Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
Chương 119 : Thuốc hổ lang (11)
Ngày đăng: 12:20 30/04/20
“Làm phiền... tiên... sinh!”
Hạ Sơ Thất liếc hắn ta, “Không phiền, ngươi im lặng để dưỡng tinh thần đi.” Viên Hình lúng túng ngậm miệng, Hạ Sơ Thất sợ hắn ta mất máu co giật nên đè chặt người hắn ta lại.
Tốc độ của Lý Mạc rất nhanh, chỉ tốn thời gian nửa chén trà nhỏ là quay lại rồi. Hạ Sơ Thất cũng không nói nhảm, bảo nàng ta đè cánh tay Viện Hình, rồi gọi hai người đè chân hắn ta, lấy cây kéo trong hòm thuốc cắt áo chỗ bụng hắn ta, dùng nước2khử trùng khử độc, kiểm tra lại miệng vết thương.
“Vận may của Viện đại ca không tệ.” Vì đã gặp được nàng! Có thể nói cái mạng này của hắn ta là do nàng nhặt về cũng không quá đáng. Nếu không phải đúng lúc gặp nàng, thì với vết thương nặng như vậy, trong điều kiện chữa bệnh này thì rất khó cứu được.
đây không có phẫu thuật ngoại khoa và điều kiện thiết bị cần thiết, Hạ Sơ Thất chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm xử lý vết thương. Nàng dùng “châm gây tê”8và cầm máu trước, sau đó khử trùng vết thương và khâu miệng vết thương lại. Trong tiếng xôn xao của đám người vây xem, nàng hoàn thành phẫu thuật ngoại khoa đầy tính tinh chuẩn. Trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, gương mặt căng cứng, từ đầu đến cuối đều cực kỳ bình tĩnh. Khi Hạ Sơ Thất đang khâu miệng vết thương, Viện Hình mở to mắt, không thể tin nổi nhìn nàng.
“Tiểu tiên sinh, ngươi... thật sự là... thần y... không đau...”
“Đừng nói chuyện!”. Hạ Sơ Thất lườm hắn ta, tiếp tục công6việc của mình. Khâu vết thương xong, vẩy lên vết thương một lớp phấn cầm máu do nàng tự điều chế bằng tam thất. Lúc này, đàn em của Viện Hình cầm bông băng ở dược đường tới. Nàng cần thận đặt bông băng lên, lại quấn một vòng vải bố đã khử trùng quanh bụng Viện Hình. Băng bó vết thương xong, nàng lau một mồ hôi lạnh trên trán, thở nhẹ nhõm một hơi dài.
Quả nhiên, mí mắt Triệu Miền Trạch hơi giật giật, bình tĩnh nở nụ cười.
“Bão Cầm, lui ra.”
Cho lui nha đầu nhà mình xong, hắn nhìn sang Hạ Sơ Thất, chợt đổi đề tài: “Ngươi không biết ta?”
“Chúng ta từng gặp nhau à?” Hạ Sơ Thất nhướng mày, cười hỏi. “Tất nhiên là đã gặp, còn không chỉ có một lần.” Giọng điệu Triệu Miền Trạch vẫn luôn ấm áp. Nếu không phải nàng quá hiểu sự “hung ác” khắc sâu tận xương của hắn thì nàng sẽ thật sự coi hắn là một người đàn ông đơn thuần xinh đẹp như ánh mặt trời, bởi vì hắn có một khuôn mặt ấm áp như bạch ngọc. Đáng tiếc! Hạ Sơ Thất híp mắt, giả vờ tò mò quan sát Triệu Miền Trạch từ trên xuống dưới, khó lắm mới kiềm chế được tâm tình trào phúng trong lòng, thờ ơ phủi quần áo dính mùi máu tươi, nhìn hắn nở nụ cười như có như không. “Tiểu ca đẹp như vậy, tính tình lại khiêm tốn ấm áp, tại hạ bất tài thưởng thức không nổi. Ha hả, nhìn ta cả người lôi thôi này, ta đang muốn trở về tắm. Cho nên, xin lỗi, tiểu ca có việc thì cứ nói, đừng ngại.” “Có thể tìm một quán trà để nói chuyện không?” Triệu Miên Trạch nhìn nàng. “Quán trà?” Hạ Sơ Thất nhướng mày, khóe môi vẫn mang theo nụ cười, “Sợ là không hợp. Không nói dối tiểu ca, ta đang vội đi chợ mua củ cải. Ngươi biết mà, mùa đông rau củ hút hàng, đi muộn là hết củ cải ngon, chỉ còn lại củ cải hư thối, sao có thể ăn?”
Vẻ mặt Triệu Miên Trạch hơi đổi, “Tiểu tiên sinh muốn trái ý ta?” Hạ Sơ Thất nhìn khuôn mặt xinh đẹp của hắn, nghĩ đến tâm tình muốn gặp hắn một lần trước khi chết của Hạ Sở, khóe môi cong nhẹ, bày ra vẻ trào phúng không bao giờ có trên khuôn mặt của Hạ Sở, “Tiểu ca nghĩ như thế thì là như thế đi. Bye Bye!”
Hạ Sơ Thất làm động tác bye bye” cổ đại kết hợp hiện đại rồi kéo Lý Mạc đi. Lúc chạm tay nàng ta, nàng mới phát hiện lòng bàn tay nàng ta đã ướt đẫm. Hiển nhiên, vị biểu tỷ này còn khẩn trương hơn cả nàng. May mà Lý Mạc bị đưa đến miếu tu hành khi chưa đủ mười bốn tuổi. Trước đó, ở phủ Hàn Quốc công, tính tình của nàng ta lạnh nhạt, luôn ru rú trong nhà, không có nhiều người biết mặt nàng ta. Huống chi, qua bốn năm, một cô nương thay đổi rất lớn, dù là người từng gặp nàng ta cũng khó mà nhận ra. “Tất cả đứng lại!”. Một tiếng quát từ sau lưng các nàng truyền đến. Không phải là người của Triệu Miên Trạch, mà là người đi ra từ nha môn phủ Ứng thiên. Thì ra, lúc Hạ Sơ Thất và Triệu Miền Trạch đang giao đấu thì bộ khoái nha môn phủ Ứng thiên nghe nói ở đây xảy ra án chém người. Dưới chân thiên tử, quan phủ cần quản lý loại chuyện này. Nơi này cách nha môn phủ Ứng thiên không xa, những bộ khoái này coi như tận hết trách nhiệm, tốc độ coi như khá nhanh.