Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 232 : Xấu hổ

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Giản Lịch cười trấn an cô: “Khách sáo với anh gì nữa chứ? Khó chịu ở đâu vậy?”



“Chỉ là đau bụng thôi, vừa nãy đã châm cứu, giờ tốt hơn nhiều rồi.” Triệu Hàm Như hoàn toàn không để ý tới Khúc Nhạc đang ghen tuông ghê gớm, cô khẽ nói với Giản Lịch.



Cơn ghen trên người Khúc Nhạc càng nồng hơn, rõ ràng cô đã đau đến như thế rồi mà vẫn còn tỏ vẻ hòa nhã nhẹ giọng an ủi Giản Lịch, còn với anh thì lại không mảy may chịu cho chút sắc1mặt tốt nào, từ lúc vào bệnh viện đến giờ hoàn toàn không thèm nhìn anh.



Giản Lịch cười trấn an cô, đang chuẩn bị tiến lên hỏi, ánh mắt bỗng dưng khựng lại, trên người cô có vài vết đỏ cực kỳ dọa người, đây mới chỉ là nơi lộ ở bên ngoài mà đã vậy rồi, thì có thể tưởng tượng ở những nơi bị quần áo che còn thê thảm đến mức nào.



Giản Lịch quay sang liếc mắt nhìn Khúc Nhạc, ánh mắt hơi sắc bén, chẳng lẽ anh đã tra tấn cô ư?



“Làm8kiểm tra phụ khoa chưa?” Giản Lịch liếc Khúc Nhạc với vẻ ý nhị.



Mặt Triệu Hàm Như lập tức đỏ bừng, mặt Khúc Nhạc thì càng đen hơn, xe cứu thương vừa đến, các bác sĩ y tá đã tỏ vẻ đề phòng mà nhìn anh, chặn anh ở bên ngoài, liên tục hỏi Triệu Hàm Như có phải là bị cưỡng ép hay không, có cần báo cảnh sát không, cứ như anh thật sự là một tên tội phạm không bằng cầm thú.



“Đã làm kiểm tra phụ khoa rồi, ngoại trừ chút sưng tấy2nhỏ bên ngoài ra thì không có vấn đề gì quá lớn, hẳn là vừa rồi đã có quan hệ tình dục khá kịch liệt, nhưng cũng không tạo thành tổn thương gì.” Nữ bác sĩ dùng giọng điệu giải quyết việc công mà đáp, nhưng đáy mắt lại có ý cười lướt qua.



Cho dù là ai, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ vừa rồi của Triệu Hàm Như, phản ứng đầu tiên chính là cô đã chịu ngược đãi. Nhưng những vết đỏ ấy nhìn có vẻ dọa người, trên thực tế lại không4hề tạo thành tổn thương gì lớn cho cô. Nữ bác sĩ cũng là người từng trải, sao không biết đây là dấu vết bọn họ khó kìm lòng nổi nên mới để lại cơ chứ.



“Bụng của cô ấy bị đau là do quan hệ à?” Giản Lịch lúng túng ho khan hai tiếng, phát hiện cổ và mu bàn tay Khúc Nhạc cũng bị tím xanh, có thể thấy tình hình chiến đấu thực sự rất kịch liệt, chẳng lẽ là hai người bọn họ chơi quá đà đến nỗi xảy ra chuyện ư?



Không thể trách Giản Lịch lại có liên tưởng như vậy, phản ứng đầu tiên của nhân viên y tế phòng cấp cứu bệnh viện cũng là đôi nam nữ này chơi không biết điểm dừng đến mức xảy ra chuyện, cho nên bắt đầu từ lúc bọn họ lên xe cứu thương, trên đường đi, bọn họ đã phải chịu không biết bao nhiêu ánh mắt khác thường.
“Không sao đâu, anh sẽ luôn ở bên em.” Khúc Nhạc cầm tay của cô, nhẹ giọng an ủi, chính anh cũng lo lắng không thôi theo cô.



“Có khi nào em sẽ chết hay không?” Cô lã chã chực khóc.



Khóe miệng Giản Lịch hơi giật giật, đám bả chó mà bọn họ phát, anh nuốt xuống cũng không được, nhả ra cũng không xong: “Không đâu. Chỉ là cắt ruột thừa thôi mà, hai người không cần căng thẳng như vậy đâu.”



“Lỡ như phẫu thuật thất bại thì sao? Hoặc là xảy ra điều gì sơ suất...” Lúc nhàm chán, cô đã xem không ít đống tin tức kỳ cục.



“Chớ có nói hươu nói vượn!” Khúc Nhạc trầm giọng khiển trách, vẻ mặt cũng viết rõ hai chữ khẩn trương.



“Xác suất xuất hiện tình huống ấy rất nhỏ, gần như là không thể, chắc em không xui đến vậy đâu?” Giản Lịch thấy buồn cười.



“Lỡ như thì sao?”



“Không có lỡ như.” Giản Lịch khẽ lắc đầu, “Anh có thể đảm bảo.”



“Tôi phải vào phòng mổ cùng cô ấy.” Nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, Khúc Nhạc cầm tay của cô, kiên định nói.



“Hai người vừa phải thôi chứ? Anh cho rằng cô ấy đi đẻ hay sao?” Giản Lịch nghẹn họng nhìn trân trối, dù tính tình của anh có tốt đến mấy cũng không chịu nổi: “Chưa từng nghe thấy mổ ruột thừa cũng phải theo vào phòng mổ bao giờ đó. Thật sự chỉ là tiểu phẫu thôi mà, không đến nửa tiếng là được ra rồi, anh theo cô ấy vào làm cái gì? Đỡ đẻ ruột thừa cho cô ấy à?”