Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 30 :
Ngày đăng: 14:00 19/04/20
Em cũng không biết hả! Trong giờ học, Nguyệt Ly nhận được tin nhắn, Cố
Phương Phương muốn cô theo cô ta, cô suy nghĩ một chút, đồng ý.
Buổi trưa giờ tan học, Nguyệt Ly đến địa điểm mà Cố Phương Phương hẹn gặp.
Mới một đêm, vẻ mặt tiều tụy, đôi mắt vô hồn, không có nửa điểm kiêu ngạo thường ngày.
"Làm sao vậy?" Câu đầu tiên Nguyệt Ly nói, chính là thật tốt "Quan tâm" một phen.
"Chị họ." Nhìn thấy người thân, Cố Phương Phương nhịn không được rơi lệ.
Sáng sớm hôm nay, đến lớp học, mọi người trong lớp nhìn thấy cô, đều dùng
ánh mắt quái dị nhìn cô, đang thương tâm, lại lien tiếp gặp chuyện không may.
"Em gái tốt, nói cho chị họ, là ai khi dễ em rồi hả ?" Nguyệt Ly rất nghĩa khí hỏi.
"Chị biết không, chị họ, tối hôm qua." Nghĩ đến tối hôm qua, cô cũng không
nhịn được khóc lên, khóc nức nở, Nguyệt Ly nhìn, trong lòng vui mừng
được không cách nào ngôn ngữ, không cần đoán, nhất định là Hạ Thần lại
làm chuyện gì có lỗi với cô ta.
"Em trước tiên tỉnh táo lại, từ
từ nói." Họ bây giờ đang ở một quán cà phê, lúc này khách không nhiều,
cũng không có người sẽ chú ý.
Cố Phương Phương vừa rơi lệ, vừa nức nở nói: "Hạ Thần cùng Tôn Thiến cùng phòng."
Nguyệt Ly đối với loại hành vi này của Hạ Thần, đã sớm biết cũng không lạ gì,
lại phải làm bộ kinh ngạc: "Đây chính là anh ta không đúng, có bạn gái,
thế nhưng công khai cùng bạn gái cũ thuê phòng, thật là một người đàn
ông không biết xấu hổ."
"Ừ." Cố Phương Phương gật đầu một cái,
cắn răng nói, "Em căm hận anh ta, em nhất định phải thật tốt dạy dỗ cái
đó không biết liêm sỉ Tôn Thiến."
"Nhưng em nghĩ tốt biện pháp
đối phó chưa,Tôn Thiến thoạt nhìn cũng không dễ đối phó?" Nguyệt Ly có ý tốt nhắc nhở, thực ra cố ý gây nên, như vậy chỉ biết tăng thêm sức
chiến đấu của cô ta, một tuồng kịch hay sắp diễn ra.
Cố Phương
Phương thôi khóc thút thít, lời nói xoay chuyển, lạnh lùng nói: "Dĩ
nhiên, em trực tiếp tìm cô ta, vừa đấm vừa xoa, không sợ cô ta không rời đi."
"Ngộ nhỡ, cô ta cứng mềm không ăn đâu?" Nguyệt Ly hỏi ngược lại, "Nhất định phải có biện pháp chu đáo."
em là cái gì?"
"Anh đương nhiên coi em là bạn gái của anh." Hạ
Thần nghiêm mặt nói, vì giữ lại cô ấy, những lời nói buồn nôn, anh ta
đều có thể nói ra ."Anh thích em như vậy, tha thứ cho anh một lần được
không?"
"Thích em, còn lăng nhăng cùng cô gái khác, thích em, còn giúp cô gái khác mua đồ, thì ra anh chính là như vậy thích em." Cố
Phương Phương khổ sở, gào lên.
"Anh ——" bị nói á khẩu không trả
lời được, Hạ Thần nhất thời không biết nên nói tiếp thế nào, anh đúng là không biết Cố Phương Phương sẽ nói như thế.
Trước kia, cô ấy luôn là chim nhỏ nép vào trong lòng anh, nghe anh nói, hưởng thụ niềm vui anh mang lại cho cô ấy.
"Không nói được chứ gì?" Nhìn bọn họ gây gổ, đúng là rất đã nghiền, chỉ là kìm nén đến khó chịu, lúc này, Nguyệt Ly lại có cơ hội, dĩ nhiên không thể
bỏ qua, "Hạ Thần, ngươi luôn miệng nói thích Phương Phương, chẳng lẽ đây chính là ngươi thích, nếu sự thật như vậy , Phương Phương nhà ta cũng
không cần."
Nói xong, Nguyệt Ly lôi kéo Phương Phương rời đi, Hạ Thần hơi lăng, lập tức chạy lên, kéo tay của Cố Phương Phương.
"Anh buông ra." Nguyệt Ly lạnh lùng nói.
"Anh không thả." Hạ Thần kiên trì, "Em tránh sang một bên, anh muốn một mình nói chuyện với Phương Phương một chút."
"Hiện tại không được." Nguyệt Ly cự tuyệt rời đi, " hiện tại thân thể của em
ấy không thoải mái, em muốn mang em ấy đi phòng y tế xem một chút."
"Không được, trước tiên phải nói cho rõ ràng." Thái độ Hạ Thần mạnh mẽ, làm Cố Phương Phương rất đau lòng, đều nói thân thể không thoải mái, thế nhưng anh ta lại nắm chặt không buông tay.
"Hạ Thần, anh thật lòng
thích Cố Phương Phương sao?" Nguyệt Ly bỏ lại một câu, thừa dịp anh ta
ngẩn người, chạy nhanh bỏ tay anh ta ra, vội vàng chạy về phía phòng y
tế.
Ra khỏi phòng ăn, Cố Phương Phương cũng chịu đựng không nổi nữa, bắt đầu khóc toáng lên.
"Em họ, em đừng khóc, không phải còn có chị họ cùng em sao?" Nguyệt Ly an ủi.
"Đúng vậy, chị họ, không có chị, em thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ." Cố Phương Phương cảm kích nói.
"Được rồi, bây giờ thân thể em không thoải mái, đừng nói nữa." Nguyệt Ly dặn dò.
"Vâng."