũng đã có quỷ thay hắn xử lý, chẳng sợ Tiễn gia lật trời.
Ở biên thùy phía tây, trong đại doanh phía Tây.
Trước cửa đại doanh, thiên quân vạn mã, xếp trận sừng sững, mỗi tướng sĩ đều áo giáp sáng ngời, cùng đợi để nghênh đón Giám quân do triều đình phái tới.
Đứng đầu quân đội, là một người đội khôi giáp, vóc người vạm vỡ cường tráng, mặt đầy râu, tuổi chừng hơn bốn mươi, đó là Thống Soái Tây Lộ Quân Đổng Tướng Hổ.
Ở phía sau, đều là bộ hạ thân tính của hắn, khuôn mặt lạnh lùng khuất dưới mũ sắt có chút bất an, kiên nhẫn mà cùng đợi Giám quân đại nhân đến.
Vị Giám quân đại nhân này, giống tục lệ trước kìa, đều là do thái giám được tín nhiệm trong cung đảm nhận, làm Thống soái phụ trách giám sát. Mà lần này tới giám quân, lại càng không tầm thường, nghe nói tiên thuật siêu quần, từng tại Kim Lăng trong thành, mạnh mẽ quét sạch, một lần hành động đã tiêu diệt rất nhiều lệ quỷ quấy phá, cứu vạn dân từ trong biển lửa, quả là hết sức lợi hại. Điều này không khỏi khiến chúng tướng sĩ trong lòng không yên, không biết vị Lý công công này, rốt cuộc là có bộ dạng gì.
Ở hướng Đông, bụi bạy mịt mù, hình như có một đoàn binh mã, đang đi về phía này.
Đổng Tướng Hổ tinh thần run lên, thấp giọng quát: "Tới rồi! Tất cả xốc lại tinh thần cho ta, chuẩn bị nghênh đón Giám quân đại nhân!"
Chiến mã chạy như điên, mạnh mẽ xông tới; hàn quang của trường đao lóe ra, đâm thẳng xuống đầu ngựa Lý Tiểu Dân!
Lý tiểu dân mỉm cười, hàn khí trong mắt dâng lên, ngân thương sáng loáng đâm ra như điện, đánh mạnh một thức lên lưỡi đao, ầm một tiếng, chiến mã Tiêu Hắc Tử nghiêng mình chạy đi, Tiêu Hắc Tử ngồi trên lưng ngựa, hai tay tê dại, đối với sức mạnh của hắn, lại càng thất kinh không thôi.
Lý Tiểu Dân thúc ngựa đuổi theo, chạy quanh đánh ngược trở lại ngựa Tiêu Hắc Tử đang đứng tại chỗ. Chưa quá mấy hiệp, đột nhiên hét lớn một tiếng, ngân thương sáng loáng giống như cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, trường đao bị ngân thương cuốn xoáy vào, chịu không được cư lực trên thương của Lý Tiểu Dân, bị đánh văng ra, rơi ra ngoài xa mười mấy bước, lúc từ không trung rớt xuống suýt nữa đâm bị thương một quân sĩ, hắn sợ đến độ kêu to né ra, kinh hãi không thôi.
Quân vây tứ phía, mặt cũng lộ vẻ kinh bội, dưới sự suất lĩnh của Đông Tướng Hổ, khom người ôm quyền, đồng thanh hô lên: "Giám quân đại nhân hùng dũng, mạt tướng khâm phục!"
Tiêu Hắc Tử ngồi trên lưng ngựa, ngơ ngác mà nhìn hồi lâu, trở mình xuống ngựa, quỳ xuống đất, lớn tiếng nói: "Giám quân đại nhân quả nhiên lợi hại, là tiểu nhân vô dụng, còn dám vô lễ với đại nhân, xin đại nhân trách phạt!"
Hắn không chờ Lý Tiểu Dân mở lời, liền dập đầu mạnh rồi ngẩng lên, gõ đến độ khiến mặt đất rung động, nhưng vẫn liên tục khấu đầu.
Lý tiểu dân nhảy xuống chiến mã, tiến lên đưa tay nâng Tiêu Hắc Tử dậy, cười nói:" Tiêu tướng quân vốn là nam nhi nhiệt huyết, tất phải như thế! Có thể quen biết Tiêu tướng quân một hảo hán như vậy, bổn quan cũng rất mừng rỡ!"
Đổng Tướng Hổ mỉm cười tiến lên, mang chúng tướng vây lấy nâng Lý Tiểu Dân lên ngựa, cùng đi vào đại doanh. Dọc đường không ngừng tán dương Lý Tiểu Dân võ nghệ hơn người, quả là danh tướng đương triều, khiến người khác phải khâm phục.
Lý tiểu dân mỉm cười khiêm tốn, biết gã là thuộc hạ do Tần lão tướng quân mang tới, cũng giữ lễ với hắn. Chúng tướng rất vui vẻ, bảo vệ Chủ soái giám quân, cùng quay về doanh trại. Sau khi Lý Tiểu Dân tuyên đọc ý chỉ Hoàng đế, liền giết heo mổ dê, khao đãi ba quân, tướng sĩ khắp doanh, há miệng ăn thịt, nâng ly chúc rượu, trong lúc say ha hả cười to, nguyên một đám vui sướng đến tột đỉnh. nguồn
Từ lúc này trở đi, Lý Tiểu Dân mới an tâm ở lại trong quân phía Tây, phụ trách giám sát hành động hằng ngày của đại quân. Đổng Tướng Hổ tuy là võ tướng, nhưng cũng rất thông hiểu chuyện quan trường, tặng rất nhiều vàng bạc châu báu tham ô cướp đoạt ở trong quân cho Giám quân đại nhân, lại chia một phần tham ô mỗi tháng cho hắn, hai người vui vẻ hòa thuận, cũng coi như là một cặp hảo đồng liêu tâm đầu ý hợp.
Mà những bộ hạ kia, trên làm dưới theo, mỗi ngày đều chạy tới tặng lễ vỗ mông ngựa, đối Lý công công vừa có bản lĩnh, vừa là Ngự tiền tầm phúc của hoàng hậu tôn kính không thôi, chỉ mong có thể dựa vào cây đại thụ hắn, để từ nay về sau lên như diều gặp gió, đại khái là không gặp việc khó gì nữa.