Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 51 :

Ngày đăng: 20:25 21/04/20


Thấy Giang Ly không trả lời, ánh mắt của Lưu Thấm Nhã rất buồn bực, khóe miệng hơi mím lại, thầm hận Giang Ly không biết suy xét, suốt đoạn đường này nếu không có cô ta âm thầm giúp đỡ thì Giang Ly có thể bình yên sống đến khi tới căn cứ Thanh Long sao? Lúc trước khi bọn họ đi đến căn cứ Thanh Long thì Hình Liệt Phong định chiêu mộ Giang Ly vào trong đội của anh ta. Dù sao bọn họ cùng đi với nhau từ khi ở Miêu Trại nên Giang Ly hiểu rõ năng lực của rất nhiều người trong đội bọn họ.



Ở tận thế, biết được dị năng của người khác đồng nghĩa với biết được nhược điểm của đối phương. Hình Liệt Phong làm việc cẩn thận, tất nhiên là không muốn buông tha cho Giang Ly, thực lực của Giang Ly lại không kém, lực công kích của dị năng giả hệ hỏa lại rất mạnh mẽ, không nghĩ tới Hình Liệt Phong vừa nhắc tới chuyện này thì Giang Ly lập tức từ chối Hình Liệt Phong.



Việc này không khác gì rước họa vào thân, về sau Lưu Thấm Nhã ở chính giữa hòa giải nên mới khiến cho Hình Liệt Phong từ bỏ ý định hạ độc thủ với Giang Ly. Lần này đến Thanh Hải, Lưu Thấm Nhã khuyên Giang Ly đi cùng vì là muốn kéo Giang Ly vào trong đội Hình Liệt Phong, một là vì tăng thêm lợi thế cho bản thân mình, thứ hai là muốn loại bỏ hoàn toàn khả năng Hình Liệt Phong ra tay với Giang Ly. Cô ta đã nghe được bọn Đỗ Dương nói với Hình Liệt Phong nên loại bỏ quả bom hẹn giờ Giang Ly không chỉ một lần.



Cô ta không sợ hãi khi ra tay với Đường Yên và Hạ Dĩnh vì cô ta biết sau chuyến đi Thanh Hải này thì Hình Liệt Phong sẽ ra tay đoạt quyền ở căn cứ Thanh Long. Bác sĩ Đường không biết tốt xấu từ chối cành trám nhà họ Hình đưa ra thì sớm hay muộn trung tâm nghiên cứu sinh hóa cũng sẽ bị hủy ở trong tay anh ta. Vì vậy sớm loại bỏ Đường Yên và Hạ Dĩnh đối với kế hoạch nhà họ Hình ngày sau chỉ trăm lợi mà không có một hại. Cho nên cho dù trong đội có nhiều người không ủng hộ việc cô ra tay thì Hình Liệt Phong luôn ra mặt thay cô bịt miệng của những người này lại.



Vẻ mặt Lưu Thấm Nhã oán hận đảo qua Đường Yên. Dựa vào cái gì mà bên cạnh Đường Yên toàn những người đối xử thật tâm thật ý với cô ta? Ngay cả Giang Ly cũng rời khỏi cô ta, nghĩ đến đây, tâm tư của Lưu Thấm Nhã phập phồng, trong cổ họng không khỏi dâng lên mùi vị ngai ngái, cô ta cố gắng đè xuống rồi hỏi Giang Ly: “Giang Ly, tại sao lại không thấy Hạ Dĩnh?”



Vừa mới nói xong thì có mấy cơn gió lướt qua sau đó có mấy bóng dáng đi đến trước mặt mọi người.



“Thế nào, cô nhớ tôi như vậy nếu tôi không đến chẳng phải là sẽ làm cô đau lòng sao?” Tư thế của Hạ Dĩnh oai hùng hiên ngang, mặc bộ quân trang màu xanh lá cây đậm, tóc ngắn ngang vai lộ ra khuôn mặt khí khái nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái. Thân hình đầy đặn ở dưới lớp quân trang có một hương vị riêng làm cho mọi người nhất thời bị hoa mắt.



“Hạ Dĩnh!” Lưu Thấm Nhã nghẹn lời, bị lời nói lạnh lùng, châm chọc của Hạ Dĩnh dọa tới mức sợ không nhẹ.



Hạ Dĩnh nhíu mày, liếc Lưu Thấm Nhã một cái sau đó nhìn quét một vòng, dừng lại ở trên người Hình Liệt Phong, Phùng Khải Dương một lát sau đó đặt súng tự động do trung tâm nghiên cứu sinh hóa chế tạo ra lên vai, nhắm vào Hình Liệt Phong, mạnh mẽ bóp cò súng.



“Pằng...”



Bạc đạn vụt ra với tốc độ cực nhanh, Hình Liệt Phong từ từ nhắm hai mắt, gò má bị viên đạn sượt qua, mấy sợi tóc bên mang tai cũng bị đạn cắt đứt, từ từ rơi xuống mắt đất! “pằng....pằng “ Phía sau khoảng năm mươi mét có hai tên tang thi ngã xuống.



Sự tình chỉ xảy ra trong vài giây ngắn ngủi, đợi đến khi mọi người lấy lại tinh thần giờ thì sự đã rồi. Đám người Đỗ Dương Đỗ Mộng ào ào lấy vũ khí ra, nhắm vào Hạ Dĩnh, lạnh giọng chất vấn: “Hạ Dĩnh, cô có ý gì?”



Hạ Dĩnh cười thản nhiên, không nhanh không chậm nói: “Chào hỏi thôi, ở bến tàu Thanh Ninh và Chương Hóa mấy người đều tặng cho tôi lễ vật long trọng như vậy không phải tôi nên thay nhà họ Hạ cám ơn nhà họ Hình sao? Đồng thời cũng nhờ mọi người chuyển lời đến ông Hình, nhà họ Hạ không trèo lên nổi cây cao nhà họ Hình vì vậy nên hủy bỏ hôn sự của hai nhà Hình, Hạ thôi!”



Nhiều lần bị người ta hãm hại, nếu Hạ Dĩnh có thể nhịn được thì cô sẽ không gọi là Hạ Dĩnh nữa. Trải qua lần này thì cô xem như hoàn toàn rõ ràng rồi, Hình Liệt Phong đang muốn mượn tay cô để cướp quyền khống chế căn cứ của nhà họ Hạ. Trước kia, ba đã từng nhắc nhở cô tuy nhiên khi đó cô không để ở trong lòng. Bây giờ bình tĩnh suy nghĩ lại thì Hình Liệt Phong cực kì xuất sắc, không có người phụ nữ nào không động tâm với anh ta nhưng chuyện này không có nghĩa là cô ngu ngốc!



“Hạ Dĩnh, tôi nghĩ giữ chúng ta có chút hiểu lầm, việc này chờ chúng ta về căn cứ rồi bàn lại. Việc cấp bách bây giờ là nên thảo luận làm như thế nào để tiến vào tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181, cô thấy có đúng không?” Hình Liệt Phong không nóng không lạnh đẩy gọng kính trên sống mũi nói, anh ta mượn đôi kính kia để che giấu sự thâm trầm và tối tăm cùng với sát khí đang lóe lên trong đáy mắt làm cho người ta sợ hãi. Lời nói của Hạ Dĩnh có khả năng sẽ phá vỡ kế hoạch mànhà họ Hình đã tỉ mỉ xây dựng trong nửa năm quá, người yêu thích nắm mọi thứ trong tay như Hình Liệt Phong nhất định sẽ không cho phép xuất hiện ngoại lệ này.
“Có chuyện gì?” Lưu Hãn Vũ nhìn dị năng giả đang chật vật chạy trốn, mày nhíu lại.



“Gặp phải tập kích.” Hình Liệt Phong thản nhiên nói. Hỏi Lưu Thấm Nhã đang chữa trị cho mấy người này: “Thấm Nhã, như thế nào rồi?”



“Bị thương giống người vừa rồi, là linh trưởng biến dị, thực lực không dưới cấp bốn.” Lưu Thấm Nhã nghiêm túc nói sau đó liếc nhìn Đường Yên, khi nhìn thấy Đường Yên lấy thuốc cầm máu ra thì vẻ mặt Lưu Thấm Nhã rất kì quái nhìn chằm chằm cổ tay Đường Yên, vòng bạch ngọc... Cô ta nhất định phải có được vòng bạch ngọc!



“Thực lực không dưới cấp bốn?” Lưu Hãn Vũ kinh ngạc, ánh mắt bất ngờ đảo qua Lưu Thấm Nhã, sau đó mắt trợn trừng, ông già bên cạnh nhìn thấy Lưu Hãn Vũ luống cuống như thế thì ho nhẹ hai tiếng. Ánh mắt của ông già đó đục ngầu, cũng nhìn chằm chằm Lưu Thấm Nhã, vẻ mặt có chút kích động.



“Ừ!” Lưu Thấm Nhã gật đầu, khó hiểu liếc nhìn Lưu Hãn Vũ và ông già đó. Có cái gì không đúng sao? Cô ta nhanh chóng liếc nhìn chính mình một lần, rõ ràng là không có chỗ nào kì lạ mà.



“Trước tiên xử lý chuyện này đã, việc đó sau này sẽ điều tra kĩ.” Ông già kìa nhỏ giọng nhắc nhở Lưu Hãn Vũ phải chú ý đến chuyện quan trọng hơn.



Lưu Hãn Vũ hơi gật đầu, tuy nhiên ánh mắt vẫn nhìn Lưu Thấm Nhã chằm chằm như trước làm cho Hình Liệt Phong đứng ở một bên có chút không kiên nhẫn: “Hãn Vũ...”



“Linh trưởng biến dị, chẳng lẽ là từ vườn bách thú của thành phố Thanh Hải sao?” An Du ngẩng đầu nhìn tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181 cao vút như chạm đến mây kia, không còn phồn hoa như trước mà lộ ra sự tiêu điều, hiu quạnh.



“Thú biến dị có vú bình thường đã khó giải quyết rồi, bây giờ còn gặp phải linh trưởng biến dị thì chẳng phải là phiền toái hơn sao?” Động vật linh trưởng có trí tuệ cao hơn những động vật khác, bởi vì thứ kia đang ở Thanh Hải nên đại đa số động vật ở đây đều có trí tuệ, lần này phiền toái lớn rồi!



“Kỳ thực tôi có một biện pháp.” Lưu Thấm Nhã nói khẽ, nói xong thì tầm mắt nhìn chằm chằm Đường Yên, khóe miệng hơi cong lên mang theo một chút mưu mô.



“Cách gì?” Mọi người hỏi.



“Thuần thú sư!” Lưu Thấm Nhã phun ra ba chữ.



Lưu Thấm Nhã vừa nói xong thì Đường Yên lập tức cảm thấy không tốt. Lúc trước khi cấm địa Miêu Trại sụp xuống thì Lưu Thấm Nhã cũng kinh ngạc thốt lên ba chữ kia nhưng khi đó Đường Yên không để ở trong lòng, thuần thú sư... Làm gì có nghề này tồn tại chứ?



Đột nhiên Đường Yên nhớ tới không lâu trước đây cô đã gặp dị năng giả hệ độc ở căn cứ nhỏ kia. Tận thế buông xuống, ngay cả dị năng cũng xuất hiện thì có gì là không thể? Nhìn ánh mắt tính kế của Lưu Thấm Nhã, Đường Yên giật mình hiểu ra, khó trách Lưu Thấm Nhã lại muốn có được thuốc cầm máu của cô, rõ ràng là cô ta muốn bắt ở được nhược điểm của cô, tiện đà ép buộc cô tiến tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181. Dù sao lúc ở cấm địa Miêu Trại thì không chỉ có Lưu Thấm Nhã thấy Buster mà Giang Ly, Miêu Trạch đều thấy cả...