Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 13 :
Ngày đăng: 13:59 19/04/20
"Tại sao lại có thể như vậy?" Hôm nay cô đã chịu đả kích cực lớn rồi, giờ lại xảy ra chuyện này, cô vừa mới chia tay anh ta, hiện tại có mặt mũi nào để đến cầu xin anh ta?
"Thực ra vấn đề đã xuất hiện từ mấy năm trước, chỉ là không có gì nghiêm trọng cho nên mẹ và ba con đều không nói cho con biết." Nhưng bây giờ vấn đề đã nghiêm trong tới mức tồn vong của công ty, bà không thể không nói với con gái, cũng chỉ có Hạ Thần mới có thể giúp đỡ nhà bọn họ giải quyết nguy cơ trước mắt này.
Những năm gần đây không thể báo hiếu ba mẹ thật tốt, cô cũng rất áy náy, hiện nay xảy ra chuyện, đây cũng là chuyện duy nhất mà cô có thể làm cho ba mẹ: "Được rồi, mẹ yên tâm đi, con lập tức liên lạc với anh ấy."
"Vậy thì làm phiền con, con gái."
"Đều là người một nhà, mẹ không cần khách sáo với con."
"Vậy cứ như thế, mẹ cúp máy trước."
"Dạ."
Điên thoại di động rơi xuống đất, Nguyệt Ly nằm trên giường, hai mắt nhìn lên trần nhà. Cô nên làm gì bây giờ?
Lúc cô đang vô hồn thì cửa phòng mở ra, Hạ Thần và Cô Phương Phương ôm ôm ấp ấp đi vào. Tim đã đau tới mức chết lặng nhưng cảnh này vẫn khiến hai mắt cô chua xót.
Nhìn thấy cô, Hạ Thần lạnh lùng vô tình nói: "Liễu Nguyệt Ly, cô còn ở đó làm gì? Nếu đã thu dọn đồ xong rồi thì nhanh đi đi."
Nguyệt Ly cắn môi đứng dậy nói: "Em có chuyện muốn nói với anh, anh để cô ấy ra ngoài trước đi."
Hạ Thần cưng chiều nhìn về phía Cố Phương Phương, hơi nhéo cánh mũi đẹp đẽ tinh xảo của cô ta nói: "Có lời gì thì nói trước mặt cô ấy luôn đi, tôi không muốn Phương Phương hiểu lầm."
Cô cúi thấp đầu, cầu xin nói: "Được, công ti của ba em gặp khủng hoảng tài chính, cầu xin anh giúp đỡ ông ấy một chút."
"Tôi và ba cô không thân không thích, tại sao phải giúp ông ta?" Hạ Thần nhướng mày hỏi ngược lại.
Không đợi Nguyệt Ly nói chuyện, anh ta lại nói: "Nếu như muốn dựa vào quan hệ của cô và tôi vậy thì dư thừa rồi, chúng ta đã chia tay."
Hai mắt Nguyệt Ly bốc hỏa: "Anh......"
"Em là học sinh bổ sung của đại học T, không quen trường cho lắm, ngày mai chị có rảnh rỗi hay không, dẫn em tới trường làm quen một chút?"
"Em họ, thật xin lỗi, chị không rảnh."
"A, thế thì thôi vậy, quấy rầy chị rồi, chị họ." Nói xong liền xoay người trở về phòng.
Cố Phương Phương là con gái của dì của cô, vì dì và dượng không hợp nhau cho nên mấy năm trước đã ly hôn, dượng vội vàng ra nước ngoài làm việc, dì vội vàng tái giá, ném Cố Phương Phương cho nhà nội chăm sóc.
Nhờ có thành tích tốt, vào được trường đại học T, mặc dù chỉ là học sinh bổ sung nhưng cũng không quá kém. Chi phí học đại học vẫn còn tương đối đắt đỏ, tình cảm của mẹ và dì rất tốt, suy nghĩ thấy kinh tế nhà cô ta có chút khó khăn cho nên giúp đỡ Cố Phương Phương trả không ít học phí, còn cho ăn cho mặc, đối xử với cô ta không tệ.
Nhưng mà, cô ta lại quyến rũ Hạ Thần, trong nhà có vấn đề, bảo cô ta đi cầu xin Hạ Thần cho vay tiền, cô ta lại có thể thờ ơ lạnh nhạt, không để ý gì đến tình thân.
Cố Phương Phương, tôi sẽ không để cho cô sống yên ổn đâu.
Hiện tại cô ta không ở trong trường học mà ở nhà cô chính là vì muốn tiết kiệm chút tiền thuê nhà.
Cô không muốn để một con sói vong ơn ở trong nhà mình, phải nghĩ cách để cô ta tự động rời đi.
Đợi ăn cơm xong thì bàn bạc với dì Trương một chút mới được.
"Nguyệt Ly, ăn cơm thôi." Liễu Dật bê thức ăn thơm phức vào.
"Thật là thơm." Nguyệt Ly cười nói.
"Vậy thì nhất định phải ăn hết đó."
"Biết rồi, em sẽ không lãng phí tâm ý của Dật đâu."
Liễu Dật thúc dục: "Đừng nói nữa, nhanh ăn đi, để nguội sẽ không ngon.