Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 225 : Oán hận

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Nghiêm Hiểu Văn cũng chỉ than thở chuyện Khúc Nhạc và Triệu Hàm Như mấy lần với chị họ Đường Nghiêm Nghiêm, khiến Khúc Phong chú ý đến Triệu Hàm Như, sau khi điều tra phát hiện ra vô số chuyện liên quan đến Lý Tịnh và cái chết của bố mẹ Triệu Hàm Như, lúc đó cô ta vui sướng đến phát điên, nếu như Triệu Hàm Như không ở cạnh Khúc Nhạc nữa, cô ta có thể tranh thủ nhà gần hồ thưởng trăng trước không?



Không ai ngờ được Khúc Nhạc lại đồng ý1thực hiện giao dịch với Lý Tịnh, anh chấp nhận từ Tập đoàn Hồng Hải, ở cạnh Triệu Hàm Như. Khi vô tình biết được chuyện này Nghiêm Hiểu Văn gần như suy sụp.



Bọn họ đều là Thiên chi kiêu tử, tin tưởng Khúc Nhạc như thế, đem tiền đồ của mình giao vào tay anh. Anh lại vì một cô gái, không để ý đến lợi ích của bọn họ, là anh phản bội họ trước, phụ sự kỳ vọng của bọn họ.



Cho nên lúc đó cô ta mới không chút do dự hợp tác8với Khúc Phong, bán những tin tức cô ta có trong tay cho Khúc Phong, chỉ cần Khúc Nhạc rời khỏi Triệu Hàm Như, thì cô ta sẽ có hy vọng, đây là kết quả tốt nhất cho tất cả mọi người.



Mọi chuyện cô ta làm đều vì anh, cũng chắc chắn trong tay anh không có chứng cứ xác thực cô ta phản bội, nhưng anh lại không chút lưu tình đổ nước bẩn lên người, tâm ý của mình bị người khác giẫm đạp như thế, đây chính là điều khiến cô ta đau2khổ nhất.



“Vì một cô gái không bao giờ có thể cùng nhau mà đối xử với tôi như vậy!” Nghiêm Hiểu Văn khóc rống trong xe. Cô ta biết trong thời gian này Khúc Nhạc đang đau khổ vì thất tình, nên rất dịu dàng quan tâm anh, cho dù là tảng đá cũng bị cô làm cho rung động, không ngờ anh ấy không những không động tình, còn nhục mạ cô ta trước mặt người khác, cưỡng ép cô ta rời khỏi công ty.



“Đây rõ ràng là giận chó đánh mèo, muốn đẩy nỗi4oan lên người mình, tuyệt đường của mình!” Nghiêm Hiểu Văn không ngờ Khúc Nhạc sẽ tuyệt tình đến mức này.



Nhìn lại, cho dù Nghiêm Hiểu Văn chỉ là một trợ lý bình thường, cũng đã đi theo Khúc Nhạc được một thời gian, không có công lao cũng có khổ lao, cho dù thế nào anh cũng không thể đuổi cô ta khỏi Tập đoàn Hồng Hải, còn không lưu lại cho cô ta chút mặt mũi nào. Bị ông chủ đuổi ra khỏi cửa, còn tuyên bố sẽ truy cứu, sau này làm sao cô ta có thể quay lại?



Nghiêm Hiểu Văn khóc thương tâm. Trực giác của phụ nữ cho cô ta biết, những hành động gần đây của Khúc Nhạc không phải là vì muốn củng cố địa vị của mình, mà là vì muốn trả thù.



Khúc Nhạc trả thù Lý Tịnh đã hại bố mẹ Triệu Hàm Như, khiến Triệu Hàm Như tức giận rời xa anh, thế nên anh đem tất cả những kẻ có dính líu đến Lý Tịnh ở Tập đoàn Hồng Hải thanh tẩy toàn bộ, còn đối với Khúc Phong ở trong tù vẫn không ngừng giở trò, anh không chút lưu tình dùng quan hệ đưa anh ta đến nơi khác, khiến anh ta mất hết đặc quyền, sống một cuộc sống của tù nhân bình thường.
“Con không định làm gì cả, chỉ muốn chia sẻ câu nói này với bố thôi.” Khúc Nhạc cười cười, “Bố không cần sốt sắng như vậy”



“Con đừng quên nó là anh ruột con!” Khúc Tòng Giản đau thấu tim gan.



“Con cũng là em trai anh ta.” Nụ cười trên mặt anh vẫn còn nhưng không hề có ý cười, “Con cũng là con trai của Lý Tịnh, vì sao mọi người không chịu buông tha cho con?”



“Con muốn không nhận người thân! Thành kẻ cô độc!” Khúc Tòng Giản tức giận run người, không kiềm chế được gạt đổ không ít chén trà. Khúc Nhạc ngay cả lông mày cũng không động.



Khúc Tòng Giản thất thần đi về phòng làm việc của ông ta. Khúc Nhạc không tiễn, chỉ đứng ở cửa sổ lớn sát đất, để lại một bóng lưng cô tịnh.



Kẻ cô độc...



Hiếm khi thấy được trời quang mây tạnh ngoài cửa sổ, đây là thời tiết Triệu Hàm Như thích nhất. Bầu trời trong veo, cô cũng sẽ hoạt bát hơn, pha hai ly cà phê nhìn anh cười không ngừng, hoặc sẽ kéo anh ra ngoài nằm trên bãi cỏ đọc sách...



Khúc Nhạc vươn tay, khẽ vẽ khuôn mặt cô lên ô cửa sổ, mỗi một nét đều như chạm vào da thịt mềm mại của cô. Khi anh vẽ xong nét cuối cùng, trên ô cửa vẫn là một mảnh kính trong suốt, không lưu lại chút dấu vết.



Khúc Nhạc ôm ngực, dường như có một cánh tay vô hình bẻ gãy một chiếc xương sườn của anh, đau thấu tim gan.