Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ

Chương 8 :

Ngày đăng: 13:59 19/04/20


Cơm chiều, như trước

là Liễu Dật xuống bếp, hắn muốn Nguyệt Ly quen với việc ăn đồ ăn do hắn

nấu, tiến tới thói quen ỷ lại hắn, tục ngữ nói, muốn bắt được tâm đàn

ông, phải đi qua đường dạ dày, nhưng điều này cũng đúng với phụ nữ.



Thức ăn thơm ngào ngạt vừa ra lò, một nhà ba người ăn thật vui vẻ, mọi người đối với Liễu Dật càng xem càng vừa lòng, chỉ chờ hai đứa đến tuổi kết

hôn. Dù sao người trong nhà, cái gì đều hiểu biết rõ ràng.



Sau khi ăn xong, bà Liễu cùng dì Trương đi tản bộ, Liễu Dật cùng Nguyệt Ly đi xem phim.



Đến rạp chiếu phim, hai người phân công, Liễu Dật mua vé, Nguyệt Ly đi mua đồ ăn vặt.



Phía trước xếp hàng mua vé còn khá nhiều người, Liễu Dật đợi rất lâu, rốt cục cũng đến lượt.



Mua vé xong, hắn đứng tại cửa phòng chiếu chờ Nguyệt Ly.



Thời gian một phần một giây trôi qua, vẫn không thấy Nguyệt Ly đâu, Liễu Dật không thể không lo lắng, lấy điện thoại ra định gọi cho Nguyệt Ly, lại

thấy cô đang chạy về phía hắn.



"Sao chị đi lâu như vậy?" Liễu Dật hỏi.



Nguyệt Ly xấu hổ cười: "Chị đi dạo qua mấy cửa hàng, cho nên hơi mất thời

gian." Thật ra là cô cũng không biết Liễu Dật thích gì, vì thế mỗi thứ

cô đều mua một ít, chắc hắn ít ra cũng thích một thứ trong số này đi.



Hai người đi vào rạp chiếu phim, tìm kiếm vị trí rồi ổn định ngồi xuống.



Ngồi xuống không bao lâu, phim nhựa bắt đầu trình chiếu.



Xem được nửa giờ, Nguyệt Ly mang đồ ăn vặt ra, nhẹ giọng nói: "Mấy thứ này chị mua, muốn ăn cái gì, cứ việc lấy."



Liễu Dật không thích ăn đồ ăn vặt, nhưng không muốn phụ ý tốt của cô, tùy tay cầm một bao hạt dưa.



Nguyệt Ly đối với phim hành động, không hề hứng thú, nhưng những hình ảnh

trong phim cũng đẹp mắt, mang lại hiệu quả thị giác rất tốt. Trái lại

Liễu Dật xem chăm chú, cô thường thường nhìn về phía hắn, hắn cũng không chú ý.



Phim kéo dài hơn 2 tiếng, xem xong phim đã hơn chín giờ,

hai người đang đứng ở cửa rạp chiếu phim chờ xe, một đạo nam âm truyền
đường cái, sự vui sướng lớn lao kia khiến hắn quên mất sợ hãi, chạy tới, trực tiếp đem Nguyệt Ly ôm vào trong ngực, lực đạo của hắn rất lớn,

dường như muốn đem cô khảm nhập vào cơ thể hắn.



"Nguyệt Ly, em không phải đang nằm mơ, đúng không?" Thật lâu sau, hắn ngây ngốc hỏi một câu.



Nhéo nhéo thắt lưng của hắn, Nguyệt Ly cười nói: "Là thật."



"Em thực sợ đây là một giấc mộng, tỉnh mộng, tất cả đều là do em tự mình đa tình." Tiếng nói ấm áp trầm thấp, bao hàm vô hạn sợ hãi.



Nguyệt

Ly dùng thực tế chứng minh, trực tiếp hôn lên bạc môi lành lạnh của hắn, làm cho hắn an tâm. Bỗng nhiên bị hành động lớn mật như vậy của Nguyệt

Ly dọa, đầu óc trống rỗng, một lát sau, hắn mới lấy lại phản ứng, đáp

lại nụ hôn của cô, hắn hôn trúc trắc, ngây ngô, y theo bản năng của

mình, hung hăng mút vào.



Nụ hôn triền miên chấm dứt, hai người hai má đều là lửa nóng, tim cũng bất quy tắc nhảy lên, bốn mắt nhìn nhau, đều bật cười.



Liễu Dật thế này đã hoàn toàn yên tâm, không cần băn khoăn điều gì nữa, quang minh chính đại nắm tay Liễu Nguyệt Ly trở về nhà.



Dọc theo đường đi, Liễu Dật khóe miệng vẫn cong lên.



Về nhà, bà Liễu gần đây công việc bận rộn, sớm đã đi nghỉ ngơi, dì Trương đang ngồi xem tivi trông nhà.



Nhìn thấy hai người tay nắm tay trở về, trong lòng bà hiểu rằng hai người nhất định lại tiến thêm một bước .



Mới vào cửa, Nguyệt Ly định thu hồi tay, Liễu Dật bất mãn trừng mắt nhìn Nguyệt Ly.



Nhưng lọt vào trong mắt dì Trương, cái trừng mắt này lại trở thành liếc mắt đưa tình của cặp tình nhân trẻ.



Dì Trương cười hỏi: "Xem phim trở về, có đói bụng không, nếu đói để dì đi chuẩn bị đồ ăn khuya.”



Nguyệt Ly vội đáp lại: "Không cần đâu dì, con tắm rửa xong rồi đi ngủ luôn."



Liễu Dật cũng nói với theo: "Đúng vậy, dì Trường, bây giờ đã không còn sớm,

dì tuổi tác đã lớn, không nên thức đêm, dì nghỉ ngơi sớm đi."



"Ừ." Dì Trương mặt mày hớn hở trở về phòng.