Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 199 : Sắc bén

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Một tổng giám đốc trẻ tuổi phụ trách đối ngoại giới thiệu tình hình phát triển của công ty, tuy vẫn luôn mỉm cười, nhưng trong lòng rất xem thường vị đại tiểu thư bỗng dưng xuất hiện này. Mặc dù đây là lần đầu tiên anh ta gặp Triệu Hàm Như, nhưng ấn tượng mà Triệu Tuyết Như để lại cho anh ta quá sâu đậm. Những cô gái lớn lên trong nhung lụa này đa phần1đều là ngực to não bé, chưa chắc đã hiểu được những thứ này?



Anh ta nói rất nhanh, có hơi qua loa, quen miệng trình bày một tràng, nếu là người ngoài nghề sẽ bị anh ta che mắt.



Tiếc rằng dù là Khúc Nhạc hay Triệu Hàm Như, dù tuổi còn nhỏ thì cũng đều là những lão làng trên thương trường, cực kỳ mẫn cảm với những con số này, có cảm nhận rõ ràng với sự8phát triển của doanh nghiệp. Thận chí không cầm nhìn những tư liệu này, hai người vẫn có thể phân biệt câu nào là thật, câu nào là giả.



Triệu Hàm Như từ đầu đến cuối chỉ chậm rãi uống trà, trông có vẻ hờ hững, cứ như không để ý đến lời của anh ta. Người kia giới thiệt đến khô miệng, lại thấy vị khách này từ đầu đến cuối vẫn không nói câu nào, không khỏi2khinh thường. Quả nhiên cũng giống như đồn, chỉ là một cô đại tiểu thư, không hiểu gì thì tỏ ra thâm trầm.



“Bản giới thiệu này của các anh viết không tệ, à không? Phải nói là rất có tài.” Thấy anh ta ngừng lại, Triệu Hàm Như mới ngẩng đầu lên, từ tốn nói.



Triệu Hàm Như có ý gì? Người trẻ tuổi kia vô cùng ngạc nhiên, nhìn chị Mai phụ trách chuyên môn ngồi bên cạnh.4Hai người đưa mắt nhìn nhau, không hiểu cô đang khen hay chê.



“Lúc cha tôi còn sống, tổng tài sản của Triệu thị đã hơn 5 tỷ, lúc đó trong tay còn 10 hạng mục đang xây dựng. Năm đó dự đoán những hạng mục này khi hoàn thành, tổng tải sản có thể lên đến hơn 10 tỷ. Nhưng bây giờ thì sao? Các hạng mục đều đã hoàn thành, tổng tài sản chỉ có 8 tỷ, còn 2 tỷ kia đâu?” Triệu Hàm Như để cốc nước xuống, lạnh lùng nói.



Tiếng cốc chạm bàn giòn giã, người trẻ tuổi kia bất an co chân. Còn 2 tỷ đi đâu rồi, anh ta làm sao mà biết? Anh ta mới vào công ty, chỉ phụ trách đọc giới thiệu, hoàn toàn không biết những chuyện khác.


Không ham muốn ắt sẽ có được, đứng dưới hiên người thì ắt phải cúi đầu.



Nhìn Triệu Hàm Như thế này, Trịnh Hiệu Dương cuồi cùng cũng hối hận vì mình tuổi trẻ ngông cuồng, lãng phí thời gian bên đám con gái. Lúc đó hắn ta xem thường loại mọt sách như cô, chưa hề nghĩ đến sự nghiệp của mình.



Về sau qua Mỹ, lúc Triệu Hàm Như gây dựng sự nghiệp, hắn ta lại bỏ thời gian chinh phục phụ nữ. Lúc đó, hắn chưa từng nghĩ đến tương lai, tính toán cho sự nghiệp của mình.



Trịnh Hiệu Dương từng cảm thấy mình rất có thành tựu, ấy thế mà tất cả những thứ đó bây giờ đều trở thành thất bại. Bọn họ vốn xuất phát từ một điểm, nhưng bây giờ đã chênh lệc rất xa.



Công ty IT của cậu ta vừa thành lập, lúc trước cần một khoản đầu tư ba mươi triệu đô. Người nhà cậu ta suy nghĩ rất lâu. Nhưng Khúc Nhạc và Triệu Hàm Như lại chỉ cân nhắc một chút, ký một tấm chi phiếu là xong.



Trịnh Hiệu Dương siết chặt hai tay, lúc bọn họ chưa xuất hiện, dưới sự che chở của cha mình, hắn ở thành phố C xưng bá xưng vương, cảm thấy ngày tháng trôi qua rất sung sướng. Nhưng bây giờ so sánh cùng bọn họ, hắn lại cảm thấy không công bằng. Khúc Nhạc từ nhỏ đã là thiên tài, vượt xa hắn, hắn có thể chịu được. Nhưng Triệu Hàm Như năm đó rõ ràng chỉ là một con nhóc đần độn ngây thơ, vậy mà hiện giờ khí thế còn vượt xa hắn ta, khiến hắn ta không tài nào chấp nhận được.



Không chỉ Trịnh Hiệu Dương, mà Trịnh Kính và An Khả Quân cũng không chấp nhận được. Mặc dù đã sớm biết Triệu Hàm Như không còn giống như trước đây, nhưng khi nhìn thấy sự sắc bén lạnh lùng không giấu giếm ở đuôi mày khóe mắt và nụ cười luôn bên miệng, bọn họ vẫn cảm thấy cô không hề giống cô gái rụt rè năm trước, ngược lại còn có vẻ giống Tống Du, thậm chí còn khó thân thiết hơn Tống Du.



Triệu Hàm Như cũng không phải trở thành thế này chỉ trong một đêm. Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ gặp lại cô sau nhiều năm, có thể thấy là họ ngạc nhiên đến mức nào.