Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ
Chương 6 :
Ngày đăng: 13:59 19/04/20
Hạ Thần chọn một nhà
hàng Tây Âu phong cách tràn ngập lãng mạn, mọi người tới nơi này đều là
tình nhân, rõ ràng đây là muốn cho Trương Minh Minh biết khó mà lui.
Trương Minh Minh trực tiếp bỏ qua ánh mắt chán ghét của Hạ Thần, cùng Liễu Nguyệt Ly nghênh ngang đi vào.
Tìm vị trí ngồi xuống, tuy rằng trong lòng không thích Trương Minh Minh đối diện, nhưng hắn vẫn phải làm đúng kiểu dáng, tỏ ra mình là người lịch
sự, kiên nhẫn hỏi thăm hai người thích ăn gì.
Thiếu gia có tiền mời khách, hai người tự nhiên sẽ không quên bóc lột chết hắn.
Hai người gọi đều là những món ăn tinh mỹ đầu bảng, Hạ Thần có tiền, có thể làm cho mỹ nhân cười, tốn chút tiền, cũng không vấn đề gì. Hắn cảm
thấy, hôm nay tâm tình Nguyệt Ly dường như không tốt lắm. Bằng không, cô sẽ không đối xử với hắn xa cách như vậy. Chắc là trách cứ hắn, thời
điểm cô bị bệnh, hắn không đủ quan tâm cô.
Các cô ăn uống vô cùng vui vẻ sung sướng, Hạ Thần lại vô cùng buồn bực, gắp thức ăn cho Nguyệt Ly, lại luôn bị Trương Minh Minh làm bóng đèn ngăn trở, phá hư, làm hắn rất căm tức.
Liễu Nguyệt Ly so sánh với những người khác tốt hơn rất nhiều, ít nhất cô yêu hắn, sẽ không phiền nhiễu nhiều đến cuộc sống phong lưu của hắn, bởi vì cô tâm tư rất đơn thuần, cũng rất dễ lừa gạt, dáng người tốt như thế, để cho người khác có được hắn thấy đáng tiếc,
hắn không nghĩ sẽ buông tha cho cô gái này. Ít nhất phải làm cho nàng có thai mang con của hắn, nên hắn nhịn cục tức này.
Cơm nước xong, Hạ Thần muốn mời Liễu Nguyệt Ly cùng nhau đi tản bộ, Trương Minh Minh lại đứng ra ngăn cản.
Liễu Nguyệt Ly vui vẻ vì có người ngăn cản tên đáng ghét này giúp cô.
Không nhìn Trương Minh Minh, Hạ Thần lại mời: "Nguyệt Ly, 9h tối nay, chúng ta cùng đi ăn cá nướng, được không?”
Trương Minh Minh đứng trước mặt Hạ Thần che chắn cho Nguyệt Ly ở phía sau,
cười tủm tỉm nói: "Nguyệt Ly đi, tôi cũng đi, cậu ấy không đi, tôi cũng
không đi."
Cho dù tính tình hắn tốt đến đâu, nhịn nãy giờ cũng
bạo phát, giọng nói nồng đậm bất mãn: "Trương Minh Minh chẳng lẽ cô
không cảm thấy phiền sao? Cô rảnh rỗi buồn chán có muốn tìm bạn trai hay không, nói kiểu người đi, tôi giới thiệu cho cô."
“Ý tốt của anh tôi nhận, nhưng tôi không thể để cho Nguyệt Ly với anh ở một mình cùng
một chỗ." Trương Minh Minh gọn gàng dứt khoát nói.
Một câu này
bao hàm vô hạn thâm tình. Đáng tiếc, cô đã không còn là cô gái ngây ngô
lúc trước, đây chẳng phải hắn thâm tình gì, chỉ là chiêu trò dụ dỗ gái
của hắn mà thôi, cô sẽ không bao giờ tin tưởng hắn, bởi vì “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.”
"Nói một lần cuối cùng, chúng ta không có khả năng." Nói xong, đứng dậy rời đi.
Hạ Thần lập tức đuổi theo, ngăn ở phía trước: "Hãy nghe anh nói, được không?"
Liễu Nguyệt Ly trực tiếp không nhìn hắn, định vòng đi qua, nhưng Hạ Thần lại không dễ dàng buông tha cô. Cô gái hắn nhìn trúng, sao lại để cho cô
chạy trốn.
"Nguyệt Ly, tin anh một lần, được không?"
Ánh
mắt hắn nhìn thẳng vào cô, ẩn chứa chân thành nhu tình, giọng điệu ôn
nhu, tiếng nói trầm thấp, dễ dàng khiến con người ta trầm luân.
Cô cũng không phải còn trẻ không biết gì, mặc kệ hắn nói cái gì, cô cũng
không bao giờ thay đổi quyết định của mình, hiện tại, trong mắt cô, hắn
chính là cực phẩm tiện nam.
Nếu hắn mọi cách dây dưa, cô cũng
không khách khí: "Anh cút ngay cho tôi, tôi nói cho anh biết, tôi sẽ
không bao giờ tin loại người như anh, anh muốn tìm đàn bà giải sầu, bên
ngoài có rất nhiều, đừng làm trò phiền tôi."
Nói xong, trực tiếp chạy đi.
Hạ Thần cũng sẽ không dễ dàng buông tay, ở phía sau hô: "Nguyệt Ly, anh sẽ chứng minh cho em xem, tình cảm anh giành cho em, nhật nguyệt chứng
giám."
Một câu hô to này của hắn, đưa tới không ít người đi ngang qua vây xem, đặc biệt là nữ sinh, nhìn anh chàng đẹp trai lại si tình
trước mắt, tỏ vẻ vô cùng hâm mộ với cô gái được tỏ tình kia. Liễu Nguyệt Ly sau khi nghe được, tốc độ nhanh hơn, lẩn đi rất nhanh. Mắt không
thấy tâm không phiền.