Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 244 : Khí phách

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


“Mẹ nó! Mày một con nước ngoài mà dám đánh tao? Mày có biết ở đây là đâu không? Đây là phố người Hoa! Một con nước ngoài đánh người Trung Quốc! Có còn pháp luật hay không?” Trương Long bị Demi tát trái tát phải, nhưng vẫn gào thét chửi bậy. Tuy hắn từng là trùm côn đồ thành phố C, cũng từng oai1phong một cõi, nhưng đó là hắn dựa vào sự hung ác cầm đao chém người để leo lên, chứ không có học cận chiến hàng thật giá thật. Trước mặt cao thủ xuất thân từ đội thủy quân lục chiến Demi, hắn chỉ có thể bị đánh.



“Người đánh anh không phải là cô ấy, mà là tôi.” Triệu Hàm Như ra hiệu cho Demi8kéo Trương Long tới trước mặt cô, “Trương Long, anh còn biết ở đây là phố người Hoa chứ không phải thành phố C à? Anh tưởng rằng anh còn là lão đại thành phố C sao? Bây giờ anh chỉ là chó nhà có tang cụp đuôi vội vã trốn chạy, đừng có kiêu ngạo la hét trước mặt tôi…”



“Con mẹ mày, một con2khốn kiếp như mày cũng dám tìm người đánh tao? Khó trách anh tao không cần mày, một con vóc người khô đét như mày, có cho tao cũng không cần…” Trương Long phun một bãi nước miếng về phía Triệu Hàm Như, bộ dáng vô lại.



“Trương Gia, anh làm anh trai mà không quản cái miệng của em mình, cẩn thận họa từ miệng4mà ra.” Triệu Hàm Như rót một tách trà nóng, ung dung nói.



“Em cũng biết tính tình A Long như vậy mà, em đừng so đo với nó.” Trương Gia không ngờ Triệu Hàm Như vừa rồi tỏ vẻ không tha thứ, bây giờ lại đột nhiên nói vòng vo, hắn bèn bày ra tư thế thương lượng và khuôn mặt tươi cười xin tha.



“Tôi và các anh không thân, làm sao tôi biết anh ta có tính tình gì? Trương Long từng làm lão đại bang phái ở thành phố C, không phải là trẻ con, có một số quy củ anh ta nên hiểu. Nếu anh ta còn không hiểu thì tôi đây sẽ giúp anh ta một chút.” Triệu Hàm Như mỉm cười, hất tách trà nóng trong tay lên mặt Trương Long.



“A!!!” Trương Long đau hét lên, lá trà vừa ngâm nước nóng, ít nhất cũng nóng hơn tám mươi độ. Khuôn mặt hắn bị nóng đỏ bừng, hai tay bị Demi giữ chặt, dù có giãy giụa thế nào cũng không thể tránh thoát.



“Triệu Hàm Như! Rốt cuộc cô muốn làm gì?” Trương Gia thấy tình trạng thê thảm của Trương Long thì vô cùng đau lòng, không giữ nổi vẻ mặt nho nhã giả dối nữa. Hắn đập nát tách trà, cầm mảnh vỡ nhọn, liều mạng đâm lên người Triệu Hàm Như.



Demi phản ứng cực nhanh, một chân đạp Trương Long ra, sau đó nhào qua Trương Gia, đá rơi mảnh vỡ trong tay hắn.



Nhìn hai anh em bị đánh ngã ra đất giống như đống bùn nhão, Triệu Hàm Như mỉm cười, vừa định nói chuyện thì một giọng nam từ cửa thang lầu truyền đến.
“Không thành vấn đề.” Triệu Hàm Như lập tức móc cuốn chi phiếu, viết một tờ chi phiếu đưa cho anh Báo.



Trình Báo cầm chi phiếu, nghiêm túc nhìn mấy lần, “Cô rất sảng khoái.”



“Coi như phí làm quen người bạn như anh Báo.” Triệu Hàm Như cười cười, giống như không đặt hai chục triệu đôla vào mắt.



“Anh Báo, cô ta có rất nhiều tiền, ít nhất cũng phải lấy hai trăm triệu đôla.” Thấy người che chở mình bị Triệu Hàm Như mượn hơi, Trương Long không cam lòng hét lên.



Trình Báo nhíu mày vung tay lên, vài người đàn ông kéo Trương Long ra góc nhà đánh một trận no đòn, đánh tới mức hắn khóc cha gọi mẹ. Trương Gia quỳ trên mặt đất liên tục dập đầu xin tha với Trình Báo, đau khổ cầu xin anh ta đừng tính toán với hai anh em họ.



Biết rõ Trương Gia quỳ với Trình Báo chứ không phải mình, nhưng tư thế hèn mọn lúc này của hắn cũng khiến Triệu Hàm Như cảm thấy vui sướng không gì sánh được. Sớm muộn gì cũng có một ngày cô sẽ làm cho Trương Gia Trương Long quỳ trước mộ ba mẹ cô dập đầu tạ tội.



“Tôi ghét nhất là đàn em không có quy củ, xen mồm lúc tôi và người khác nói chuyện. Cô Triệu, cô thấy người này nên đánh không nên đánh?” Anh Báo cười tủm tỉm nhìn Triệu Hàm Như, hoàn toàn không nhìn cả người đầy máu Trương Long và sắc mặt như đất của Trương Gia.



“Đương nhiên là nên đánh, Trương Gia Trương Long giết ba mẹ tôi, thù giết ba mẹ không đội trời chung.” Triệu Hàm Như không chút do dự ký một tấm chi phiếu hai chục triệu đẩy tới trước mặt Trình Báo, “Nếu anh Báo bằng lòng giúp tôi một tay...”



“Đây coi như là tiền mua mạng?” Anh Báo cầm chi phiếu nhìn lướt qua, khó tránh ngạc nhiên với khí phách của Triệu Hàm Như rồi.