Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 45 :
Ngày đăng: 14:00 19/04/20
Nguyệt Ly vừa mới nói xong thì bên kia lại có tình tiết mới, Hạ Thần đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, gân xanh hiện rõ trên trán, quát lên: "Đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt."
Liễu Dật nghe không hiểu rõ vội hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Lúc này đang cãi nhau, em đi qua để giảng hòa đây, có chuyện gì sẽ nói với anh sau."
Nguyệt Ly vội vàng chạy đến bên kia, sắc mặt Hạ Thần so với lúc trước càng khó coi hơn, lời nói ra lạnh lẽo như sương lạnh tháng ba: "Cố Phương Phương, em không có quyền phản đối."
Thoáng nhìn qua Cố Phương Phương đang khóc lóc thương tâm và Hạ Thần đang nổi giận, trong lòng Nguyệt Ly vui sướng không nói nên lời nhưng trên mặt thì vẫn là vẻ lo lắng, hỏi: "Có chuyện gì vậy, Phương Phương?"
"Em..." Vừa muốn mở miệng thì Hạ Thần hung dữ trừng mắt liếc qua, Cố Phương Phương liền ngậm miệng lại, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
Thở dài một cái, Nguyệt Ly không hề sợ hãi nhìn thẳng vào đôi mắt tối tăm kia: "Hạ Thần, có phải anh lại bắt nạt Phương Phương nhà chúng tôi hay không?"
"Liễu Nguyệt Ly, tôi không muốn nhắc lại, cô lập tức cút đi cho tôi." Mỗi một câu một chữ của Hạ Thần đều mang theo ý cảnh cáo: "Cho cô 30 giây."
Anh ta cuối cùng cũng nổi nóng, không thể lấy cứng đối cứng được, cô đang định dắt Cố Phương Phương dời đi thì anh ta lại bổ sung một câu: "Tôi có nói cô có thể đưa cô ấy đi sao?"
"Anh có ý gì?" Nguyệt Ly nổi giận "Em họ của tôi và anh không còn quan hệ gì nữa, tôi sao có thể để em ấy ở lại đây một mình?"
"Tôi nói một lần cuối cùng, cô có đi hay không!" Thân hình to lớn chậm rãi đi tới, chắn đi ánh sáng, trong lòng Nguyệt Ly trầm xuống, do dự một lát, để lại một câu nói rồi bỏ đi.
"Em họ, em bảo trọng nhé."
"Chị họ, em không trách chị, chị về cẩn thận." Cố Phương Phương bỗng nhiên mở miệng.
Nguyệt Lu nhẹ gật đầu, xoay người nhanh chóng rời đi.
Tiếp theo, sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Hạ Thần có thể sẽ chiếm đoạt Cố Phương Phương hay không đây? Rất có khả năng này.
Được rồi, đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ đối với bọn họ. Hai người kia yêu nhau lắm cắn nhau đau, xem thật là vui vẻ, đáng tiếc là quá ngắn, mới xem một chút đã bị đuổi rồi.
Hạ Thần khiến cho Cố Phương Phương tổn thương, Cố Phương Phương cũng ảnh hưởng đến Hạ Thần, bi kịch tình yêu gì gì đó, quá bạo lực rồi.
Ống kính chuyển đến Cố Phương Phương, lúc này cô ta đang có vẻ mặt sợ hãi, thân thể từng bước lủi về phía sau.
"Tối hôm nay, em trốn không thoát đâu!" Một câu nói của Hạ Thần lập tức đẩy Cố Phương xuống địa ngục.
Cố Phương Phương tựa vào vai của Nguyệt Ly, nước mắt lăn dài trên hai má của cô ta.
"Đừng khóc, đừng khóc." Nếu không phải vì muốn moi chuyện ngày hôm qua từ miệng của cô ta ra thì cô đã bỏ mặc cô ta từ lâu rồi, đúng là phiền chết đi được.
Hồi lâu sau Cố Phương Phương mới ngừng khóc.
"Đã khá hơn chút nào chưa?" Nguyệt Ly nhẹ giọng hỏi han.
"Chị họ, em muốn nghỉ ngơi."
"Tắm rửa trước rồi ngủ tiếp, có được không?"
"Được rồi."
Nguyệt Ly nhanh chóng chuẩn bị nước ấm xong, Cố Phương Phương bước vào phòng tắm, cởi quần áo ra, trên da thịt trắng như tuyết hiện lên những dấu hôn chằng chịt.
Đây là bằng chứng chứng tỏ tối hôm qua anh ta mạnh bạo như thế nào, những dấu vết này khiến cho Cố Phương Phương nhớ lại Hạ Thần đáng sợ như thế nào, trái tim đột nhiên sợ hãi, chân trượt một cái, thân thể ngã ngồi trên mặt đất.
Nghe được tiếng động bên trong, Nguyệt Ly vội vàng gõ cửa: "Phương Phương, em không sao chứ?"
"Em không sao." Cố hết sức để đứng dậy, Cố Phương Phương nhẹ nhàng nói ra ba chữ.
Cố Phương Phương này thực là không khiến cho người ta bớt lo tí nào, nhưng mà cô ta hiện tại cũng nhận được báo ứng rồi. Tối hôm qua, hẳn là một đêm mà suốt đời cô ta cũng không thể quên được.
Cô ta thành ra cái dạng này, cô cũng không cần phải châm ngòi ly gián rồi.
Khóe môi Nguyệt Ly cong lên thành một nụ cười lạnh.
Ngâm mình trong nước ấm, Cố Phương Phương dùng khăn tắm chà mạnh những dấu vết trên người, đây là một sự sỉ nhục. Tuy rằng cô rất yêu Hạ Thần nhưng mà cô tuyệt đối sẽ không quên những đau đớn khi bị anh ta cưỡng bức, chỉ cần nghĩ lại thôi cũng thấy sợ hãi.
Thân thể càng run rẩy nhưng tâm lại càng kiên định.
Cô thực lòng yêu anh như vậy mà anh lại muốn cô làm tình nhân của anh. Cô không muốn, hai người cãi nhau, cô không lựa lời, nói muốn chia tay với anh cho nên đã đốt lên lửa giận trong lòng anh.
Tuy rằng cô đã xin lỗi rồi nhưng mà anh căn bản không nghe cho nên sau đó mới có chuyện bị cưỡng bức.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ta là mẹ ruột, sẽ không hành hạ con gái cho nên liền khai đao với Cố Phương Phương, sau khi hành hạ cô ta xong thì sẽ đến tên đàn ông cặn bã rồi. Hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn~