Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 28 :
Ngày đăng: 14:00 19/04/20
Từ lúc cùng Tần Song nói rõ ràng, Tần Song rất có tự hiểu lấy, trừ hỏi một chút trên phương diện vấn đề học tập, hai người không có quá nhiều giao tiếp. Ở Tần Song trên cơ sở, Liễu Dật cùng bạn học nữ trong lớp giữ một khoảng cách thích hợp.
Lấy được thông báo, thứ sau tuần này có thi thử, Liễu Dật buồn bực một hồi, vốn định xin nghỉ đi xem NguyệtLy thi thể thao, có lẽ là không đi được.
Buổi trưa tan học thời điểm, Liễu Dật cho nguyệt ly điện thoại.
Nhận được Liễu Dật điện thoại của, nguyệt ly thật vui mừng: "Có cái gì tốt tin tức nói cho cùng ta chia sẻ?"
Liễu Dật rầu rĩ nói: "Thứ sáu anh có thi thử, không đi được."
Nghe được cậu ấy nói như vậy, trong lòng mặc dù có chút mất mác, nhưng cậuấy cũng có cuộc thi quan trọng, khích lệ nói: "Anh có cuộc thi quantrọng, thi tốt nha."
"Anh biết rồi, lần sau sẽ cùng em."
"Cũng tốt, em buổi trưa mệt rã rời, đừng nói như vậy, chờ khi chủ nhật, chúng ta nói chuyện tiếp." Nguyệt Ly ngáp một cái.
Liễu Dật nhắc nhở: "Được, chú ý thân thể, thời tiết này, ban ngày buổi tốinhiệt độ trong ngày chênh lệch khá nhiều, em phải chú ý giữ ấm, mặc quần áo phù hợp, không cần bị cảm."
"Đã biết, không có việc gì, em tắt máy trước."
"Ừ."
Vừa nằm xuống không bao lâu, Minh Minh chợt chạy đến bên giường củaNguyệt Ly, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy: "Ly Ly, mình có tin tứctốt nói cho cậu biết."
Nguyệt Ly mơ mơ màng màng hỏi: "Cái gì vậy?"
Minh Minh vẻ mặt kích động, trên mặt mang nụ cười rực rõ: "Mình rốt cuộc nghe được một chút tình hình của anh đẹp trai đó rồi."
Nguyệt Ly trả lời một tiếng: "Rất tốt, như vậy rốt cuộc cậu không cần nhìnhình trên điện thoại di động ngẩn người, trực tiếp tìm người thật."
"Mình cũng nghĩ như vậy, nhưng lanh chanh hấp tấp, sẽ lưu lại cho người tahình tượng không tốt, cậu là chuyên gia tình yêu, đến lúc đó nhớ tư vấncho mình." Minh Minh nhân cơ hội nói.
"Được, nếu không còn chuyện gì, mình muốn đi ngủ."
"Được, cậu ngủ đi."
Minh Minh trở lại giường của mình, cười không khép miệng, thật là quá maymắn, anh đẹp trai đó, là một người ở năm 3 ĐH lúc trước bởi vì thân thểnguyên nhân tạm nghỉ học, mà anh ấy là bạn học cùng lớp năm thứ tư đạihọc, chủ yếu là đi thực tập ở bên ngoài, có thể biết anh ấy, vẫn làthông qua một chị học năm thứ tư đại học nói cho cô biết.
Mẹ Liễu hỏi kéo suy nghĩ của Nguyệt Ly lại, cô cười nói, "Niên này khôngtốt chút nào, cũng không quá phù hợp với phong cách ông."
"Đây là mua cho ba con." Mẹ Liễu quay đầu nói.
Nguyệt Ly cẩn thận nhìn lên, viên ngọc kia, mượt mà sáng bóng, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, lại đại khí, ý nghĩa tượng trưng cũng tốt, rất thích hợp vớiba, cô đồng ý: "Cũng không tệ lắm, phù hợp với những người điềm tĩnhnhư ba như vậy."
Mẹ Liễu nói: "Mẹ cũng rất ưa thích nó."
"Vậy thì mua nó đi, làm quà tặng cho ba." Nguyệt Ly nhìn một chút giá tiền, xấp xỉ hai vạn, rất quý.
"Thế nào?" Mẹ Liễu chú ý tới nét mặt biến hóa của Nguyệt Ly, quan tâm hỏi.
Nguyệt Ly nhỏ giọng nói: "Không có gì, chẳng qua là cảm thấy hơi đắt."
Mẹ Liễu cười cười: "Cái này cũng không có gì, đắt một chút, mới có thể thể hiện khí thế cùng mặt mũi đàn ông, chút tiền này, trong nhà còn có."
Đóng gói tốt xong, hai người lại tùy ý nhìn một chút, rất không khéo, HạThần cùng Tôn Thiến đang hướng hai người bên này đi tới.
Cô sẽ không chủ động chào hỏi, hi vọng anh ta cũng không nhìn thấy cô.
Lúc chậm rãi tới gần, là Tôn Thiến gọi Nguyệt Ly lại, Nguyệt Ly cười gượng nói: "Thật là trùng hợp, Tôn Thiến, Hạ Thần."
Tôn Thiến cười cùng mẹ Liễu lên tiếng chào, sau đó nói: "Thần theo em mua chút đồ trang sức."
"Vậy sao, em cần phải chọn cho tốt." Nguyệt Ly duy trì mỉm cười.
"Ừ, vậy chúng ta đi trước."
Từ đầu đến cuối, Hạ Thần cũng không nói chuyện, ánh mắt nhìn lướt qua Nguyệt Ly, lại chậm rãi dời đi.
Tôn Thiến rất vui vẻ kéo tay Hạ Thần, một đường nhìn, một đường mua.
Nguyệt Ly cảm thấy thời gian không còn sớm, hãy đi về trước.
Nguyệt Ly biết, Tôn Thiến không đơn giản, cố ý cùng cô chào hỏi, đơn giảnkhông phải là để cho cô nói cho Cố Phương Phương biết, bạn trai của côta công khai cùng bạn gái trước đi chơi cùng nhau, làm cho bọn họ cãinhau, cuối cùng có cơ hội chen vào giữa hai người.