Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 75 :

Ngày đăng: 20:25 21/04/20


editor: coki



Đường Yên nhìn xuyên qua máy bay trực thăng cửa sổ ngắm nhìn rừng rậm xanh lá mạ phía dưới. Ngay chính giữa mảnh rừng rậm này là một công trình kiến trúc sừng sững, ba mặt là vách núi, chỉ có một cửa vào duy nhất được kiểm tra rất nghiêm ngặt. Đường Yên ôm Buster trong tay, mắt nhìn chằm chằm nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh. Trên không cánh quạt máy bay phát ra tiếng động cực lớn.



Hạ Bác chen lấn lại đây, hơi thở ấm áp phả vào sau gáy Đường Yên. Đường Yên hơi khó chịu, quay đầu lại lườm Hạ Bác một cái nhưng không nói gì mà chỉ hơi cau mày mang theo vẻ lo lắng, danh tiếng của nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh này thật đúng là không thể khinh thường được.



"Chị Yên, sắp đến rồi!" Miêu Trạch trừng mắt nhìn Hạ Bác sau đó nói với Đường Yên.



Chuyến đi lần này tổng cộng có mười người, phần lớn là người bên cạnh Đường Yên bao gồm Đường Yên, Miêu Trạch, Mạnh Lộ, Giang Ly, Hoàng Mô, Trịnh Nhiên, Từ Mục, Hạ Bác, Cao Kiến Bân, Liễu Như Nhị. Nhà họ Từ phái Từ Mục đi, Từ Mục là dị năng giả cấp năm hệ phong am hiểu máy móc, nhà họ Hạ có ba người, mặc dù Liễu Như Nhị là phụ nữ nhưng thực lực lại không thua gì Hạ Bác. Nghe nói trước kia là bảo vệ bên cạnh Hạ Chu Tuất, là dị năng giả cấp năm hệ hỏa, lần này nguyên nhân khiến cô ta tham gia là vì cô ta am hiểu truy tung ngược.



Kỳ thực truy tung ngược Đường Yên cũng biết nhưng các phương diện khác Liễu Như Nhị đều không kém nên mang theo không tính là trói buộc vì vậy cô cũng không từ chối. Sau khi nghiên cứu kĩ bản kết cấu kiến trúc nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh thì Đường Yên quyết định không đi xe nữa mà dùng máy bay trực thăng. Cũng may vì đây là máy bay trực thăng quân dụng nên sau khi trải qua cải tạo thì chở mười người cũng không tính là chật chội.



Vì để ngăn ngừa kinh động đến đàn tang thi bên trong công xưởng nên máy bay trực thăng dừng lại ở trên sau đó chậm rãi hạ xuống. Khu nhà xưởng công nghiệp quân sự đang ngủ yên dần dần hiện lên trong tầm mắt của mọi người, sắt thép bao trùm bên ngoài làm cho người ta nơi này tản ra hơi thở lạnh lẽo sắc bén.



Đường Yên gật đầu đồng ý. Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ bình tĩnh, giữa trán mang theo ngạo khí kinh người, bộ quân trang trên người càng khiến cô lạnh như băng. Ánh mắt lóe lên sự cao ngạo và nghiêm túc, trong khoảng thời gian này vì bận rộn thu thập các loại vật tư bù vào chỗ trống của căn cứ nên bàn tay cô đã lây dính vô số máu tươi, ngay cả đám người Miêu Trạch cũng trở nên lạnh như băng khiến người khác không dám tùy tiện đến gần, vì vậy càng không nói đến mỗi lần chiến đấu Đường Yên đều đứng ở tuyến đầu. Cô xuất thần ngắm nhìn nhà xưởng công nghiệp quân sự ở xa xa, tình tiết trong tác phẩm không đề cập tới chỗ này, cô nhớ đến Lưu Thấm Nhã có vẻ cũng không có ý định ra tay với nhà xưởng công nghiệp quân sự này hay là nơi này vốn đã bị nhà họ Hình chiếm giữ, chỉ là bị che giấu đi nên không ai biết mà thôi?



"Thuận buồm xuôi gió!" Khuôn mặt của phi công cực kì nghiêm túc, nhiệm vụ lần này là nhiêm vụ có mức độ khó cao nhất từ trước đến nay, tuy những người này đều là những dị năng giả lợi hại nhất căn cứ nhưng có thể còn sống trở về hay không thì không ai có thể nói rõ được. Phi công nói xong thì xoay người chào đoàn người Đường Yên rồi bay trên không trung một một lát sau đó mới rời đi.



Đường Yên cũng chào đáp trả lại. Vì nhiệm vụ nhà xưởng công nghiệp quân sự lần này, bọn họ đã phải gác lại tất cả những chuyện ở căn cứ trong hai ngày để chuẩn bị đầy đủ bộ đồ đạc. Lúc này Đường Yên quay sang nhìn chín người khác: “Kiểm tra vũ khí lần cuối cùng, chuẩn bị xuất phát!"




Nếu đây chỉ là một loại bẫy thì còn dễ giải quyết nhưng vấn đề là trên sợi tơ này có phủ năng lượng. Vừa thấy đã biết là do dị năng giả ra tay, nếu như tùy tiện đụng vào thì nhất định sẽ đánh động tới đối phương. Tuy nhiên cái bẫy này cũng nói cho bọn họ bên trong công xưởng còn có người sống sót, loại chuyện đặt bẫy này thì cho dù tang thi, thú biến dị có tiến hóa cũng không có khả năng tiến hóa đến mức độ này được.



"Mọi người lui về phía sau đi!" Đường Yên lên tiếng bảo Liễu Như Nhị cẩn thận dẫn mọi người lặng yên lui về phía sau sáu bảy bước, lúc này Đường Yên mới cẩn thận phóng tinh thần lực ra rồi dùng tinh thần lực cẩn thận bao trùm lên trên sợi tơ phủ dị năng tiếp đó lần dò theo sợi tơ mà đi. Năm mươi mét, một trăm mét, hai trăm mét... Cuối cùng dừng lại ở bảy trăm năm mươi mét, bên trong cửa số 3 có một dị năng giả hệ tinh thần cấp bốn đang ẩn núp.



Cũng may Liễu Như Nhị kịp thời phát hiện sự tồn tại của sợi tơ nên mới làm cho đám người Đường Yên tránh tiết lộ hành tung, kinh động người ở bên trong. Đường Yên mượn một cái sườn núi cao, chỗ này vừa đúng hình thành góc chết nên mười người vừa vặn tránh được phạm vi tra xét tầm mắt của dị năng giả đang nấp ở cửa số 3.  Cô nhẹ nhàng đứng dậy, trong nháy mắt dị năng đã bao trùm toàn thân, sau khi không gian tiến hóa thì tinh thần lực của Đường Yên lại tăng vọt, phạm vi thuấn di từ ban đầu từ ba trăm mét trong nháy mắt đã tăng lên tới một ngàn mét, chuyện này tuyệt đối vượt ra khỏi khả năng bình thường của dị năng giả hệ tinh thần. Đường Yên cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đây là lợi ích sau khi không gian tiến hóa mang lại mà thôi.



Bóng dáng cô chợt lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất rồi xuất hiện ở sau lưng dị năng giả hệ tinh thần đang nấp ở cửa số 3, cô dí vũ khí sinh hóa lên huyệt thái dương người này: “Pằng..." Hãy đến diễn đàn để đọc truyện và ủng hộ editor. Vì có ống hãm thanh nên tiếng động chỉ lớn hơn tiếng kêu rên một chút, sau khi Đường Yên giải quyết xong tên dị năng giả này thì Buster đang cuộn người nằm trên vai Đường Yên lập tức nhảy lên mặt người đó, vung móng thuần thục mở đầu dị năng giả lấy lăng tinh ra, cả quá trình không chút dong dài dây dưa đến mức móng vuốt sắc bén của nó không dính một chút máu nào, Đường Yên thản nhiên nhìn động tác thuần thục của Buster sau đó đưa tay tiếp nhận lăng tinh mà Buster đưa tới. Lại nói có vẻ như Buster chỉ có thể hấp thu được huyết hạch nên không có hứng thú với tinh hạch và lăng tinh mà cho dù là huyết hạch thì Buster cũng rất soi mói, huyết hạch cấp thấp nó lười nhìn đến nhưng lạ là nó cực kì cảm thấy hứng thú với hồ nước trong không gian, nếu một ngày Đường Yên không dùng nước hồ pha sữa cho nó thì nó sẽ dùng đuôi mèo quét lên cổ Đường Yên, có khi dùng cả móng, miệng để quấy rầy cô.



Sau khi giải quyết xong dị năng giả hệ tinh thần thì Đường Yên vung kiếm lên cắt đứt sợi tơ kia. Mọi chuyện đều chỉ phát sinh trong tích tắc nên sau khi đám người Liễu Như Nhị lấy lại tinh thần thì tất cả đều đã được giải quyết gọn gàng linh hoạt. Ánh mắt Liễu Như Nhị hiện lên sự sùng bài, ngượng mộ đối với Đường Yên, động tác này, thân thủ này thật đúng là tấm gương của mọi người!



Đường Yên vẫy tay ý bảo Hạ Bác tiến lên sau đó chỉ vào cái xác nói: “Có biết người này là ai sao?"



Hạ Bác thu hồi súng, ngồi xổm xuống nhìn thi thể đang nằm ở trên đất, Buster xuống tay rất có chừng mực, không có biến khuôn mặt của người này thành máu thịt be bét. Hạ Bác nhìn vài lần rồi gật đầu nói: "Có, là dị năng giả nhà họ Chân chiêu mộ, thực lực không thấp." Lúc ở căn cứ anh đã gặp người này nhiều lần, là dị năng giả tinh thần hiếm thấy nên anh nhớ rất rõ.



"Xem ra quả thật Hình Liệt Phong và người nhà họ Chân trốn ở chỗ này. Chỉ sợ bọn họ còn chưa có hết hy vọng, nếu bọn họ lấy được vật tư quân dụng ở nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh này thì đến lúc đó ra tay đối phó với căn cứ Thanh Long cũng không phải là việc khó gì." Đường Yên nhàn nhạt nói.



Nghe vậy, sắc mặt Hạ Bác lập tức thay đổi. Nhiệm vụ lần này là do Đường Yên dốc sức thúc đẩy, nếu không có cô kiên trì thì chắc chắn căn cứ Thanh Long sẽ không lựa chọn lúc mình đang suy yếu nhất để đi đến nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh đầy rủi ro này. Cũng may là bọn họ đã tới đây, nếu không chờ đến lúc đám người Hình Liệt Phong lấy được vật tư bên trong công xưởng thì hắn sẽ tuyệt đối  không tha cho căn cứ, đến khi đó căn cứ hai mặt thụ địch, cho dù không thỏa hiệp cũng không được.