Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 236 : Làm hòa
Ngày đăng: 11:16 30/04/20
“Anh đừng có được hời còn khoe mẽ! Lần nào cũng thế, anh còn biết nói đạo lý hay không hả?” Triệu Hàm Như suýt chút nữa thì ném vỡ cái bát trong tay, Khúc Nhạc thuận tay đón cái bát1trong tay cô, đặt yên trên tủ đầu giường.
Nhìn dáng vẻ không mảy may chú ý của anh, hốc mắt cô lập tức đỏ lên, cảm thấy mình thật sự là không có tiền đồ, mỗi lần ầm ĩ chia tay,8đều đã quyết định rời khỏi anh rồi, kết quả anh vừa tới dỗ dành, cô lại mềm lòng.
“Chuyện này chẳng có đạo lý gì để mà nói cả, cũng chẳng có gì để thương lượng hết,“ mắt anh lóe lên2ánh sáng lạnh lẽo, nhấn cô vào góc giường, lời nói mang theo vẻ uy hiếp: “Lần trước anh đã nói rồi, tuyệt đối sẽ không để em rời khỏi anh, bất kể muốn anh phải trả cái giá nào, anh4cũng sẽ không buông tay!”
“Bây giờ anh đang quyết tâm không nói lý, suốt ngày bắt nạt em đó!”
“Người phụ nữ của mình, bắt nạt thì cũng bắt nạt rồi, em có ý kiến gì?”
“Có ý kiến gì à? Anh tưởng anh là tổng giám đốc bá đạo đấy à?” Cô giận quá hóa cười: “Em đâu phải con ngốc ngây thơ!”
“Tổng giám đốc và nàng ngốc ngây thơ?” Anh cảm thấy cách ví von của cô rất thú vị: “Có lúc quả thật là em rất ngốc.”
“Cảm thấy em ngốc thì đi tìm người thông minh đi, bám lấy em làm cái gì?”
Triệu Hàm Như dùng sức giãy giụa mấy lần, lại bị anh ấn mạnh xuống: “Lại giận rồi, chớ lộn xộn, vết khâu của em còn chưa liền đâu. Trừ em ra, anh còn có thể tìm ai chứ?”
“Sao mà em biết được anh muốn tìm ai? Mấy cô trợ lý của anh không phải đều rất thông minh hay sao, đi tìm mấy cô ấy đi...”
“Cái này mà em cũng ghen được hả? Còn dám nói muốn chia tay với anh?” Khúc Nhạc không nhịn được vuốt tóc của cô: “Nếu anh thật sự muốn tìm người khác, em không khóc ngất mới là lạ đó.”
“Anh đừng dát vàng lên mặt mình, rốt cuộc phải thế nào anh mới chịu thả em ra?” Triệu Hàm Như nổi giận nhỏ giọng trách móc: “Em muốn uống canh!”
Anh không nhịn được mà bật cười, thả lỏng lực ấn cô, thuận tay cầm bát canh lên, đút từng thìa từng thìa cho cô: “Anh phải để em biết thế nào là ranh giới cuối cùng của anh.”
“Cũng mới trong khoảng thời gian này thôi, đứng đầu sóng ngọn gió, sợ người ta trả đũa.” Quân tử bất lập nguy tường chi hạ*, dù anh không thích phô trương, những vẫn phân rõ được nặng nhẹ, không lấy sự an toàn của chính và người thân ra để đùa.
*Quân tử bất lập nguy tường chi hạ: quân tử khi phát hiện có nguy hiểm, bản thân gặp nguy hiểm sẽ kịp thời rời khỏi nơi đó.
“Sao lúc ở sân bay em không thấy nhỉ?”
“Bọn họ đi theo sau, em quá kích động vì nhìn thấy anh, nên mới không phát hiện ra bọn họ.”
“Kích động cái rắm!” Vừa nghĩ tới tai nạn xấu hổ ngày đó bị nhiều người như vậy tận mắt nhìn thấy như vậy, cô liền tức tới mức nghiến răng.
“Đừng nóng, đừng nóng,“ vừa thấy cô ngấp nghé ranh giới nổi giận, anh vội vã đưa tay hạ hỏa cho cô: “Còn việc này muốn nói với em, công ty của Trương Gia bị niêm phong rồi, nhưng bản thân hắn ta lại không hề hấn gì.”
“Em đây biết lâu rồi.” Phương Minh vẫn tính là tận tụy, trước giờ cung cấp tin tức rất nhanh.
“Không phải hắn ta được Triệu Minh Vĩ bảo vệ hay sao, hay là được bí thư Trần của tỉnh A đích thân hạ cố ra mặt bảo vệ.”
“Bí thư Tỉnh ủy?” Sắc mặt cô khẽ biến: “Không ngờ Trương Gia lại bám được Bí thư Tỉnh ủy cơ đấy? Em sự đã xem thường anh ta rồi.”
Thám tử tư của cô có thể tra được rất nhiều chuyện, nhưng loại chuyện mật liên quan đến quan trường đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của bọn họ.
“Không hẳn là bám dựa, nói chính xác hơn, phải là uy hiếp,“ Khúc Nhạc nhếch môi cười một tiếng: “Trương Gia dùng danh nghĩa công ty thương mại xuất nhập khẩu để buôn lậu với Trương Long, mấy năm nay kiếm được không ít, quan lớn quan bé tỉnh A đều đã được hắn ta đi lại không ít. Nhưng mà hắn ta vẫn chưa có bản lĩnh móc nối quan hệ với Trần Kiều. Trong tay hắn ta nắm được thóp của Trần Kiều thời còn là chủ tịch tỉnh...”
Khúc Nhạc nhìn cô một cái: “Trước đây, quan hệ giữa Trần Kiều và mẹ anh rất tốt, vì thành tích, ông ta đã dồn hết tâm tư sức lực để hạng mục đầu tư của Tập Đoàn Hồng Hải rơi vào tỉnh A, bởi vậy mà mẹ anh đã đạt thành thỏa thuận với ông ta, nếu Trần Kiều có thể giúp đỡ Tập Đoàn Hồng Hải có được quyền khống chế tập đoàn Triệu thị, vậy thì mấy hạng mục đó đều giao hết cho tỉnh A.”